Chương 61: Quy chế đặc biệt của đảo.
"Con dạo này ăn nhiều nhỉ?"
Hiện tại Altare cùng cha của cậu ta đang ở trên tầng 4 của nhà hàng Guu, đây cũng chính là tầng thượng ngoài trời của tòa nhà này, ngoài ra thì đây cũng chính là tòa nhà thấp nhất tại khu vực xung quanh đây.
Không gian có thể sống của con người đã bị thu nhỏ đi rất nhiều vào các căn cứ, diện tích nhỏ thì chỉ có cách xây cao hơn để tối ưu hóa chỗ ở cho dân cư, nhất là một trong những căn cứ trọng điểm của gia đình Kaiser như Ugos này.
Việc có một công trình chỉ có 4 tầng nằm ở vùng trung tâm của một căn cứ trọng điểm như thế này đương nhiên là chuyện hết sức vô lý, đám nhà giàu đều thèm khát muốn chiếm dụng mảnh đất này nhưng tất cả đều thất bại.
Nhà hàng Guu không phải là mẫu nhà hàng sang trọng, chủ cũng không có quan hệ gì với một ai đó cấp cao trong căn cứ hay có rất nhiều đàn em sẵn sàng bán mạng cho mình, ông ta cũng chỉ là một người bình thường, có mức thu nhập dạng trung bình tại Ugos này.
Thậm chí với mức thu nhập đó thì ông ta cũng chẳng thể nào sống tại khu vực gần trung tâm như thế này, thay vào đó thì ông ta sống ở vùng ngoại ô nghèo nàn, kém phát triển hơn, ấy vậy mà nhà hàng của ông ta vẫn được đặt ở đây.
Đặc biệt hơn là còn duy trì được kinh doanh trong xuyên suốt gần 30 năm nay rồi, căn bản là kỳ tích, không, với ông ta thì đó chính là kỳ tích còn với một số kẻ khác thì đó là chuyện hiển nhiên mà thôi.
"Ồ, giờ ông có vẻ quan tâm đến tôi cơ đấy, cha à."
Altare nói ra với một chất giọng đầy mỉa mai, thực sự thì cậu ta đã phải trải qua quá nhiều thứ trong nửa trước cuộc đời của mình rồi, không ít lần muốn c·hết đi cho xong và kẻ ban tặng cho cậu ta những khoảng thời gian muốn trầm cảm đó không ai khác ngoài người đàn ông trước mặt này.
Về ngoại hình thì cả hai thực sự rất giống nhau đến cả kiểu tóc, với Altare là tóc chẻ mái sang hai bên với màu xanh dương nhạt, cha của cậu ta cũng tương tự nhưng chẳng qua tóc của ông ta đã sớm bạc cả đầu rồi.
Gương mặt của cả hai cũng có rất nhiều nét tương đồng nhưng khác với một Altare đầy vẻ non trẻ và sức sống thì ông ta chỉ có sự mệt mỏi căng đầy trên khuôn mặt đó đi kèm với một đôi mắt hết sức vô hồn.
Cả hai chênh nhau cũng không quá nhiều, năm nay Altare 25 tuổi, ông ta cũng chỉ mới có 42 mà thôi, đúng vậy, vì để khôi phục lại nhân loại cùng củng cố lực lượng của các căn cứ nên người dân thế giới này có tư tưởng quan hệ khá sớm.
Với một trường hợp mà đến tận bây giờ vẫn còn chưa kết hôn như Altare thì thực sự là rất hiếm, trên thực tế thì cậu ta cũng đã từng có bạn gái chứ không phải là không, ông ta cũng không can thiệp vào chuyện này vì ngày xưa ông ta đã từng bị một lần rồi.
Nhưng bất ngờ ở chỗ là tên nhóc Altare nên quen cô gái đó chỉ là bố của cô ta nấu ăn rất ngon, nhất là với những món phía Đông cùng sốt cay, đúng vậy, cách để tiến lại gần một người đàn ông nhất là thông qua dạ dày của anh ta.
Nếu nói theo lý đó thì cũng không mấy khó hiểu khi Altare vì tay nghề của một người đàn ông mà theo đuổi con gái của ông ta, khi biết được chuyện này thì cha của cậu ta cũng đã hết muốn nói rồi, trên đời này muốn tìm được đồng loại với cậu ta căn bản là rất khó.
Dù sao Altare cũng là con nhà quyền quý, không thiếu chút tiền lẻ để thuê một người đầu bếp có thể nấu theo sở thích của cậu ta, thậm chí còn có thể tự đào tạo ra một đầu bếp như vậy nhưng không, cậu ta chọn cách tán một cô gái chỉ để ăn chùa đồ ăn của bố cô ta.
Kiểu người như này thực sự rất khó tìm, giải thích rõ ra thì nó giống như một dạng sở thích thì đúng hơn, chỉ là nó nằm trong nhóm sở thích lạ đời, tuy không ảnh hưởng đến ai cả nhưng để người ngoài nhìn vào cũng khá mất mặt mũi.
Còn về phần ông ta nói Altare ăn nhiều hơn bình thường cũng không sai đâu vì cậu ta đã kêu tiệc buffet lên, đương nhiên nếu chỉ có hai cha con bọn họ ăn thôi thì tiệc buffet này thực sự rất lãng phí, dù sao thực phẩm sau hậu tận thế cũng vẫn luôn rất đắt đỏ.
Một nhà hàng nhỏ như thế này có thể nấu được cả một tiệc buffet thì đương nhiên là do bên Altare đã cung cấp nguyên liệu từ trước, cái này gọi là đặt theo nhu cầu, ấy vậy mà bữa tiệc buffet gồm 7 bàn dài chứa đầy thức ăn đó đã bị cậu ta ăn hết hơn một nửa rồi.
Sức mạnh cực kỳ kinh dị, đến kẻ làm cha như ông ta cũng phải thấy rợn người, sức ăn này không phải ai cũng có được, ngay cả dòng cyberware tối tân nhất của dạ dày là EBLL UE (Eat Better, Live Longer Ultimate Edition) cũng không trọng tải được nhiều đến vậy.
Đương nhiên đây là dòng bán ra thị trường nhưng theo ông ta thì sức chứa cùng khả năng tiêu hóa của EBLL UE căn bản chính là tối ưu nhất rồi, những mẫu không đưa ra thị trường mà dùng riêng trong nội bộ không thể làm được đến như vậy vì nó tập trung vào những mục khác.
Như bảo vệ dạ dày hay tạo màn lọc với thực phẩm có độc, thậm chí là kháng đâm để phụ trợ trong chiến đấu, v.v cái gì cũng có nhưng ăn nhiều đến như vậy thì ông ta chưa từng thấy qua, là bác sĩ sao?
Không, nếu lão ta làm thì trước tiên đã gọi điện cho ông ta để khoe mẽ về nó, hơn cả ông ta vẫm chắc chắn rằng trên cơ thể của Altare chỉ có duy nhất 3 cyberware, một cái là thực sự có tác dụng, hai cái còn lại chỉ đơn giản là chip định vị cùng bom vi hạch mà thôi.
Dù sao cấy ghép bom vi hạch cũng chỉ mới thông qua đâu đó 3 giờ trước, không lý nào trong thời gian ngắn như vậy mà có kẻ nào khác ngoài bác sĩ lại có thể phẫu thuật cơ quan nội tạng nhanh đến vậy.
Thậm chí sau giai đoạn phẫu thuật cũng phải qua giai đoạn thích ứng từ 1 đến 2 ngày mới có thể dùng được, hơn cả cyberware chưa bao giờ là thứ tốt cả, cấy quá nhiều thì rất dễ bị phát điên do chỉ số nhân tính.
Hầu hết những kẻ có thể cấy được nhiều hơn ngưỡng 3 cyberware vào cơ thể đều là những tên điên, đúng hơn thì càng tiến tới gần vô nhân tính thì lại càng khó mất kiểm soát, như Trinity thì đều là những tên không còn tính người cả.
Người bình thường tràn ngập nhân tính đặc trưng là sanity nhưng khi cấy ghép cyberware vào thì chỉ số nhân tính sẽ liên tục v·a c·hạm với phần cyberware sẵn có để đào thải nó ra khỏi cơ thể, hệt như cách mà bạch cầu hoạt động vậy.
Càng cấy ghép nhiều cyberware thì cũng có nghĩa là nhân tính càng phải tải trọng càng nhiều áp lực hơn và đến một ngưỡng nào đó, khi sanity xuống dưới 10 thì cũng là lúc kẻ đó tiến vào trạng thái cận điên thường được nhắc tới.
Mà thật ra cũng chẳng cần phải tiếp tục cấy ghép nhiều hơn, cơ thể chính là một hệ thống cấu trúc hoàn hảo, vận dụng cyberware chính là ép cơ thể phải vượt quá giới hạn thông thường của nó, đây cũng là một trong những thứ khiến sanity giảm đi nhanh chóng.
Vậy nên chỉ có hai kiểu người có thể cấy ghép được nhiều hơn 3 cyberware, thứ nhất là kẻ đó tràn đầy nhân tính, hơn cả còn phải là kẻ rất lạc quan, yêu đời và hiểu rõ nỗi khổ ải của hồng trần, nếu phật thật sự tồn tại thì ông ta hoàn toàn có thể cấy bao nhiêu cyberware tùy thích.
Dạng thứ hai là vô nhân tính hay còn được gọi là kẻ điên, càng vô nhân tính thì lại càng dễ cấy ghép hơn, thậm chí là vận dụng cyberware một cách hoàn hảo nhất, những kẻ như vậy vào thời này cũng được coi là nguồn tài nguyên quý giá nhất.
Bởi vì chúng không có nhân tính ngay từ đầu rồi, chẳng có gì khiến chúng phải cắn đứt lương tâm cả, cũng chẳng có bất cứ sự xung đột nào trong cơ thể, cyberware cứ thế mà cấy ghép vào hệt như một bộ phận sẵn có trên cơ thể chúng.
Rõ ràng thì việc đào tạo ra những kẻ điên như vậy dễ dàng hơn phải tìm ra một kẻ tràn ngập nhân tính trong truyền thuyết, đó cũng là lý do mà trung tâm đào tạo vệ sĩ Giri ra đời, không chỉ dừng lại ở chức năng tạo ra lực lượng mới cho gia đình mà còn cải tạo tâm trí của bọn họ.
Tiêu chuẩn được đề ra là thiếu đi một phần nhân tính nhưng thêm vào hai phần trung thành, tức dù đám này có thể bị điên đi chăng nữa thì vẫn sẽ luôn trung thành tuyệt đối với gia đình Kaiser, bọn họ mới là những kẻ nắm đằng chuôi sau tất cả.
"Ta tin là con hẹn ta tới đây không chỉ để làm như thế này."
Nói rồi ông ta ra hiệu và một trong những tên vệ sĩ ở gần đó cũng phản ứng lại và xách cái vali được còng trên tay của mình vào bên trong khu vực bàn ăn, đương nhiên trước khi vào thì hắn cũng đã được kiểm tra thông qua máy quét rồi.
Đừng tưởng là hai cha con nhà Kaiser đang ăn tại sân thượng của một nhà hàng trong khi đám vệ sĩ thì đứng cách xa hơn 5m so với bàn ăn để hai cha con có không gian riêng tư cho bữa ăn là dễ làm gì được bọn họ.
Đương nhiên cũng đã phải có rất nhiều sự chuẩn bị từ trước đó rồi, hơn cả vì ông ta xuất hiện tại một nơi như thế này nên an ninh trong khu vực này cũng được tăng cường lên tối đa, dù sao trên thế giới này cũng có rất nhiều kẻ muốn gia đình Kaiser c·hết sạch cả nhà.
Sau một hồi thì tên bảo vệ kia cũng mang cái vali kia vào, sau đó thì ông ta cũng lấy ra chiếc chìa khóa trên người để mở bộ còng ra, tên bảo vệ sau khi được giải phóng thì cũng nhanh chóng lui ra ngoài để lại hai cha con với chiếc vali trên bàn.
Bên trong đó cũng chẳng chứa cái gì đó nguy hiểm như Altare nghĩ mà là một đống giấy lộn, đúng hơn thì đó là thông tin của từng kẻ sắp lên đảo trong lần này, bên cạnh đó còn có cả một số thông tin ngoài lệ khác.
"Lần này là một lần khá đặc biệt, phần thưởng sẽ là mặt nạ đá."
"Không phải lần nào cũng vậy hay sao?"
"Phải, lần nào cũng như vậy nhưng lần này thì khác vì đảo được tổ chức dưới mục đích là tìm kiếm các mảnh thất lạc của chiếc mặt nạ này, nói tranh dành chứ thật ra là để ghép nó lại, lần này đặc biệt là vì nó sắp hoàn thành rồi."
"Tại sao lại phải làm như vậy?"
Đúng vậy, tại sao phải hoàn thành chiếc mặt nạ? Hắn tin rằng đám người kia không cống hiến đến như vậy, tại sao chúng không giữ những mảnh vỡ đó làm của riêng rồi nghĩ cách khác để trộm những mảnh khác về.
Tại sao lại phải đưa lên đảo để cho tất cả cùng nhìn? Rồi cả nếu như mục đích của mỗi lần tổ chức đảo cũng chỉ là để đưa những mảnh vỡ kia lên đảo thì tại sao lại phải chiến đấu cơ chứ? Không phải cứ đưa lên là được rồi hay sao?
"Là vì thần linh muốn như vậy."
"Thần linh?"
Altare không nghi ngờ chuyện thần linh có tồn tại hay không, dù sao vị phản tri thức kia cũng có nói rằng là vô hạn thế giới tiềm hành vô hạn khả năng, có thể trong đó sẽ tồn tại những thế giới thực sự vô thần nhưng đồng thời cũng sẽ tồn tại những nơi mà thần ngự trị trên đỉnh.
Chỉ là cậu ta đang thắc mắc chuyện nếu thần linh thực sự tồn tại thì tại sao thế giới này lại phát triển mạnh về khoa học công nghệ như vậy chứ? Đáng lý ra thì thần học cùng duy tâm phải phát triển thay vào đó mới phải.
Hơn cả thế giới này cũng không có siêu năng lực hay gì, nếu có thì đó cũng là thuần khoa học mà thôi, chúng đều là sản phẩm của khoa học cả, hơn cả nếu thần thực sự tồn tại thì tại sao không để lại bất cứ dấu vết nào?
"Đúng vậy, thần linh, con biết nguyên do tại sao năm đó lại diễn ra c·hiến t·ranh h·ạt n·hân hay không?"
"Ai mà biết được? Một tên bấm thì phần còn lại đồng loạt bấm thôi."
"Là để g·iết thần, trước đây bọn họ cũng hệt như con vậy, phủ nhận sự tồn tại của thần linh và khi thần thực sự xuất hiện thì bọn họ lại coi đó như là một mối nguy hại bởi vì sự tồn tại của thần linh đã phá vỡ cán cân cân bằng của mọi thứ.
Những kẻ mạnh trong xã hội vào lúc đó đương nhiên không muốn điều này xảy ra nên đã nghĩ cách để g·iết thần, STARS là một trong những phương án vào lúc đó và c·hiến t·ranh h·ạt n·hân chính là biểu tượng cho sự quật cường cuối cùng của nhân loại."
"Sau đó thì sao? Thần không c·hết?"
Ông ta có cũng đôi phần bất ngờ trước thái độ bàng quan của Altare, thậm chí lúc này cậu ta vẫn còn vừa liên tục tống đồ ăn vào mồm vừa nghe câu chuyện này là đủ hiểu rồi, nhưng ông ta không vì thế mà ngừng câu chuyện của mình lại.
"Vừa đúng vừa sai, thần c·hết nhưng không tiêu biến hoàn toàn, thay vào đó thì xác của thần ngã xuống và trở thành nơi được gọi là đảo, mặt nạ của thần thì vỡ vụn rồi bay đi khắp nơi trên thế giới.
Sau đó người đời cũng tin rằng nếu như có thể mang mặt nạ của thần về lại hòn đảo kia thì một con đường mới sẽ mở ra, đương nhiên bất cứ thế lực nào cũng mong muốn thứ sức mạnh trong truyền thuyết đó.
Chỉ là nếu cứ giữ cái thế cân bằng như này thì đừng nói là tập hợp đủ mảnh vỡ để ghép lại được chiếc mặt nạ hoàn chỉnh rồi mang lên đảo, có khi các bên tự kiềm chế lẫn nhau thôi cũng đủ để loài người đi tới con đường tự diệt rồi.
Vậy nên tất cả đều đồng ý rằng chuyện tranh đấu gì đó thì để lại sau khi hoàn thành mặt nạ rồi hãy làm, còn hiện tại thì cứ gom hết các mảnh vỡ về trên đảo trước cái đã, còn lý do tại sao phải chiến đấu thì đó là nghi lễ tế thần mà thôi.
Thần muốn chiến đấu và đổ máu, vậy nên hòn đảo kia cũng tương tự như vậy, nếu như chúng ta không cung cấp cho nó thứ mà nó muốn thì nó sẽ nuốt chửng chúng ta, hơn cả khi lên đảo nó cũng sẽ không ngừng làm mọi cách để chúng ta liên tục chiến đấu cho đến khi quyết định ra kẻ thắng cuộc."
"Vậy tại sao lần này lại nguy hiểm?"
"Tại vì khi nghi lễ tế thần bắt đầu thì đảo sẽ bước vào trạng thái nội bất xuất ngoại bất nhập, muốn dùng biện pháp mạnh thì vẫn sẽ cần rất nhiều thời gian, vậy nên các bên đều đưa ra những con bài nhằm giữ chỗ trước cho mình."
"Thế thì khác gì nói tôi đi bán mạng?"
"Đừng lo, ta tự có cách mang con ra an toàn hơn cả mạnh cũng không mạnh đến cỡ như nhóm Trinity đâu."
Nói rồi ông ta đưa tài liệu liên quan đến quy chế tổ chức đảo lần này cho Altare xem, về căn bản thì để hạn chế một số thứ nên tại lần cuối cùng này thì luật chơi sẽ hoàn toàn khác so với những lần trước, mọi thứ không còn hỗn loạn như trước nữa.
"Quy chế lần này là đoàn đội, số lượng tối đa là 60 cá thể, mỗi đội nhiều nhất ba người tức sẽ có tổng cộng 20 đội lên đảo, suất cũng sẽ chia ra cho hơn 50 thế lực khác nhau, những thế lực hùng mạnh như chúng ta thì sẽ có đủ một đội ba người.
Những suất còn lại sẽ vất xuống cho đám bên dưới để bọn chúng tranh nhau cục xương này, hơn cả để tạo sân chơi cho tất cả thì cơ chế điểm ban đầu cũng sẽ được cập nhập, mỗi đội sẽ có số điểm tối đa là 21 điểm.
Tức ba người bên trong mỗi đội phải có tổng điểm là dưới 21 điểm thì mới có thể được lên đảo, còn hệ thống điểm như thế nào thì sẽ xét duyệt theo rất nhiều yếu tố do các thế lực tham gia nhìn chằm chằm vào.
Loại như con thì chỉ được đánh giá ở mốc 3 điểm cũng là số điểm tối thiểu để có thể tham gia vào lần này, ngược lại số tối đa là 12 điểm, tương đương với một chiến binh dày dặn kinh nghiệm được cấy ghép được 12 mẫu cyberware cao cấp trên người, huyết thanh dưới loại C và chưa trải qua cải tạo gen."
"Khá rõ ràng đấy, nhưng nói thật đi, chúng ta có bao nhiêu người trong vụ lần này?"
Đương nhiên Altare sẽ không tin chuyện gia đình Kaiser sẽ chỉ có duy nhất ba người lên đảo trong một vụ quan trọng như thế này, chắc hẳn sẽ có những tên khác khoác lên người thân phận của một thế lực khác để lên trên đảo.
"Tính cả con là 8, đương nhiên ta cũng chẳng mong chờ gì vào vụ lần này, thay vào đó thì thà đánh vào những nơi trọng điểm khi đám kia đang bận tranh nhau cái mặt nạ gì gì đó thì hơn, dù sao ta cũng giống như con vậy, thần linh gì gì đó ta chẳng thèm tin vào."
"Vậy thông tin này bắt nguồn từ đâu?"
"Từ những kẻ đầu tiên lên đảo, đảo chọn một số kẻ thích hợp để biến bọn họ thành tín đồ của nó, chính tín đồ là những kẻ truyền ra tin đồn này, đương nhiên ai cũng có thể ngửi thấy được mùi thối từ vụ lần này nhưng bọn họ vẫn chọn cách tin vào những lời nói đó."
"Sinh mạng vốn dĩ rất ngắn nên chúng muốn đạt tới vĩnh sinh hoặc ít nhất là sống lâu hơn những kẻ còn lại một chút."
"Đúng vậy, lòng tham là thứ duy nhất còn ở lại đây sau chừng đó năm tháng."
Ông ta nói ra với một chất giọng mang đầy tính mỉa mai với chính bản thân, cứ như thể ông ta đã vì lòng tham mà làm ra những sai lầm không thể nào sửa đổi được xuyên suốt phần đời còn lại của mình vậy.
"Tôi sẽ lên đảo nhưng có một điều kiện, tôi muốn mang một số thứ trên đó về làm vật kỷ niệm."
"Cái này thì rất đơn giản."
"Tôi chưa nói xong, thứ mà tôi muốn được đặt trong phòng lưu trữ."
"Ta sẽ cố làm những gì ta có thể."
Sau đó thì cuộc nói chuyện của cả hai được tiếp tục cho tới tận đêm muộn, đây chắc là lần đầu tiên cả hai nói chuyện lâu đến như vậy sau hơn 20 năm trời nên nói thật thì ông ta cũng có chút không nỡ.
Dù sao sau vụ lần này thì chưa chắc ông ta đã có cơ hội để có thể cùng Altare một lần nữa ngồi ăn cùng một bàn như thế này nhưng cuối cùng thì ông ta vẫn không nói ra được những lời mà đáng lý ông ta phải nói từ rất lâu về trước.