Chương 66: Hai đứa nhóc.
Chương 66:
Vị khách lần này rất lạ, đó là một cậu bé với mái tóc màu vàng óng, trên người thì nở một nụ cười tỏa nắng có thể cảm hóa bất cứ ai, cậu ta còn mang trên người một tấm giáp da nhỏ để làm giáp ngực.
Ngoài ra thì cậu ta còn mang theo một đôi găng tay quá khổ với mình, cả đôi bốt dưới chân cũng tương tự như vậy, tý thì quên, bên hông trái của cậu ta còn dắt thêm một thanh đoản kiếm khá nhỏ nữa.
Đương nhiên cậu ta cũng không tới đây một mình mà là đi cùng với một cô gái khác, một cô gái cũng nhỏ không kém cạnh cậu ta nhưng rất rụt rè, khác hoàn toàn so với vẻ hòa đồng của cậu ta, trang phục cũng rất đậm chất mạo hiểm giả trong những câu chuyện mà hắn đọc qua gần đây.
Đầu thì đội một cái mũ vành lớn quá khổ trên tay cũng cầm lấy một quyền trượng trông có vẻ nặng nề so với một cô bé nhỏ nhắn, có vẻ như nó là một cây trượng phép vì theo hắn để ý thì trên đó có đính kèm một viên đá nhỏ phát ra ánh sáng màu đỏ rực của lửa.
"Hai nhóc có chuyện gì sao?"
Khác với Mary tò mò và ngây thơ với những thứ lạ lẫm dù cho có đang tại trong tình huống như thế nào thì hai đứa nhóc này thẳn thắn hơn nhiều, chúng trực tiếp bước tới quầy, chỉ là chiều cao vẫn chưa đủ để đặt tới ngang đây.
Đương nhiên trên quầy cũng có ghế để khách ngồi nhưng nó là loại ghế xoay có chân ghế khá cao nên chiều cao của chân ghế cũng phải hơn 2/3 chiều cao của quầy rồi, căn bản là quá cao so với một đứa nhóc đến chiều cao của cái quầy cũng không bằng.
"Đây có phải là hiệp hội đánh thuê trong lời đồn không?"
Nghe xong câu hỏi cực kỳ ngây thơ này thì hắn mới bắt đầu nhận ra lý do tại sao hai đứa nhóc này lại có mặt ở đây, nhìn trang bị của chúng thì có thể dễ dàng thấy được đều thuộc dạng đắt đỏ cả, đương nhiên gia đình hạng trung không thể có được nó.
Nhất là cây quyền trượng kia, tuy hắn không biết rõ giá trị của nó nhưng chắc hẳn phải vào dạng cực kỳ đắt đỏ vì theo Mary thì ma thuật sư căn bản là nghề đốt tiền nhất trong tất cả các nghề, ký do cô ấy nói như vậy cũng là vì hồi còn đi học cô ấy đã gặp qua không ít ma thuật sư trong lứa của mình.
Giờ Mary cũng đang có ý định đi song song hai con đường là Bard cùng ma thuật sư nên hắn cũng nổi hứng lây, dù sao câu chuyện của mẹ vợ cũng khá thú vị và hấn cũng có chung một suy nghĩ với cô ấy là bà ấy thật ra vẫn chưa c·hết hoặc ít nhất là trong trạng thái giả c·hết nào đó.
Nhưng về căn bản thì không phải tự dưng mà ma thuật sư lại được gọi là nghề đốt tiền nhất, tri thức cùng ma cụ căn bản đều là tiền cả, hơn cả đều rất đắt đỏ, nhất là tri thức, đám ma thuật sư tin rằng tri thức có giá trị cực lớn.
Chúng rất ít khi truyền lại tri thức của mình cho kẻ khác khiến giá trị của tri thức càng được đẩy cao lên như bong bóng thị trường vậy và đến giờ, sau hàng triệu năm kể từ khi tháp ma pháp được dựng lên thì nó vẫn chưa p·hát n·ổ.
Điều này cũng khiến giá trị của tri thức đã đạt tới một con số căn bản là hết sức viễn vông, vậy nên sau này trở thành ma thuật sư càng ngày càng trở nên khó khăn hơn, ấy vậy mà hắn lại gặp được một ma thuật sư tại đây.
Tuy không biết làm sao mà hai đứa nhóc này tới được đây và có liên quan gì đến học viện hay không nhưng chắc hẳn chúng đã nhầm Golden Hours với hiệp hội lính đánh thuê được đặt tại quận Zays, một trong hai quận đặt dưới quyền hành của High Table.
Hiệp hội lính đánh thuê của thành phố Ygist hắn cũng có đọc qua rồi, là một hiệp hội cỡ lớn, có thể xếp vào một trong năm hiệp hội lính đánh thuê lớn nhất cả đế quốc Clawos, dù sao tại khu ổ chuột này thứ không thiếu nhất chính là những tên điên.
Kết hợp thêm sự điều hành có não của hội đồng High Table nữa thì chuyện phân bộ hiệp hội lính đánh thuê tại thành Ygist phát triển thành dạng này cũng là điều dễ hiểu mà thôi, chắc hẳn hai đứa nhóc này vì nghe danh nên mới chạy tới đó.
Chỉ là từ quận Yakku tới quận Zays ít nhất cũng phải đi qua phần lãnh thổ của hai quận nữa, may mắn là chúng chưa kịp tiến xa mà lầm lẫn Golden Hours sau khi sửa đổi thành mục tiêu của chúng không thì có khi chuyến đi này lành ít dữ nhiều.
Nhưng nói thật thì sau khi sửa sang lại đường phố thì đúng là Golden Hours nhìn sang hơn hẳn, nếu đi lướt qua nhìn lầm thành một phân bộ trực thuộc một hiệp hội nào đó mới xây dựng ở đây là hoàn toàn có khả năng.
Chỉ là hiệp hội lính đánh thuê thì nơi này nhìn giống lắm à? Thứ nhất là bầu không khí rõ ràng rất thiếu tính chuyên nghiệp, thứ hai là thậm chí nơi này còn chẳng có khách, con đường dẫn tới đây cũng không có ai đi lại nữa.
Nhìn sơ qua cũng đủ biết là không phải rồi, ấy vậy mà hai đứa nhóc này vẫn nhầm thì quả đúng là tài tình thật đấy, dù sao phong cách rõ ràng cũng rất sai lệch, nếu đây là một phân bộ của hiệp hội mạo hiểm giả hoặc lính đánh thuê thì hắn kinh doanh quán nhậu mới chuẩn bài.
Đây là kinh doanh thức uống cùng sách, rõ ràng là xếp vào dạng thú vui tao nhã của giới nhà giàu, nếu xét trường hợp hai đứa nhóc này thực sự có xuất thân lớn thì chúng phải nhận ra điểm này rồi mới đúng.
"Nơi này giống như vậy lắm sao?"
Hắn hỏi ngược lại câu hỏi của cậu nhóc kia khiến cậu ta bắt đầu hoang mang rồi ngắm nghía lại cảnh quan xung quanh đây, đúng vậy, nơi này khác xa so với mô tả về hiệp hội lính đánh thuê, vậy chắc là không phải rồi.
Sau đó thì cậu ta còn thực tế đến mức từ cái túi đeo bên hông lấy ra một tấm bản đồ bỏ túi nhỏ để xác định phương hướng nhưng tiếc là cậu ta lại mù tịt về thứ này còn cô bé kia thì vẫn rất e ngại mà núp sau lưng cậu ta.
Nhưng cô bé vẫn rất thông minh, không chỉ có thể nhanh chóng chỉ ra được vị trí chính xác hiện tại của cả hai mà còn thông qua ma thuật để vẽ ra một con đường dẫn thẳng từ nơi này tới phân bộ tại quận Zays nữa.
Sau khi nhận được hướng đi đúng thì cậu bé cũng một lần nữa cất chiếc bản đồ vào lại trong túi rồi quay sang cảm ơn hắn và bắt đầu cùng cô bé nhút nhát kia một lần nữa lên đường hướng thẳng tới bên kia.
Thú vị thật đấy, cái này chắc là thói tò mò của tuổi trẻ rồi, còn trẻ đúng là tốt thật, tuy hắn không nhớ rõ những chuyện ngày trước nhưng hắn cảm thấy rằng bản thân ngày trước không quá giống cặp đôi này.
"Khoan đã, nhóc chưa nghe tin gì sao? Hiệp hội lính đánh thuê khắp đế quốc Clawos tạm thời sẽ bị đóng băng vô thời gian rồi."
Những lời nói này đã khiến bước chân của hai đứa trẻ bắt đầu đình chỉ lại, chúng bắt đầu quay qua nhau để thủ thỉ, thảo luận về một vấn đề gì đó, sau khi đã thống nhất được ý kiến rồi thì cả hai bắt đầu quay sang nói chuyện với hắn.
"Không thể nào, rõ ràng bọn họ vẫn đang tuyển dụng lính mới cơ mà."
Vừa nói thì cậu nhóc kia vừa lôi ra một tờ giấy để làm minh chứng, rõ ràng cậu ta và cô bé kia có xuất thân không bình thường, tờ rơi đúng là ở thời này cũng có nhưng kinh phí để làm giấy cùng in ấn thì lại không rẻ đến như vậy.
Nhất là khi công nghệ hóa chưa diễn ra, tuy đồng ý là thế giới này đang có xu hướng bước sang đầu của thời kỳ hơi nước nhưng một thế giới tồn tại những thứ năng lực siêu nhiên đôi khi cũng đã làm chậm bước tiến phát triển của khoa học công nghệ.
Rồi vấn nạn éo le nhất mọi thời đại vẫn còn có đó, đó chính là nạn mù chữ, dám phát tờ rơi thì chỉ có thể là nhắm vào những tầng lớp được giáo dưỡng đầy đủ mà thôi hoặc ít nhất là phải tối giản nó, càng ít thông tin nhưng cũng phải làm rõ thông tin muốn truyền tải nhất có thể để mù chữ vẫn hiểu được vài phần nội dung trên đó.
Xét theo chất liệu giấy thì rõ ràng đây là một loại giấy tốt hơn nhiều so với mớ giấy mà hắn từng thấy qua ở thế giới này, trong hành trang của Mary cũng có không ít giấy tờ, đương nhiên loại giấy đó là thuộc hàng cao cấp nhất, dùng tốt hơn loại giấy dùng để làm tờ rơi này nhiều.
Nhưng loại giấy cao cấp như vậy thì khả năng cao là chỉ có thể kiếm được từ hoàng cung hay nói đúng hơn là được hoàng gia ban thưởng xuống như vua chúa ban thưởng tơ lụa ngày xưa vậy, giấy chất lượng cao cũng là một loại tài nguyên rất quý hiếm.
Nếu tơ lụa dùng để tạo ra những bộ đồ lộng lẫy dùng cho những buổi tiệc lớn thì giấy lại có chức năng lưu trữ, giấy càng mềm mại, mỏng lép, trắng thì lại càng cao cấp hơn do nó ít lẫn tạp chất, độ phẳng rất như tuyệt đối nên rất thích hợp để tiến hành ghi chép trên đó.
Loại giấy từ cửa hàng và trong những quyển sách tại Golden Hours thì không nói làm gì, chúng đều là những loại giấy cực kỳ tốt, là thành phẩm được cải tiến sau hàng ngàn năm phát triển rồi, chỉ là loại giấy làm tờ rơi này cũng rất này nọ.
Hơn cả nội dung cũng rất bao quát, nếu hắn làm tờ rơi để đến mù chữ cũng hiểu được nội dung thì thay vì nhiều chữ hắn sẽ tập trung vào phát họa hình ảnh càng rõ ràng càng tốt vì đây cũng là một trong những loại "ngôn ngữ" thông dụng nhất tại thế giới này.
Nhưng tờ rơi này thì lại không, nó có rất nhiều chữ hay nói đúng hơn là nội dung trên đó, đồng ý là vẫn có hình ảnh nhưng là làm cho có, dù vậy nội dung vẫn hệt như chúng nói, là đơn tuyển dụng của hiệp hội mạo hiểm giả.
Thời gian cũng chính xác nhưng theo hắn đoán thì chắc mớ tờ rơi này là thứ được truyền lại lẫn nhau trong những buổi picnic của những tiểu thư, quý tử, với những đứa trẻ ở cái độ tuổi này thì việc nghe những câu chuyện như dũng sĩ diệt rồng hay anh hùng huyền thoại, v.v gì đó mà lớn lên cũng là chuyện bình thường.
Đương nhiên chúng sẽ cảm thấy hứng thú với nội dung được ghi trên này rồi, tuy hắn không biết mục đích của hiệp hội lính đánh thuê khi nhắm tới giới quý tộc là gì nhưng theo hắn đoán là để kiếm chát một khoảng.
Việc đưa những tờ rơi này tới tay những đứa trẻ là không hề khó và trong trường hợp nếu như đứa trẻ đó được nuông chiều quá mức thì cũng dễ hiểu nếu như bố mẹ của chúng đồng ý cho chúng tới đó với mục đích thăm quan.
Thậm chí một số gia đình sẽ còn bỏ tiền túi ra để thuê các mạo hiểm giả, lính đánh thuê làm diễn viên để dựng lên một vở kịch nơi con của bọn họ làm nhân vật chính với mục đích là để chúng cảm thấy vui vẻ.
Nên thay vì nói đây là một đơn tuyển dụng thì nó giống như một dạng mua vui thì đúng hơn, chỉ là giống như hắn nói đấy, hiệp hội lính đánh thuê trên toàn bộ đế quốc Clawos đã bị đóng băng vô thời hạn rồi.
Đương nhiên nguyên do cũng là vì c·hiến t·ranh mà ra cả, toàn bộ mạo hiểm giả và lính đánh thuê trong hồ sơ đăng ký của hai hiệp hội đều đã sớm bị ép ra tiền tuyến dưới dang thuê mướn sạch rồi, cũng vì thế mà yêu cầu của người dân bị tắc nghẽn lại.
Cả hai hiệp hội này đều sống bằng đơn yêu cầu của dân chúng đưa lên, về căn bản thì đây đáng lý ra là chuyện do đế quốc nên xử lý nhưng có nhiều chuyện đôi khi không thể đứng ra mãi được nên mới ủy quyền lại cho hiệp hội mạo hiểm giả và hiệp hội lính đánh thuê.
Giờ thì hay rồi, không chỉ đánh chặn đường sống của cả hai mà còn ép tất cả thành viên trong cơ cấu phải ra chiến trường c·hết thay cho bọn chúng, đúng là vô tình nhất hoàng gia, đương nhiên cũng vì thế mà đơn yêu cầu của dân chúng cũng bị nghẽn lại rất nhiều.
Hoàng gia từ lâu đã sớm không quản mấy chuyện này đương nhiên giờ lại càng thêm không quản, về căn bản thì đây chính là điềm báo cho hồi kết của một vương triều rồi, loạn trong giặc ngoài, hoàng đế không quan tâm triều chính chỉ nghĩ cách để đánh tay đôi với học viện.
Hơn cả nghe mùi có còn ý định nhổ hết căn lên, Pagius c·hết là minh chứng rõ ràng nhất, có điều cái căn này quá sâu rồi, đã sớm ăn vào da thịt của cả đế quốc Clawos, giờ nhổ lên không khác gì tự bắn vào chân mình cả.
Có điều hắn cũng chẳng quan tâm đến mấy chuyện đó lắm, hắn ngay từ đầu đã luôn như vậy rồi, không phải chuyện của bản thân thì quản làm gì cho mệt người, cứ lo cho xong những chuyện mà bản thân cần phải làm trước đã rồi sau đó thì muốn làm gì thì hãy làm.
Chỉ là làm sao mà cả hai đứa nhóc này có thể lẻn vào được đây trong tình huống này được nhỉ? Đáng lý ra dưới sự ảnh hưởng từ cuộc bỏ trốn của Mary thì an ninh ở khu thượng phải được thắc chặt ít nhiều trong khoảng thời gian gần đây mới phải?
Dù sao chuyện Mary có thể bỏ trốn được cũng chứng minh được rằng an ninh vẫn chưa đủ tốt, à phải rồi, chắc hẳn là để lùng bắt cô ấy thì hầu hết quân tinh nhuệ đã được cử đi rồi, vậy nên an ninh của khu thượng không chỉ tăng mà còn giảm mạnh.
Có vẻ như vị bố vợ này ngu ngốc hơn hắn tưởng, để mất cô dâu của hoàng gia thì khả năng cao lão ta sẽ bị lưu đày rồi, giờ nếu như trong khoảng thời gian này mà ông ta bị tố cáo vì làm không tốt nữa thì có khi không chỉ dừng ở lưu đày đơn thuần thôi đâu.
Khả năng cao là tài sản sẽ bị tịch thu sạch, chức tước cũng tan biến mà những kẻ từng đi theo ông ta sẽ b·ị b·ắt ra chiến trường làm pháo hôi cả lũ, có khi bản thân ông ta cũng sẽ tương tự như vậy, có khi còn thảm hơn.
"Thông tin tuyển dụng này đã cũ rồi, c·hiến t·ranh đã tới nên lính đánh thuê đã sớm ra tiền tuyến hết."
"Không thể nào! Tất cả bọn họ?"
"Đúng vậy, tất cả bọn họ, giờ hiệp hội chẳng còn một bóng ma nào nữa cả."
Sau khi nhận được lời xác minh chắc chắn của hắn thì cậu nhóc cũng bắt đầu trở nên sầu đi trông thấy, không còn vẻ mặt vui vẻ hồn nhiên như trước nữa, có vẻ như vì chuyến đi lần này mà cậu ta đã phải chuẩn bị rất lâu.
Thậm chí cậu ta còn bắt đầu rưng rưng nước mắt nhìn về phía cô bạn của mình rồi, thấy vậy thì cô bé cũng giang rộng tầm tay ra để cậu ta sà vào lòng của mình rồi liên tục lấy tay vuốt ve đầu của cậu ta trong khi luôn miệng nói rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi.
"Lucy! *khóc lóc* Chúng ta phải làm sao bây giờ, tớ không muốn về nhà vào lúc này đâu, mẹ sẽ đánh nát mông tớ mất, *khóc lóc* giờ chúng ta phải làm sao đây?"
"Được rồi được rồi, quý bà sẽ không trừng phạt cậu đâu, cùng lắm chỉ là lệnh cấm túc thôi nhưng không sao cả vì đã có tớ ở đây rồi, tớ sẽ chịu phạt cùng cậu."
Thông qua cuộc đối thoại này thì hắn mới nhìn thấy rõ hơn địa vị giữa hai bạn trẻ này, rõ ràng là cô bé vốn nhút nhát vẫn cao hơn một bậc còn cậu bé rất lạc quan yêu đời ban đầu thì thật ra lại hết sức mít ướt.