Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 63: Liên lạc.




Chương 63: Liên lạc.

Khoảng 10 giờ sáng ngày hôm sau, Zoe tại đài tế thiên của cha mình đã chuẩn bị xong trận pháp mà vị kia đã giao cho mình nhằm liên hệ với ngài ấy, vật tế đã chuẩn bị xong, thật ra thì đây là một trận pháp chuẩn bị tương đối dễ.

Theo nguyên lý bình thường thì thần linh chức vị càng cao thì trận đồ của bọn họ sẽ càng phức tạp, yêu cầu cũng sẽ càng nhiều, đây là thứ được gọi là mặt mũi, ngay cả ác ma cũng sẽ tuân theo quy luật này nhưng rõ ràng vị kia không nằm ở trong hai diện trên.

Bí hiểm và không thể thăm dò là thứ mà Zoe cảm nhận được sau cuộc họp kia, nhưng khác với thần linh thông thường, ngài ấy không hề tỏ ra khó gần như coi thường bất cứ ai kể cả sinh mệnh nhỏ bé nhất trong tất cả.

Giống như ngài ấy từng nói với Zoe vậy, thần linh có thực sự vĩnh sinh hay không? Mà nếu thực sự có vĩnh sinh thì sau đó thì lại như thế nào? Ngưỡng vọng vào nguồn sức mạnh lớn hơn hay là quyết định ở lại với đám kiến dưới chất để chúng xưng hô hai chữ thần linh?

Cảm tưởng như với ngài ấy thì thần linh thật ra chẳng hề tồn tại ngay từ đầu, chúng thật ra cũng chỉ là một đám kiến khác to lớn hơn sống bên trong cái tổ đó mà thôi, không quá khác biệt, thần đến cuối cùng cũng chỉ là do tâm lý của kẻ yếu tạo dựng mà thành.

Một tồn tại thật khó hiểu nhưng cũng đồng thời cực kỳ dễ gần, chỉ là bản thân Zoe đã lỡ mất cơ hội tốt nhất để có thể tiếp cận lại gần vậy nên hiện tại, để đối mặt với những nguy cơ tiềm tàng trên con đường phía trước thì cô ta phải là kẻ chủ động cầu xin sự trợ giúp.

Ngoài ra trận đồ này có hai mặt, một mặt thuận và một mặt đảo nghịch, mặt thuận dùng để liên hệ còn mặt đảo dùng để trao đổi vật phẩm kèm chỉ đích danh, hiện tại Zoe đang dùng mặt thuận để tiến hành giao tiếp với vị kia.

Ngay khi đồng hồ Mặt Trời thực điểm đúng mốc 10 giờ thì Zoe đứng trên bục cũng ra lệnh các bề tôi ở bên dưới nhanh chóng sắp xếp các vật tế vào theo như vị trí yêu cầu từ trước, máu loài bò sát bắt đầu chảy ra.

Trận pháp như hưởng ứng lại, nó hấp thụ máu rồi trở thành mạch dẫn để dòng máu đó nhanh chóng chạy phủ kín toàn bộ trận pháp nhưng 5 giây, 10 giây, 20 giây, thậm chí là 30 giây mà vẫn chưa có chuyện gì xảy ra cả.

Không chỉ riêng gì Zoe đang cảm thấy cực kỳ sụp đổ khi nghĩ rằng vị kia khước từ bản thân mà ngay cả những kẻ hầu bên dưới và cha mẹ của cô ta cũng cực kỳ sốt ruột, bọn họ đều thấy cảnh trận đồ được vẽ bằng phấn trắng kia hấp thụ máu tươi.

Phải biết trận pháp bình thường đều là thuộc dạng sẵn có tức sẽ không biến đổi trong quá trình tế lễ, điều này cũng có thể hiểu rằng dù thành công hay thất bại thì chúng ta cũng hoàn toàn không nắm bắt được.

Chỉ có một số thầy pháp hoặc một số ngành nghề đặc thù khác mới có thể thấy được những thứ trên và đương nhiên tế lễ thường được chủ trì bởi những kẻ như vậy, nhưng trận tế lễ này thì khác, chủ trì là Zoe, con bé đương nhiên không nằm trong diện kia.

Có điều việc trận pháp nhanh chóng hấp thụ máu tươi và biến dạng thành như thế này cũng chứng minh được rằng nó là thật, tuy chưa từng thấy qua bao giờ nhưng rõ ràng là thực sự có hiệu quả, căn bản là dùng tốt hơn mấy món đồ của đám đạo sĩ l·ừa đ·ảo kia.



Chỉ là trận đồ này thực sự có chút quá đơn giản, so với những lần tế lễ sau mỗi mùa vụ thu hoạch được làm bởi nông dân thì nó thuộc dạng tối giản gấp nhiều lần chứ đừng nói là những lần tế lễ to hơn như ra trận hay tế tổ, v.v.

Tế phẩm cũng tương tự như vậy, toàn những đồ vật không quý giá gì, 1g vàng? Trong kho có mấy tấn, 10g máu loài bọ sát? Cứ tưởng là yêu cầu kỳ chân dị thú, ai ngờ g·iết đại con rắn và vài con thạch sùng cũng đạt chuẩn.

6 ổ bánh mỳ trắng? Ừm thì khó với dân thường nhưng thân phận của Zoe là gì? Con gái của trấn nam vương, là quận chúa, chỉ cần có hành động đụng chạm tới tư tưởng sai lệch với cô ta thôi cũng đủ bị lôi cổ ra chu di tam tộc.

Là trừng phạt cao nhất nếu không tính tội mưu phản chu di cửu tộc, nhà đế vương thiếu 6 ổ bánh mỳ trắng này sao? Đương nhiên không phải là ông ta không muốn tin Zoe mà là những chuyện mà com bé trải qua trong một giờ đó thực sự quá ly kỳ.

Cảm giác rất không thật, nhất là khi thấy cái lễ tế hèn mạc như thế này nữa thì ông ta cũng bắt đầu có cảm giác nghi ngờ về xuất thân của vị kia trong lời nói của con bé, không biết có phải là do tiểu quỷ nào quậy phá hay không nhưng chắc chắn vụ này ông ta sẽ tra cho rõ.

Ngay khi trấn nam vương vẫn đang có những suy nghĩ của riêng mình về chuyện có nên kéo vài tên đạo sĩ mà ông ta quen biết về làm cái lễ để kiểm tra một lượt cho con gái mình hay không thì trong lúc không để ý, bóng của ông ta đã hoàn toàn khác.

Không, không chỉ riêng gì bóng của ông ta mà là bóng của tất cả những kẻ đang đứng gần phạm vi của trận pháp, kẻ đầu tiên nhận ra điều này là một tên hầu đang ngáp lên ngáp xuống, tiếng hét thất thanh của hắn đã thu hút sự chú ý của những kẻ còn lại.

Trấn nam vương nhanh chóng phản xạ lại và nhìn lên Mặt Trời, Mặt Trời vẫn ở vị trí đó nhưng bóng đã hoàn toàn biến mất? Đáng lý bóng chỉ biến mất khi Mặt Trời ở ngay trên đỉnh đầu của chúng ta và tạo một góc vuông mới phải.

Giờ nó lại hoàn toàn biến mất một cách hoàn toàn khó hiểu? Ngay lúc này thì bên trong phạm vi của trận pháp bắt đầu xuất hiện những mi mắt nắm chặt và rồi ngay sau đó chúng cũng đồng loạt mở ra, nhìn vào từng kẻ đang có mặt ở gần đây.

Trấn nam vương một lần nữa phản ứng lại thì đã kịp, ông ta đang bị một trong những con mắt đỏ hoe đó nhìn chằm chằm vào và khóa chặt lấy mọi cử động, không được, cả cơ thể của ông ta cũng đang dần mất đi lực khống chế.

Ông ta nhanh chóng đảo ánh mắt ra những phía xung quanh và không ngoài dự đoán, những tên hầu bưng đồ được cho là những kẻ yếu nhất ở đây đ·ã c·hết đứng trong tình cảnh vẫn còn lưu lại những nét cực kỳ kinh hãi trên khuôn mặt.

Cơ thể của bọn chúng đều bị đông cứng lại trong tình trạng kinh hãi, cầu cứu, ánh mắt thì đã sớm vô hồn từ lâu, không chỉ dừng ở đó, những tên cận vệ xung quanh cũng đang dần hàng loạt trút xuống những hơi thở cuối cùng của mình.

Tâm trạng của ông ta càng ngày càng tuyệt vọng hơn khi thấy được những khung cảnh này, đây đều là lính của ông ta cả, một trong số đó thậm chí còn là bằng hữu trên chiến trường của ông ta, bọn họ đã thề trung thành với ông ta và cũng sẽ cùng nhau c·hết trên chiến trường vì lợi ích của ông ta.

Giờ thì hay rồi, bọn họ đều dắt tay nhau ngã xuống tại một nơi không có kẻ địch như thế này, là ông ta đã hại c·hết bọn họ, là ông ta không xứng làm chủ thượng của bọn họ, nhưng sự tuyệt vọng lớn hơn vẫn đang ở ngay bên cạnh ông ta.



Ông ta chưa sẵn sàng để đối mặt với sự thật đó và trước khi tâm trí của ông ta tan biến hoàn toàn thì những suy nghĩ cuối cùng còn sót lại chỉ có sự hối hận thuần túy nhất, là ông ta đã hại c·hết tất cả, là ông ta đã đặt con gái của mình vào thế khó.

Là vì ông ta nhu nhược nên mới dẫn đến tình thế như thế này, ông ta không sợ hãi c·ái c·hết nhưng lại cực kỳ sợ hãi chuyện kẻ khác vì mình mà c·hết trong hoàn cảnh như thế này, đây là cơn ác mộng lớn nhất và cũng là sự thật mà bản thân ông ta phải đối mặt trước khi c·hết.

Đây là c·ái c·hết đau khổ nhất mà ông ta phải trải qua và nó cũng là cái kết thú vị nhất cho câu chuyện về cuộc đời của ông ta, có một sự thật là tất cả đều ngóng trông vào sự thất bại của anh hùng, kẻ vĩ đại hơn là những thành tựu mà bọn họ có thể mang tới sau này.

Việc này khiến câu chuyện của ông ta cũng trở nên hay và đáng đọc hơn trông thấy, chỉ là mọi chuyện sẽ càng trở nên thú vị hơn nếu như ông ta trở thành kẻ hủy diệt lấy những thứ mà ông ta vẫn luôn cố gắng bảo vệ trong xuyên suốt chừng đó năm có phải không?

Cơ thể bị phơi nắng đang bất động của ông ta tự nhiên quay đầu về sau 180⁰ trong khi cơ thể thì vẫn hướng về phía ngược lại, không chỉ một mình ông ta mà tất cả những cái xác bất động đều đang nhìn về cùng một hướng.

Sau đó thì cả cơ thể của ông ta bắt đầu xoay lại cùng chiều với đầu và bắt đầu hướng về phía Bắc, tất cả đều đồng bộ hướng về phía Bắc và dọc đường bọn họ đã l·ây n·hiễm cho những sinh vật khác nữa để bổ sung cho quân lực của chính mình.

Đây là một t·hảm h·ọa diệt giới mà thế giới này sắp phải đối mặt khi ngu xuẩn tin vào những thứ không thể hiểu hệt như đám Elf tại kỷ thứ II vậy, điểm khác duy nhất ở đây là t·hảm h·ọa mộng giới và thứ này vốn dĩ không cùng một cấp độ.

Còn về phía Zoe thì cô ta chính là kẻ duy nhất đứng bên trong trận pháp, đúng hơn là tâm của trận pháp nên đương nhiên cô ta không bị ảnh hưởng bởi những ánh nhìn kia, hơn cả tầm nhìn của cô ta với bên ngoài cũng rất sai lệch.

Thời gian, thời gian là thứ sai lệch nhất ở đây, trong mắt của Zoe thì thời gian bên ngoài đã dừng lại, thậm chí cô ta còn thấy được những cành cây bị uốn cong bởi gió trời, những con ong bướm đang bay trong vườn.

Tất cả đều dừng lại ngay cả những kẻ đứng bên ngoài, đó cũng là lúc mà Zoe nhận ra rằng bản thân đã thành công rồi, vì 1g vàng kia đã biến mất, thay vào đó mặt nước giữa trận đồ cũng bắt đầu yên ắng trở lại và trở thành một mặt gương liên kết với bên kia.

"Ngươi là kẻ đầu tiên liên lạc với ta đấy, nếu xét tình cảnh thì ngươi không hỏng bét bằng thằng nhóc kia nhưng ít ra nó cũng đã lấy được những thứ mà nó cần có để chuẩn bị cho những tình huống sắp tới rồi.

Chỉ có ngươi, kẻ thậm chí đến dĩa đồ ăn trên bàn cũng không đụng vào là không nhận được bất cứ chất béo nào, cũng dễ hiểu nếu như ngươi liên lạc với ta nhưng ngươi nên biết là ta sẽ không giúp ngươi theo một cách cụ thể nào đó.



Dù sao thì về bản chất quan hệ giữa các ngươi và ta đến mức độ này thì chắc trong lòng ngươi cũng đã rõ, đương nhiên ta cũng sẽ đồng ý giúp ngươi, tên nhóc kia ta cũng đã giúp rồi nên không lý gì lại không giúp ngươi cả.

Chỉ có điều là ngươi sẽ phải đánh đổi một số thứ nhất định, chắc ngươi cũng hiểu rõ đạo lý đồ miễn phí mới là đồ có giá trị nhất nhỉ? Giao dịch sòng phẳng đến cuối cùng mới thực sự là đáp án chính xác."

"Tôi đã hiểu ạ, chỉ là không biết ngài muốn tôi phải làm gì để đổi lấy sự giúp đỡ đến từ ngài?"

Zoe hiểu rõ việc giao dịch với một tồn tại như vậy sẽ tiềm ẩn những rủi ro nhất định nhưng đây là điều mà cô ta phải làm vào lúc này, làm những mối giao dịch nhỏ để củng cố cho tương lai về sau trước rồi mới dám nhìn vào viễn cảnh rộng lớn hơn.

Hơn cả giao dịch nhỏ với ngài ấy cũng không có nghĩa là thực sự nhỏ với cô ta, dù sao tên kia cũng đã nhận được những ân huệ mà hắn dù cố đến mấy cũng chẳng thể nào nắm lấy được rồi, giờ cô ta cũng tương tự như vậy.

Mong muốn nhận được một chút đồ từ vị này, không cần phải quá giá trị, đủ để củng cố niềm tin giữa hai bên cũng như giúp cô ta xử lý được những vấn đề ở ngay trước mặt là được rồi, cô ta không dám truy cầu hai chữ vĩnh sinh trước ngài ấy.

"Cần phải làm gì ư? Hiện tại ngươi chẳng thể cho ta cái gì cả nhưng tương lai thì chưa hẳn."

Để nói ra những lời này thì hắn đương nhiên cũng kiềm chế hết mức có thể rồi, Zoe thực sự chẳng thể cho hắn thứ gì cả thật ư? Đương nhiên là không rồi, thứ mà cô ta có thể đưa cho hắn ở ngay trước mắt và cũng là thứ mà hắn thiếu nhất.

Đó chính là vàng, thật ra muốn giao tiếp với hắn không cần phải bỏ thêm 1g vàng vào mà chỉ cần chuẩn bị những thứ khác là được, hắn muốn thu thêm một khoảng phí nhỏ mà thôi vì 1g vàng này có thể đổi được đâu đó 1/4 vàng tức 36 bạc.

Đây là một khoảng tiền rất lớn nhưng nếu một tồn tại như hắn đã thiết lập trong tâm trí của bọn họ mà lại đi đòi vàng thì thực sự là quá phá vỡ hình tượng rồi, tuy rất tiếc hận nhưng hắn không ngu xuẩn đến mức làm ra một hành động như vậy.

Còn về phía bên Altare thì mấy viên đá đó dù sao cũng chỉ có ở trên đảo, thậm chí có thể nói là từ một phần cơ thể của thần mà thành nên giá trị đương nhiên không thể dùng bất cứ hình thức tiền tệ nào để mệnh giá cho nó được.

Hơn cả lấy được thứ đó về phần nhiều cũng có thể xem là một thử thách nhỏ cho Altare để cậu ta có thể chứng minh bản thân, hắn muốn cậu ta hiểu rõ rằng ngồi chung một bàn với hắn chỉ có hai dạng.

Một là có giá trị mua vui nhất định, hai là may mắn, may mắn đương nhiên là để chỉ đích danh Johnny, còn Altare thì tất nhiên là cậu ta sẽ không muốn bản thân rơi vào nhóm may mắn, việc này sẽ khiến cậu ta mất đi những giá trị trước đó trong mắt hắn.

Vậy nên Altare cần làm gì đó để chứng minh bản thân rằng cậu ta có chừng này giá trị đối với hắn, câu chuyện của cậu ta đủ gây nên sự hứng thú của hắn và nhiệm vụ nhỏ này chính là sân chơi mà hắn dựng lên sẵn cho cậu ta.

Đồng ý là hắn cho Altare quyền quyết định sau cùng nhưng ngay từ đầu hắn đã khuyên cậu ta hãy lên đảo, đương nhiên cậu ta sẽ hiểu thành hắn muốn cậu ta phải làm ra một chuyện gì đó đủ lớn, đủ thú vị để hắn dõi theo.

Việc đưa ra yêu cầu trộm đống đá đen trong phòng lưu trữ đã nói lên sự kỳ vọng của hắn đối với cậu ta hoặc ít nhất là Altare tin là như vậy, còn về phần Zoe thì ấn tượng xấu khiến hắn mất dần hứng thú với cô ta.

Cô ta đang muốn làm mọi giá để lần nữa thu hút sự chú ý của hắn, để có thể chứng minh rằng bản thân không may mắn nên mới tới được đó, đương nhiên đó là cô ta nghĩ mà thôi, còn với hắn thì phú nhị đại hay quận chúa đều là những đối tượng tiềm năng cả mà thôi, dù sao thứ hắn thiếu nhất vẫn là tiền bạc còn bọn họ thì lại quá dư thừa chúng.