Chương 62: Tâm sự giữa hai bạn già.
Lúc này, tại góc nào đó trên thế giới, nơi mà mọi thứ đều bị đảo lộn với nhau, trái phải đổi chỗ, trên dưới hoán chiều, thậm chí cả đến các giác quan cũng trở nên vô dụng trước một nơi như thế này, đây chính là một trong những cấm địa của thế giới.
Vùng tối của Mặt Trăng, cũng là nơi nghĩ lại của một trong những con rồng mạnh nhất vẫn còn tồn tại đến bây giờ, một trong năm Emperor Dragon, tồn tại bên cạnh Xích long Onslaught, Ngân long Yao.
Khác với bốn anh em của mình, Yao là Emperor Dragon duy nhất sống sót sau cuộc chiến phong thần năm đó, đúng hơn thì nó chính là một trong những kẻ thành công khắc tên mình lên bia đá kia và thành công phong thần.
Nếu so về sức mạnh thì mỗi Emperor Dragon đều có một điểm mạnh riêng như Onslaught thì thuần chiến đấu, thật ra nếu như tên này thông minh hơn một chút thì cũng đã chẳng c·hết sớm đến như vậy rồi.
Đời sau không tận mắt chứng kiến chuyện xảy ra vào cái năm đó nhưng Yao thì lại rất rõ, Onslaught lúc đó thực sự là kẻ mạnh nhất theo nghĩa đen, hơn cả nó vẫn đang còn dần phát triển để tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn nữa.
Chỉ là Onslaught lúc đó đã đụng phải kẻ không nên đụng vào nhất, năng lực của hắn chính là tất thắng tức hắn sẽ không bao giờ thua hay nói đúng hơn là hắn bắt buộc phải thắng dù cho có phải đổi phe hay làm gì đi chăng nữa.
Chiến thắng của hắn đã được sắp đặt sẵn bởi vận mệnh, vận mệnh bắt hắn phải thắng bằng mọi giá, thậm chí là vạch sẵn đường hay xa hơn là ép hắn đi theo con đường chiến thắng duy nhất trong vô số những ngã rẽ dẫn tới sự thất bại sau cùng.
Nghe thì có vẻ như là một tên được vận mệnh ưu ái nhưng thật ra thì hắn cảm thấy nó giống như một lời nguyền thì đúng hơn, có điều ngay cả một kẻ như vậy cũng không thể tránh thoát được khỏi quy luật sinh tử.
Có thể đến vận mệnh cũng chẳng thể nào thấy được con đường dẫn tới chiến thắng kế tiếp khi hắn đã đi đến cuối chặng đường của mình rồi, hoặc cũng có thể nói rằng vận mệnh đã nghe theo khẩn cầu của hắn và ban cho hắn sự thất bại mà hắn vẫn hằng mong muốn.
Trở lại chủ đề lúc nãy, Ngân Long Yao đại diện cho trật tự cùng cân bằng, có thể cũng vì lý do đó nên nó mới là Emperor Dragon duy nhất còn sống sót cho đến hiện tại vì mỗi khi thế giới lâm nguy thì nó ít nhiều đều sẽ can thiệp vào.
Đúng hơn thì Gaia cùng Uranos tạo ra Yao với mục đích là như vậy, nó là phòng tuyến bảo vệ cuối cùng của thế giới này và cũng là kẻ phải đứng ra để dọn dẹp những t·hảm h·ọa hệ trọng ảnh hưởng đến sự sống c·hết của cả thế giới.
Ở kỷ khởi nguyên thì nó hoạt động với tư cách là Yao, một trong năm Emperor Dragon và cũng là kẻ đã tạo ra chủng Titan, chủng tộc có khả năng khắc chế cứng hoàn toàn cổ long, rồi từ đó gián tiếp đẩy cổ long vào sách đỏ theo nghĩa đen.
Đúng vậy, Titan là sản phẩm được tạo ra bởi Yao, đúng hơn thì nó đã cùng với Lục long Vedal để tạo ra chủng tộc này, đương nhiên với một Emperor Dragon lấy hòa bình cùng lòng yêu thương và khoan hồng để đối đãi mọi thứ như cô ấy thì cô ấy không nên biết chuyện này.
Theo một lý nào đó thì Vedal cũng vì chuyện này nên mới dẫn tới kết cục sau cùng, chỉ là Yao cũng chẳng thể nào làm khác được, đó là lý do mà nó tồn tại, cổ long đã thống trị và ngăn cản sự phát triển của thế giới quá lâu, đã đến lúc mọi chuyện nên thay đổi.
Kỷ thứ I cũng chính Yao đã nói ra phương thức để đánh bại tộc Titan hùng mạnh, chỉ là lần này nó không ra tay nữa mà để chính con dân của thế giới này, những chủng tộc còn lại tự tay làm những phần việc cần làm.
Đến kỷ II thì mọi chuyện diễn ra một cách quá chóng vánh, thậm chí Yao cũng chẳng thể nào phản ứng kịp được trước tình cảnh lúc đó bởi thứ đã đục một lỗ thủng trên bầu trời và kết nối hai thế giới lại với nhau mạnh hơn nó quá nhiều.
Yao thực sự không khác gì một con kiến khi phải đem đi so với thứ đó, may mắn là thứ đó dừng lại cũng không quá lâu nên Yao sau đó cũng kịp thời chữa cháy và hạn chế được quy mô b·ạo l·oạn chỉ trên lục địa Jaratos.
Sang đến kỷ thứ III thì Yao quyết định dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ, chỉ là lần này nó không định vách cái xác này đi làm nữa, thấy được độ hiệu quả của việc không ra tay ở kỷ thứ I đã ảnh hưởng tích cực lên toàn thể thế giới nên lần này nó sẽ tiếp tục làm như vậy.
Chỉ khác ở chỗ là Yao đã tạo ra một cái xác rỗng rồi lấy thân phận như là một thành viên đầu tiên sáng lập ra hội Orichalcos, nơi mà những cá thể từ những chủng tộc khác nhau đổ về để cùng hướng tới lục địa Jaratos để chấm dứt hiểm họa mang tên mộng giới lên thế giới này.
Thật ra thì những thông tin liên quan đến mộng giới cũng là từ Yao mà ra cả, đương nhiên nó cũng không ngu đến mức nói toẹt ra mà bằng cách này hay cách khác để thêm thắt tùy thuộc vào từng giai đoạn để không bị nghi ngờ.
Thực sự thì hành trình đó cũng rất thú vị, Yao chưa bao giờ nghĩ là bản thân có thể trải qua những chuyện như vậy trong đời và dần dần thì cảm xúc của nó cũng bị hòa lại làm một với các thành viên trong Orichalcos.
Chỉ là đến cuối cùng thì Yao vẫn giữ vững quyết tâm của chính mình và cái gì đến cũng phải đến, mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ hệt như trong kế hoạch ban đầu của nó, chính nó là kẻ đã liên kết Uranos cùng Gaia với cái trận pháp kia để thực hiện hiến tế trên toàn thế giới nhằm dựng lên vách ngăn.
Đây là chuyện mà những thành viên khác không hề hay biết, thậm chí cả những kẻ còn may mắn sống sót trở về cũng chỉ nghĩ là do Solomon cố tình làm mà không nói cho bọn họ biết, dù sao sinh mệnh của toàn bộ thành viên của Orichalcos khó lòng mà bịt kín được hết các lỗ chứ đừng nói là dựng lên vách ngăn.
Đương nhiên Yao cũng để cho cái xác kia thực sự c·hết đi nhằm để tránh thoát khỏi diện tình nghi và đúng như nó muốn, chẳng ai nghi ngờ gì về kẻ đ·ã c·hết như nó cả, chỉ là nó đôi khi vẫn tính sai một số chuyện.
Đó chính là về Longius, đến cuối cuộc hành trình thì tên này tuy đúng là mạnh thật nhưng đêm đi so với đám đã xuất hiện tại phong thần chiến cuối kỷ khởi nguyên thì vẫn còn thua xa nhưng Yao không ngờ được rằng tên này lại tiếp tục mạnh lên ngay cả khi trở về.
Phải biết Erk trên toàn thế giới đã bị thiệt hại một cách cực kỳ nghiêm trọng do Gaia hiến tế gần như tất cả để bù vào khoảng còn thiếu sau khi Uranos hiến tế sinh mệnh hoàn tất, ấy vậy mà Longius vẫn tiếp tục mạnh lên được.
Lần cuối mà Yao để ý đến Longius cũng là khi tên này v·a c·hạm với Vua Chuột, hắn lúc đó đã mạnh hơn cả tên Titan điên năm đó rồi, còn Vua Chuột thì đến nó cũng nhìn không thấy được tên này sâu cỡ nào.
Đây là một chuyện cực kỳ bất thường vì vách ngăn đã được dựng lên rồi, mộng thú gần như không thể vào đây được, còn nếu mộng thú đủ mạnh để vào thì cũng chẳng thèm nhìn cái thế giới cấp thấp như này, ấy vậy mà lại có một cá thể như vậy thực sự xuất hiện.
Thậm chí không chỉ có một và tên sau còn nguy hiểm hơn tên trước nhiều lần, nếu không phải bọn chúng khi tới thế giới cấp thấp đều bị kiềm hãm bởi những hạn chế nhất định thì có khi cục diện đã rối rem hơn như thế này gấp nhiều lần rồi.
Nhưng quan trọng nhất vẫn là Longius, tên này mạnh lên một cách quá nhanh, đến cấp Vương mà hắn cũng bắt về nhốt trong lồng được thì Yao cũng đã hết cách rồi, giờ cả hai nếu thực sự v·a c·hạm thì nó gần như không thể thắng được nữa rồi.
Chủ yếu cũng là vì hiện giờ không còn như ngày trước nữa, nếu là ngày trước thì Yao có thể cùng Longius đánh một trận nhưng giờ thì thôi đi, có khi hắn chọc vài mũi thương là nó nằm lăn ra đất rồi cũng nên.
Có điều đó là chuyện của quá khứ rồi, Yao không muốn quản nữa, thật ra giờ có một tên sẵn sàng thay nó quản những chuyện như vậy cũng đỡ mệt mỏi hơn trông thấy, giờ nó chỉ muốn nằm tại đây để lười biếng qua ngày mà thôi.
Chỉ là Yao không thể lười biếng được nữa rồi vì hôm nay nó phải đón tiếp một vị khách, đúng hơn là một kẻ mà hắn đã quen rất rất rất lâu về trước, chỉ là vì một số chuyện nhất định nên cả hai đã sớm không còn nói chuyện nữa mà thôi.
"Ngươi vẫn vậy nhỉ Yao?"
"Còn bà thì đã thay đổi rất nhiều đấy, đã qua bao nhiêu lâu kể từ lần cuối cùng chúng ta gặp nhau rồi nhỉ? Mà một kẻ bận rộn như bà thì tại sao lại tới đây? Đừng nói, để tôi đoán nhé, chuyện hệ trọng cần tôi giúp phải không?"
"Longius g·iết Joshua rồi."
"Đây là chuyện sớm muộn mà thôi, Joshua từ lâu đã hận chuyện năm đó và đương nhiên với tư cách là đầu lĩnh duy nhất còn sống sót thì Longius gánh lấy sự thù hận đó cũng là chuyện hiển nhiên mà thôi.
Chỉ là tên Joshua kia cũng thông minh như chuột vậy, biết không đánh lại nên định thông qua cách khác để g·iết Longius, chỉ là lần cuối cùng ta nhìn Longius thì hắn đã mạnh hơn cả ta vào lúc này rồi thì Joshua lấy cái gì mà đánh?"
"Nếu hắn chỉ mạnh như vậy thì chẳng có gì để nói, điểm đặc biệt ở đây là Longius, à không, hiện tại là Setanta rồi đã g·iết Joshua chỉ với một đòn duy nhất, hơn nữa đó là một cú phóng thương từ học viện đâm thẳng đến tòa nhà St.Klaus của giáo hội Mặt Trời."
Nghe thấy những lời này thì dòng suy nghĩ đầu tiên trong đầu của Yao đó chính là sự nghi hoặc, nó đang so sánh thử sức mạnh mà nó đã thấy trước đó của Longius với mô tả của bà ta và đương nhiên chuyện đó là không thể.
"Không thể nào! Longius không thể nào mạnh như vậy được, nếu hắn có thể làm đến mức đó thì ..."
"Thì hoàn toàn có thể g·iết được cả cấp vương chỉ với một đòn có đúng không? Ngươi đoán không sai đâu, Setanta đúng là đã mạnh đến mức như vậy, hơn cả không chỉ thế, đó là hắn của trước đó mà thôi, hắn của hiện tại đã vượt qua giới hạn rồi, chỉ cần bước ra khỏi thế giới nhỏ yếu này là sẽ ngay lập tức tiến vào giai đoạn cao hơn."
Yao bắt đầu hoài nghi nhân sinh rồi nó thông qua quyền hạn truy cập thứ cấp mà Gaia trao cho để xác nhận những thông tin vừa rồi và cũng chẳng mất bao lâu để nó biết được rằng Longius, à không, Setanta đã nằm ngoài phạm trù đo lường luôn rồi.
"Không thể nào, không thể nào có chuyện như vậy được, mới qua có bao lâu mà hắn đã mạnh như vậy rồi, hay là do hắn bị tên nào đó c·ướp xác? Là hai tên kia hay một bên khác từ bên ngoài nhắm tới?"
Yao vừa lẩm bẩm vừa cố gắng ổn định trạng thái tinh thần của bản thân lại, thực sự thì mọi chuyện xảy đến quá bất ngờ với nó, nó chỉ mới lười biếng có một lúc thôi mà tên Longius kia không chỉ thay cái tên mà giờ còn đủ khả năng một beam c·hết nó rồi nữa.
"Hahaha, mọi chuyện rất bất ngờ có đúng không? Tiết lộ cho ngươi luôn là một tuần trước Setanta vẫn chỉ tầm ngang mức mà ngươi biết đến, tuy có mạnh hơn thật nhưng sai số cũng không quá đáng kể.
Mà không chỉ mình Setanta đâu, cả thế giới này đều đang trên đà phát triển, những loại thực phẩm ăn vào có thể hướng tới siêu phàm bắt đầu nở rộ trên toàn thế giới, nhất là ở học viện, nơi có sự xuất hiện của vị ngon chưa từng thấy."
Sau đó thì cả hai tiếp tục nói chuyện với nhau thêm một hồi lâu, vừa nghe thông tin thì Yao cũng vừa thông qua quyền hạn của mình để truy cập vào kho lưu trữ thông tin nhằm xác định tính chính xác của nó.
Bất ngờ hơn là Yao không đủ quyền để truy cập vào một số thứ, không phải là không có thông tin này mà là nó không đủ quyền hạn để truy cập rồi, đã bao lâu rồi kể từ khi chuyện này xảy ra nhỉ? Hơn cả không chỉ riêng gì một mục thông tin mà lên tới hàng ngàn mục khác nhau.
Tuy không muốn tin nhưng Yao cũng chẳng còn cách nào khác ngoại trừ tin vào những thứ này cả, rằng một tồn tại không thể hiểu đã xuất hiện tại thế giới này và tồn tại đó cũng là nguyên nhân trực tiếp dẫn tới những sự thay đổi chỉ trong một khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi.
Chỉ là Yao cũng không có ngu, nó không tin là bà ta tới đây chỉ để kể những chuyện này cho nó biết, rõ ràng bà ta có một mục đích nào đó nhưng nó đã sống đủ lâu để biết được chuyện đụng vào tồn tại kia là hành động ngu xuẩn đến mức độ nào nên dù thế nào đi chăng nữa thì nó vẫn sẽ nhất quyết từ chối.
"Nói ra mục đích của bà đi, ta không nghĩ là bà tới đây chỉ để tám chuyện với ta, tuy đúng là những chuyện này đáng giá để mang ra bàn thật nhưng chúng ta không đủ tư cách để bàn về chuyện này, mọi chuyện trôi qua như thế nào là tùy thuộc theo ý muốn của tồn tại kia."
"Ngươi đoán đúng đấy, ta định đi gặp tồn tại kia, dù sao ta cũng đã cố gắng hết sức rồi, nếu đã không thành được thì cũng chỉ có nước trông chờ vào tồn tại kia hoặc tiến vào thế giới cao hơn, ban đầu ta cũng vì cảm tình với nơi này nên quyết định nán lại thêm một lúc.
Ai ngờ chuyện này lại xảy đến nên ta cũng muốn thử bắt lấy cơ hội này một lần, tới đây gặp ngươi thật ra là có hai mục đích, một là nếu ngươi đồng ý đi cùng ta thì c·hết thì c·hết chung còn không thì cũng xem như là cùng nhau bước thêm một bước nữa.
Dù sao hai cá thể là Setanta cùng Thomas chỉ mới tiếp xúc với tồn tại kia một hồi thôi mà đã đi ra được một bước mà chúng ta cố gắng từ đó đến giờ vẫn chưa bước ra được rồi, vậy nên ta cũng muốn thử một lần.
Còn nếu như ngươi không đồng ý thì đây cũng có thể coi như là một lời từ biệt luôn, giờ ta đi đây, hy vọng ngươi sẽ tiếp tục hạnh phúc bên trong cái cũi nhỏ này của mình, dù sao đến Gaia và Uranos giờ cũng không đủ tư cách can thiệp vào nữa rồi, ngươi coi như là thất nghiệp từ đây rồi đấy."
Nói xong những lời này thì bà ta cũng biến mất, thật ra lý do tới đây cũng là vì bà ta muốn có một kẻ để tâm sự chứ thật ra thì bà ta đã sớm biết với bản tính của Yao thì nó sẽ chọn như thế nào ngay từ đầu rồi.
Dù sao chặng đường sắp tới cũng không rõ, tâm sự này không chỉ là để nói ra lời từ biệt mà còn là để củng cố sự can đảm cho chính bản thân bà ta, để bà ta có đủ sự tự tin để tiếp tục hướng về phía trước.