Chương 65: Rời đi.
Chương 65:
Mọi thứ đã thay đổi, con hẻm nhỏ bé, u tối, chật hẹp, được chất đầy bởi xác thải ngày nào giờ đây đã trở thành một con đường khang trang lộng lẫy hơn cả bên ngoài đường chính, tuy vẫn thiếu đi sức sống như ngày nào.
Nhưng đó là đặc điểm chung của khu ổ chuột rồi, nó chỉ tấp nập ở những con hẻm nơi buôn bán mai thúy hoặc các đấu trường ngầm để mua vui, v.v, ít ra thì giờ tầm nhìn từ Golden Hours ra ngoài cũng thoáng đãng hơn trông thấy.
Thật ra thì hắn cũng không cảm thấy bất ngờ lắm về chuyện bọn họ có thể làm xong được công trình này chỉ với một ngày duy nhất, nhất là khi hắn hiểu rõ hơn về những đối tượng mà bản thân đã tiếp xúc trong khoảng thời gian ngắn gần đây.
Chỉ là hắn cũng hy vọng rằng việc được đặt ở một nơi dễ trông thấy hơn như thế này sẽ kéo được một vài vị khách khác, loại bình thường thôi cũng được, bởi vì phải đối phó với rất nhiều kẻ mạnh khiến hắn có chút đau đầu rồi.
Thực sự thì bây giờ hắn chỉ muốn tiếp xúc với những vị khách bình thường như hắn vẫn tưởng, tới đây để đọc sách và uống trà, nếu được thì có thể cùng nhau nói chuyện về những thứ như cuộc sống hàng ngày cũng được.
Có thể như vậy thì hắn sẽ cảm thấy thư giãn hơn ít nhiều trong tình thế phải đối mặt với áp lực khổng lồ hiện tại, ví dụ như cuộc nói chuyện với Zoe•Muh lúc nãy vậy, đây rõ ràng là dạng khá phiền phức khi tiếp xúc.
Hắn cũng cảm thấy khá mệt mỏi khi phải nói chuyện với cô ta, không phải bởi vì cô ta thông minh hay gì mà là vì cô ta rất ngu xuẩn hệt như những gì mà hắn đoán, thật ra thì hắn cũng chỉ đoán sơ sơ thôi chứ chẳng ai ngờ là cô ta lại ngu xuẩn đến cấp độ như vậy.
Thử nghĩ mà xem, cô ta đối mặt với một tồn tại không rõ với một mối nguy hại tiềm tàng không rõ, ấy vậy mà vẫn cứ nói chuyện của hắn ra cho những kẻ xung quanh nghe, thậm chí dựng cái nghi lễ cũng phải làm cho ra vẻ.
Kiểu ai cũng phải biết cho bằng được vậy, hắn thực sự rất phiền não với cô ta vì đã kéo cho hắn thêm không ít phiền phức, lỡ như đám trên kia mà để ý tới thì hắn lại phải tốn ít nhiều công sức để xử lý.
Ngay từ đầu cái hội nhóm kia cũng tồn tại dưới dạng một hội kín rồi, tên nhóc Altare kia hiểu, Johnny cũng tương tự như vậy nhưng chỉ có kẻ mà hắn coi là thông minh như Zoe lại không hề hiểu.
Quả đúng là hết sức ngu xuẩn, có điều chuyện cũng đã qua rồi nên hắn cũng sẽ không chấp nhặt nữa, còn về mấy con mắt đỏ kia thì chúng không nằm trong phạm trù khống chế của hắn mà là bản thân phòng hội nhóm.
Trong phòng hội nhóm thì nó sẽ cho hắn mượn quyền năng và trở nên toàn năng trong đó nhưng ra ngoài thì nó sẽ tồn tại dưới dạng một thẩm phán sẵn sàng trừng phạt bất cứ kẻ nào ngu xuẩn vi phạm những điều luật đã đặt ra từ trước ngoài hắn.
Về căn bản thì nó là mặt trái của phòng hội nhóm, đại diện cho những điều luật mà hắn đã viết ra, đương nhiên 10 điều luật cơ bản mà hắn nói ra lúc đầu cũng chỉ là cơ bản mà thôi, đi sâu vào nó còn có rất nhiều khoản mục nhỏ hơn nữa.
Nhưng về căn bản thì miễn là không quá ngu thì sẽ không dính phải những rủi ro trên, giờ thì hay rồi, Zoe đụng chạm vào những thiết luật kia nên những kẻ ở xung quanh cô ta sẽ bị trừng phạt, hơn cả nếu không ngăn cản đúng lúc thì có khi cả thế giới kia sẽ bị nhấn chìm hoàn toàn.
Nói thật thì hắn đang ngày càng cảm thấy phiền phức khi phải tiếp xúc với Zoe nhưng đồ cũng đã đưa rồi nên hắn cũng không thể làm gì cô ta được ngoại trừ hy vọng rằng cô ta có thể trở thành một thứ gì đó có thể mang lại một số ích lợi cho hắn.
Trở lại với khung cảnh bên ngoài, tuy đồng ý là đường phố đã được mở rộng cũng như được đầu tư không ít nhưng nó vẫn còn quá thiếu sức sống, hắn không yêu cầu phải có dòng người qua lại mà chỉ cần có một vài hàng xóm xung quanh để có thêm sức sống là được rồi.
Đương nhiên hàng xóm được hắn nhắc tới ở đây là dạng bình thường ấy chứ không phải là bên phía học viện cài vào để nhìn chằm chằm vào hắn, tạm thời thì bây giờ vẫn chưa có ai chuyển tới khu mới này cả nên chắc mọi chuyện sẽ vẫn ổn.
Còn về chuyện dân khu ổ chuột tới chiếm chỗ này thì hắn không nghĩ như vậy, dù sao tên quận trưởng trước cũng c·hết rồi, học viện chắc chắn sẽ đẩy một tên khác vâng lời hơn lên, tuy chưa thấy quá biến động nhưng chắc hẳn khu của hắn sẽ không bị ảnh hưởng.
Đương nhiên tất cả cũng chỉ dừng lại ở mức độ đoán mà thôi, còn thực hư như thế nào thì hắn ngồi ở đây khó lòng biết được, còn về khách thì hắn cũng không kỳ vọng quá nhiều, dù sao từ sáng đến giờ cũng vẫn chưa có vị khách nào.
Ít ra thì sáng nay hắn cũng có tiền lời được 36 bạc rồi, một khoảng thu rất lớn đấy, tuy vẫn chưa là gì so với mục tiêu 50 vàng trước mặt nhưng tích tiểu thành đại thì chắc chắn rằng rồi cái ngày đó sẽ tới sớm thôi.
Chỉ là giờ hắn có chút cô đơn, tuy vẫn như thường ngày thôi, đọc những quyển sách vẫn chưa đọc và dùng trà để thư giãn đầu óc nhưng hắn vẫn cảm thấy rất trống vắng, khả năng cao là vì ở cùng với Mary nên vậy.
Con người nói riêng hay bất cứ sinh vật nào có cảm tính đều như vậy cả, đều không chịu được sự cô đơn khi đã nếm được vị ngọt của mối quan hệ bên ngoài, hắn cũng không thể né tránh được quy luật này.
Có thể hắn rất vô tâm với những kẻ khác nhưng Mary thì lại khác, cô ấy nắm giữ một vị trí rất đặc thù mà hắn không thể dùng vốn từ ngữ hạn hẹp của mình để giải thích được, nói chung thì hắn bắt đầu có chút nhớ cô ấy.
Đương nhiên Mary cũng không tới hải quốc hay gì mà chỉ là lên khu trung để thăm dò tình hình trước mà thôi, mới xa nhau cái vài giờ thôi mà hắn đã thành ra như này rồi thì nếu đêm hôm trước cả hắn cùng cô ấy thực sự buông tay thì giờ không biết còn ra cái dạng gì nữa.
Nhưng cũng nhờ Mary mà hắn cũng cảm thấy mình đang thực sự sống, thấy bản thân là một phần của thế giới này chứ còn không là một vị khách qua đường đơn thuần với thế giới này nữa rồi.
Trong lúc hắn đang dần chìm vào bên trong nội dung của cuốn sách đang đọc dở giữa chừng lúc nãy thì Zoe liên hệ tới thì bên ngoài có kẻ đẩy cửa đi vào, hắn cũng dõi mắt nhìn theo nhằm xác minh rằng đây là khách quen hay khách mới tới lần đầu.
Trở lại vài giờ trước đó, tại học viện, Vua chuột đã lên đường từ lúc sáng sớm rồi, bản thân nó cũng có việc mà nó cần làm nên Setanta không muốn xen vào, dù sao ông ta hiện tại cũng phải lo chuyện của mình trước đã.
Cậu nhóc Gallone kia cũng khá thú vị, chỉ là ai cũng có con đường mà bản thân cần phải đi, không biết là điểm giao nhau trên con đường của cả hai sẽ chấm dứt tại đây hay là sẽ dẫn tới một điểm giao nhau khác nhưng Setanta cũng đã lấy được vật kia vào trong tay rồi.
Cặp sừng rồng của Onslaught, Setanta tin rằng nó chính là điểm mấu chốt giúp lão ta phá giải được thế cờ tất bại này, vì đã hoàn tất xong mọi việc cần làm nên lão ta cũng không trì hoãn chuyện này nữa mà nhanh chóng lên đường.
"Ta nói rồi, quyết định của con là không sai, dù sao sợ hãi một tồn tại như vậy là lẽ thường mà thôi, chỉ là sau này sẽ khó nhờ vả ngài ấy hơn cũng như chúng ta trong mắt của ngài ấy đã giảm đi đôi chút giá trị nhưng đây là chuyện mà chúng ta không thể tự quyết được.
Ngài ấy cũng không lên tiếng trách phạt chúng ta, thậm chí còn đồng ý để chúng ta bồi thường cho con bé Mary kia cũng là ra hiệu cho chúng ta không cần phải quá lo lắng về mấy tiểu tiết như này.
Trong khoảng thời gian ta rời đi thì con cũng không cần làm gì quá nhiều cả đâu, đương nhiên đám chó săn ở bên ngoài sẽ ít nhiều đánh hơi được chút gì đó nhưng ta tin rằng con sẽ tự mình giải quyết được chúng thôi.
Dù sao hiện tại con đã rất mạnh rồi, đừng nghi ngờ bản thân nữa, mà cũng đừng bỏ quên mất dự án của cây Cặp đôi kia, nếu như vẫn chưa tìm được đầu bếp như ngài ấy nói thì khi ta trở về tiếp tục nghĩ cách vẫn chưa muộn.
Giờ thì học viện này giao lại cho con, tuy đến bản thân ta cũng không rõ những chuyện gì sẽ xảy ra trong khoảng thời gian sắp tới nhưng hãy là chính mình thì mọi chuyện sẽ ổn thôi, nếu đi quá xa thì ngoài ngài ấy ra thì vẫn có Hades ở đây.
Nó tuy chưa chắc sẽ quan tâm đến vấn đề của chúng ta nhưng chắc chắn sẽ chú ý đến an nguy của cây Không khí khổng lồ kia, chỉ cần nói cho nó hiểu thì nó sẽ ra sức thôi, thời gian cũng không còn sớm nữa rồi nên ta đi đây."
Nói rồi Setanta bước lên cỗ xe được kéo bởi 4 con Wyvern thuộc nhánh Asgurd, đây là nhánh gần tộc rồng nhất của chủng Wyvern nên cũng coi như là phù hợp với danh phận của ông ta, đúng vậy, ông ta không định tới nơi đó bằng cái danh hiệu trưởng View già cỗi mà là Setanta.
Tuy không biết chuyện gì sắp xảy đến nhưng lão ta vẫn sẽ dùng cái tên này để đối mặt với nó, không chỉ trong lần này mà là xuyên suốt phần đời còn lại với tư cách là con trai của nữ Goblin kia, đây mới chính là lão ta.
Thomas tiếp tục đứng lại nhìn về phía bầu trời cho đến khi cỗ xe của Setanta biến mất bên trong những hàng mây, lễ tiễn đưa này cũng không được làm quá trọng đại bởi vì tình hình trong học viện hiện tại không rảnh rỗi đến vậy.
Dù sao mấy ngày qua cũng có quá nhiều chuyện xảy đến, cơ sở hạ tầng của viện số 1 không biết đời nào mới tái thiết xong, nội bộ viện số 3 cũng đang chạy bù đầu vì những dự án được giao cho đi kèm với rất nhiều cao tầng vẫn đang nằm trong phòng bệnh.
Không ít kẻ vẫn đang trong tình trạng hôn mê c·ấp c·ứu, kéo theo phía y tế cũng đang bị trình trệ, tắt nghẽn do có quá nhiều ca bệnh phải xử lý trong một khoảng thời gian quá ngắn, phía bảo vệ cũng phải được tăng cường vì Thomas tin rằng tin đồn đã bắt đầu lan truyền xuống hội đồng học viên rồi.
Chẳng mấy chốc nó sẽ truyền ra bên ngoài nên học viện phải cố hết sức để hạn chế tốc độ này lại càng lâu càng tốt, phía khắc phục t·hiên t·ai cũng đang phải đối phó với viện số 1 mà cũng vừa phải sẵn sàng để nhảy qua viện số 3 khi cần thiết.
Ngoài ra thì còn rất nhiều bộ phận khác bị ảnh hưởng nữa, nhưng điều duy nhất mà Thomas có thể làm hiện tại cho học viện là cố gắng phong tỏa tin tức truyền ra lâu nhất có thể và quan trọng nhất là kiểm soát thông tin được truyền ra.
Đương nhiên chuyện thực phẩm có cấp hay liên quan đến vị kia cùng Hades thì cơ cấu học viện không phải ai cũng biết được, thậm chí vì tính hệ trọng của nó nên lại càng ít kẻ tiếp cận được hơn nhưng chỉ riêng việc tự dưng viện số 3 mọc lên một cái cây khổng lồ khiến hầu hết cao tầng đều vào bệnh viện nằm trong đó có cả Wally.
Cùng chuyện không rõ vì sao mà viện số 1 bị san bằng hơn phân nửa thôi đã khiến rất nhiều kẻ bên ngoài bắt đầu táy máy, tò mò muốn tiếp xúc vào rồi, nói chung là sắp tới có rất nhiều chuyện phiền phức phải lo.
Nhưng đây thật ra cũng là một điểm tốt, dù sao cơ cấu của học viện cũng ủ lâu quá rồi, chẳng mấy chốc sẽ phát bệnh, nhân cơ hội này thanh lý nội bộ cũng được, có điều đây không phải chuyện ngày một ngày hai nên vẫn phải cứ từ từ.
Còn bên phía Vua chuột thì hắn đã cùng Sara rời đi từ sáng, đúng vậy, là cùng với Sara, cô ta cũng vừa tỉnh lại gần đây thôi nên sau khi tiếp nhận được những thông tin cần thiết thì ngay lập tức bị hắn kéo theo để bắt đầu lên đường.
Dù sao Sara cũng đã ký kết một hợp đồng với Vua chuột rồi, chỉ là có hơi ngược đời vì thử tộc thừa ký với một kẻ mạnh, đủ để bảo vệ bọn họ tới sau 6 giai đoạn cơ sở nhưng cô ta thì thuộc vào trường hợp ngược lại.
Đó là cần được Vua chuột bảo vệ, thật ra thì bản thân hắn cũng chẳng thể nào than thở được gì trong vụ này cả, dù sao nó cũng đã nhận được một món quà còn lớn hơn cả khả năng tưởng tượng của nó.
Nếu có thể đẩy hai cái xác kia lên Siêu thì đường sau này của hắn rộng mở trước mắt rồi, không còn phải quá lo lắng những chuyện khác nữa, nhưng tạm thời bây giờ thì vẫn phải lấy hai chữ ổn định làm chuẩn trước đã.
Còn phương tiện di chuyển của cả hai thật ra cũng khá khác lạ, so với Setanta ngồi xe Wyvern kéo, Gallone ngồi tàu tốc hành thì bọn họ lại nhảy qua nhảy lại giữa hai ranh giới là giáp giới cùng thế giới này.
Như Igis nói, đã là thứ của mình thì sẽ mãi mãi là của mình, Vua chuột liên tục tạo ra mộng thạch để dựng lên các giáp giới cỡ nhỏ rồi trực tiếp phá hủy nó để tạo ra xung lực bắn cả hai thẳng về phía trước.
Tốc độ này căn bản là cực nhanh, chỉ trong gần hai giờ đồng hồ thôi mà giờ cả hai đã tới được bên trong địa phận của hải quốc luôn rồi, chắc chỉ thua mỗi chạy trong lỗ sâu của Setanta nhưng Vua chuột cảm thấy như này vẫn tốt hơn là vào lỗ sâu.
"Khá đấy, nắm bắt lấy cảm giác đó, cân bằng nó lại, thì ra ngài ấy cũng không hẳn là đưa cho mình một vật chủ hoàn toàn phế vật như đã tưởng."
Trong lúc đang di chuyển thì Vua chuột đã dạy cho Sara cách để trở nên mạnh hơn, dù sao hắn cũng không thể nuôi mãi một vật chủ đến thân cũng lo không xong được nên đã chỉ cho cô ta một con đường cụ thể.
Cụ thể hơn thì Vua chuột thấy Sara đã có sẵn một loại huyết thanh khác trong người rồi nên hắn dạy cho cô ta cách để tiêu hóa rồi trung hòa nó vào huyết mạch gốc của bản thân, đây là cách để cải tạo huyết mạch.
Nó không được xếp vào như là một con đường chính thống nhưng những chủng tộc thấp kém thường sử dụng cách này cùng hấp thụ huyết thanh của một số loại cấp cao hơn nhưng không quá thông minh để cải thiện huyết mạch ban đầu của mình.
Đương nhiên cách này cũng ẩn chứa rất nhiều tai họa ngầm, như nếu hấp thụ không kỹ thì sẽ dư lại cặn trong mạch khiến mạch không thông, khó mà tiến lên phía trước được, thậm chí đen đủi hơn thì cặn tích tụ đủ nhiều để phát bệnh và một trong số đó là bại huyết.
Hơn cả vì hầu hết những kẻ sử dụng cải tạo huyết mạch đều nhắm tới loại huyết mạch cao cấp hơn của bản thân nên nhiều khi cũng sẽ dẫn tới thất bại trong quá trình hấp thụ, thậm chí căn cơ vỡ nát và thực sự trở thành một phế vật.
Sara có thể dễ dàng tiêu hóa rồi trung hòa huyết thanh của Fallen Dwarf đến như vậy là vì tuy loại huyết mạch gốc đúng là cao hơn con người nhưng cũng không quá sai lệch đến mức cải tạo huyết mạch không áp chế được.
Có nhiều lúc hấp thụ huyết thanh vượt quá khả năng xử lý của cải tạo huyết mạch thì chỉ có thể tự cầu phúc hoặc trông chờ vào tài năng của chính bản thân mà thôi, Sara vẫn còn một chặng đường rất dài để đi.
Nhưng tạm thời thì tài năng của cô ta đã mạnh hơn trước đó kha khá rồi, còn về phần Vua chuột thì huyết mạch của nó vốn dĩ đã xếp vào hạng đỉnh rồi nên nếu muốn cải tạo thì chỉ có thể tìm tới một số loại từ những kỷ nguyên trước nhưng mấy loại đó nếu như tìm ra được thì cũng chẳng đến lượt nó dùng.