Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Những Quyển Sách

Chương 69: Con đường tới với siêu phàm.




Chương 69: Con đường tới với siêu phàm.

Chương 69:

Hắn hiện tại khoảng đâu đó tiệm cận cấp 3 của siêu phàm trong khi thằng nhóc August này chỉ mới là cấp 1 trên con đường hiệp sĩ nhưng hắn không thể thả lỏng được, đúng hơn là không dám thả lỏng.

Tiệm cận cấp 3 không có nghĩa đã là cấp 3, siêu phàm tại nấc thang đầu tiên tức từ cấp 1 đến cấp 2 không mấy chênh lệch nhau, thậm chí có thể nói là hoàn toàn có khả năng bị sinh mệnh bình thường đ·ánh c·hết nếu xui xẻo.

Hơn cả tình thế của hắn hiện tại không hề năng lực siêu phàm, chỉ đơn thuần là sức mạnh siêu phàm mà thôi, hiệp sĩ tập sư ít nhiều cũng có từ một đến hai cái năng lực siêu phàm rồi nên không cẩn thận thì hắn có thể bị ép vào thế khó.

Được cái là giờ hắn đã dùng huyết thanh UVIS X-JKL1 rồi nên thể trạng của hắn giờ đã được cải thiện lên rất nhiều, chỉ có điều vẫn còn thiếu một chút nữa để bước vào cấp 3, trong tình thế như thế này thì mọi chuyện vẫn sẽ rất khó nói.

Chắc thứ duy nhất tạo ra sự chênh lệch đó chính là kinh nghiệm, hắn sở hữu thứ kinh nghiệm có thể nhấn chìm August xuống đáy của vực thẳm và kinh nghiệm cũng là thứ duy nhất có thể giúp hắn tự tin rằng bản thân sẽ dành chiến thắng trong trận chiến này.

Nhưng hắn phải công nhận một điều rằng là thằng nhóc August này tệ hơn những gì mà hắn đã đoán, có thể là vì nó chưa đánh ra toàn lực hoặc cũng có thể là vì nó đúng là chỉ có ngang đó, có điều nếu chỉ như thế này thôi thì muốn chạm tới người hắn cũng là một chuyện rồi.

Bởi vì hắn đang nhặt mấy viên đá lên để búng liên tục về hướng của August khiến thằng bé phải chạy qua chạy lại để né tránh khỏi loạt mưa đá này, quá trình này khiến hắn có chút ký ức không được mấy tốt lành lắm.

Bởi vì ngày xưa tên kia cũng được đào tạo như thế này để tăng cường khả năng phản xạ trong chiến đấu cũng như cảm ứng với môi trường xung quanh, tuy ăn dĩa Dưa chuối cùng Lá xông khói kia đã giúp hắn đạt được vài phần ký ức.

Nhưng mốc thời gian nhận được không hề liền mạch mà ngắt quãng, đây là một trong những phần ký ức đã khôi phục, về căn bản thì hắn cũng không mong đợi gì quá nhiều về chuyện sẽ lấy được thông tin nào đó trọng yếu.

Bởi vì hắn được sinh ra để thay thế cho tên này cũng như gần như không kế thừa được mảnh vỡ ký ức nào đương nhiên là có móc nối với nhau cả, đặc biệt hơn là tất cả đều liên quan đến thứ mà tên kia đã giao dịch với.

Đương nhiên những ký ức trọng điểm sẽ không bao giờ có thể dễ dàng lấy được đến như vậy nhưng ít ra thì có còn hơn không, đồng ý là chúng không quá thực dụng, có điều ít ra vẫn giúp hắn hiểu hơn về tên kia.

Còn về câu hỏi nếu như bị những viên đá này bắn thẳng vào người thì liệu có đau hay không thì dù sao hắn cũng là siêu phàm, nếu để bắn trúng người thì nhẹ sẽ sưng vù lên, nặng thậm chí có khi sẽ bị dập cả người.

Thằng nhóc August là ví dụ căn bản nhất để thấy, tốc độ của nó không đủ nhanh để có thể né hết toàn bộ và khi đã trúng rồi thì thường cơ thể sẽ bị khựng lại đôi chút do phản xạ của hệ thần kinh, đó cũng là lúc mà hắn sẽ khóa cứng mục tiêu của mình lại.

Mắt cá chân, cổ tay, mu bàn chân, đầu gối, đùi trên, hông, tất cả đều là những điểm tựa tải trọng cả cơ thể, để cơ thể đạt tới được tốc độ lý tưởng nhất thì bắt buộc những phần này không thể b·ị t·hương.

Việc bị liên tục ăn đá từ hắn đã khiến những nơi này bị giã đến mềm nhũng, thậm chí các dây chằng cũng khó mà có thể hoạt động được khi những điểm tựa đã mất hết lực để tải trọng phần trọng lực của cả cơ thể.



Đương nhiên hắn không quên đây chỉ là một buổi luyện tập thông thường và August chỉ là một đứa trẻ nhưng thật xui xẻo khi trong ký ức của hắn thì đây là những bài luyện tập mà cơ thể này đã phải trải qua khi bằng đó tuổi.

August đúng là quá xui xẻo khi gặp phải một kẻ như hắn làm huấn luyện viên và lại càng xui xẻo hơn khi thằng bé chấp nhận để cho hắn dạy vài chiêu, sự thật mà nó phải đương đầu trước mắt chỉ có hiện thực bị hành cho ra bã mà thôi.

Nhưng ngay khi hắn tưởng mọi chuyện đã kết thúc thì August bắt đầu cử động trở lại, tuy không hiểu chuyện gì đang xảy ra, có điều những vết đỏ sưng vù vùng máu đông tích tụ lại bắt đầu lành đi một cách nhanh chóng.

Chỉ cần nhìn bằng mắt thường thôi hắn cũng cảm nhận được điều này, đây chắc là một trong những năng lực siêu phàm của August rồi, quả đúng là hắn có đôi chút bất ngờ nhưng để kiểm tra lại thì hắn đã bắn thêm một viên đá nữa vào phần bắp đùi trái của thằng bé.

Thứ hắn muốn kiểm tra chính là liệu năng lực siêu phàm này nằm ở phía bị động hay chủ động, nếu chủ động thì có nghĩa là August phải còn đủ tỉnh táo để kích hoạt nó bằng một cách nào đó mà hắn không hề hay biết.

Còn nếu thuộc vào phạm trù bị động thì có thể nằm trong cả hai trường hợp, August có thể tỉnh hoặc có thể thức vào lúc này nhưng chắc chắn phải thỏa mãn một số điều kiện nhất định nào đó thì năng lực siêu phàm dạng bị động mới kích hoạt được.

Ngay khi viên đá đó chuẩn bị ghim thẳng vào người của August thì một tiếng coong giòn dã vang lên, viên đá đó thay vì tiếp xúc trực tiếp vào cơ thể của thành bé thì như bị v·a c·hạm bởi một thứ gì đó tồn tại dưới dạng tường một loại tường chắn vô hình bao bọc xung quanh thằng bé.

Nó ngay lập tức vỡ vụn rồi phản lại những mảnh vỡ ra khắp nơi, tuy không thể thấy nhưng chắc chắn đây là một năng lực siêu phàm khác, chắc hẳn là dạng phòng thủ, không rõ độ bền bao nhiêu cũng như số lần sử dụng.

Có điều thứ này rất thú vị, nếu biết rõ nó có thể chặn được tối đa một lực như thế nào thì hắn có thể vận dụng nó vào nhiều chỗ đấy, chỉ là hắn không có loại năng lực siêu phàm này, hay nói đúng hơn là hắn không có loại nào cả.

Bây giờ hắn có chút ngưỡng mộ những con đường này rồi đấy, chỉ là hiện tại hắn không tham đến mức nhắm tới những con đường khác, Mary cũng từng khuyên hắn nên thử rồi nhưng tạm thời hắn vẫn muốn dồn hết tinh lực của mình vào một nơi duy nhất.

Đó chính là võ, võ thuật không phải là thứ hiếm lạ gì ở thế giới này, ai cũng có thể sử dụng nó, tuy vậy vấn đề học tập vẫn rất khó khăn do tính phổ biến của nó cũng như tính độc quyền, võ thời này tồn tại dưới hình thức các võ đường.

Kẻ học võ đương nhiên mạnh hơn bình thường một chút, là cơ sở tốt để đi lên một số con đường như q·uân đ·ội, hiệp sĩ, v.v nhưng dùng võ để bước vào siêu phàm thì chưa từng, đây là một điều hết sức khó hiểu.

Dù sao đây cũng đã là một thế giới siêu phàm rồi, không lý nào một trong những công cụ của kẻ mạnh như võ vào những thời kỳ v·ũ k·hí lạnh như võ lại không đồng bộ phát triển hướng lên siêu phàm được.

Ấy vậy mà Mary vẫn thừa nhận rằng cô ấy chưa bao giờ nghe về chuyện ai đó sử dụng võ để hướng tới siêu phàm cả, siêu phàm dùng võ không hiếm nhưng võ để tới siêu phàm thì chưa từng thấy qua.

Đương nhiên hắn không tin rằng võ thuật gia ở thế giới này chưa từng cố gắng tìm cách thông qua võ để hướng tới siêu phàm, khả năng cao là vì một ẩn khúc nào đó nên mới dính phải hạn chế nhất định khiến con đường này đi không thông được.

Dù sao bên thế giới của Zoe vẫn xuất hiện đám võ giả, tức con đường này thực sự có thể đi, chẳng qua là tại thế giới này thì có gì đó không ổn, khác biệt với bên đó nên đi mãi mới không thành được thôi.



Thật ra thì hắn cũng không phải thuộc loại kẻ ngu ngốc sẵn sàng đi trên một con đường mà đã sớm được xác định là không thể đi lên được rồi, đương nhiên hắn có một số cách nhất định nên mới đưa ra quyết định hết sức ngu xuẩn này.

Đó chính là thứ đồ vật được đặt bên trong tầng thứ hai trong cái hộp kia, cái hộp mà tên kia đã giao phó lại cho hắn như một món quà trước khi tên kia biến mất hoàn toàn và từ đó hắn bắt đầu xuất hiện.

Về căn bản thì nó là một quyển sách dạy một loại võ nào đó, hắn không có bất cứ ký ức nào về sự tồn tại của nó cả nên chỉ còn một cách duy nhất là thử tiếp xúc trực tiếp với quyển sách để xem liệu có mảnh vỡ ký ức nào về nó hay không.

Và quả đúng không phụ sự kỳ vọng của hắn, khi hắn tiếp xúc vào thì hắn đã thấy được một số ký ức nhất định liên quan đến quyển sách, tuy rất ít cũng như không kém phân hỗn tạp nhưng về căn bản thì vẫn đủ để giúp hắn rút lại thành ba ý chính như sau.

Thứ nhất là về xuất thân của quyển sách này, tên kia đã đạt được nó trong một lần tàn sát một trường đấu giá nhằm tìm kiếm tấm bản đồ cổ dẫn tới chỗ cất giữ một vật phẩm gì đó tên Eden's Apple.

Tuy không dám chắc chuyện này có dính tới yếu tố siêu phàm hay không nhưng theo những gì mà hắn biết được thì thế giới bên kia cũng chỉ là một thế giới bình thường mà thôi, khả năng cao là có một số sự kiện nào đó trong quá khứ dẫn tới một số chuyện nhất định.

Như cái di tích kia chẳng hạn, rõ ràng tên kia không phải ngẫu nhiên mà tìm được nó hay đi đại đại rồi tới đó mà là có sự chuẩn bị từ trước, thậm chí tên kia còn đi cùng với rất nhiều người trong đó rồi sau đó g·iết hết bọn họ.

Hơn cả vì biết rõ mục tiêu của mình từ trước nên không lý gì tên kia lại không biết bản thân sẽ phải giao dịch với thứ gì cả, hắn đánh hơi được mùi siêu phàm ở đây nhưng không quá dám chắc, chủ yếu cũng là bởi vì hắn thiếu quá nhiều ký ức cần thiết.

Thứ hai, tên kia hoàn toàn không đọc được bất cứ nội dung gì trên quyển sách này cả, kiểu chữ của nó không thuộc về nhóm mà tên kia từng tiếp xúc qua, thậm chí dựa vào kinh nghiệm khảo cổ của hắn thì gần như mù tịt.

Nhưng trên thực tế thì tên kia vẫn hiểu rõ một số chỗ trong đó dựa vào việc đoán, những ghi chú còn sót lại trong này chính là minh chứng rõ nhất cho việc tên kia cũng đã từng bỏ thời gian, thậm chí là rất nhiều thời gian ra để nghiên cứu quyển sách này.

Tuy không quá nhiều nhưng những dòng chữ này cũng nói lên phần nào hướng suy nghĩ của hắn về nội dung bên trong quyển sách này, hơn cả vì đây là một quyển sách dạy võ nên hình vẽ chi tiết bên trong đó cũng rất nhiều.

Có thể nói nhờ đó mà tên kia mới biết đây là một quyển sách võ học và đưa ra những phán đoán của mình vào trong này, ví dụ như ở phần giới thiệu sơ bộ thì trên sách có vẽ một hình thoi với bốn hướng tượng trưng cho bốn chữ.

Thông qua đó thì tên kia đã đoán rằng loại võ này bao gồm bốn mảng lớn khác nhau, đương nhiên cái này cũng không phải ghi đại hoàn toàn mà ở những trang đằng sau có miêu tả một số loại hình thiên hướng vật, cũng có chủ công như dùng củi chỏ, thậm chí là phòng thủ hoặc điều khiển mấy dòng chảy gì gì đó.

Mãi sau này tên kia mới biết đó là dòng chảy của khí thông qua tham khảo một số bộ phim võ hiệp của Trung Quốc, đương nhiên hắn cũng chẳng thể nào chê trách được gì tên kia cả vì nếu chỉ nhìn thôi thì khó lòng mà mường tượng ra mấy cái đó lắm.

Dù sao dòng chảy của khí cũng là một khái niệm quá trừu tượng, võ học thực tế làm gì có mấy vụ chưởng khí oanh tạc hay thông qua điều khiển khí của đối phương khiến bạo thể hay tẩu hỏa nhập ma gì gì đó.

Có thì nó cũng chỉ tồn tại dưới dạng vector, một hướng dẫn lực, võ thuật dù sao chung quy cũng tồn tại và bị ràng buộc bởi các khái niệm như vật lý, sinh học hay thậm chí là cả địa lý, v.v nên thay vì cố gắng né tránh nó thì tận dụng chính là chìa khóa.



Dòng chảy của khí về bản chất thì đúng là có phần đúng nhưng chuyện thao tác vào nó đến mức độ như trong phim võ hiệp thì căn bản là không thể, nếu chỉ trong phạm trù quyển sách này thôi thì còn tính là khả thi được.

Nó không yêu cầu phải chưởng khí hay gì nhưng lại nói rất nhiều về cách vận dụng của khí, đương nhiên đây chỉ là những suy nghĩ của tên kia mà thôi, mọi thứ đều dựa vào đoán mà thành nên hắn cũng không thể thông qua đó làm nền tảng cho mình được.

Cuối cùng, tên kia không học được loại võ được ghi chép lại trong quyển sách này, đây căn bản là một điều hết sức vô lý, bởi vì võ đến cuối cùng cũng là thứ phát triển từ những thứ đã có sẵn từ trước đó.

Ví dụ như ngày trước dùng gậy gộc để đi săn thì phát triển thành cách để dùng chúng hiệu quả, đó chính là võ, võ không phải là thứ mới lạ gì và cũng càng không phải thứ sinh ra để kẻ khác không thể nào học được.

Võ mang tính toàn dân, đồng ý là cần có cả kiên trì, sự cố gắng cùng yếu tố thiên tài vào nhưng võ đến cuối cùng vẫn là dành cho tất cả, tên kia vốn dĩ đã có nền tảng của rất nhiều loại võ khác nhau rồi.

Từ Jujutsu Brazilian qua Muay Thai tới Full Contact Karate sang Pencak Silat đến Capoeira, thậm chí là nhiều hơn nữa như Wushu, Sambo, ITF Taekwondo, v.v, nhưng với chừng đó nền tảng vẫn không thể giúp tên kia học được thứ được ghi trong này.

Không phải là nó khó hay gì, thậm chí về bản chất thì nó vẫn có rất nhiều khía cạnh giống với các loại võ mà tên kia đã từng học nhưng không hiểu vì sao hay thiếu cái khí chất nào đó mà khi lôi ra sử dụng thì hắn đều thấy có gì đó chưa đủ.

Chính vì thế nên tên kia đã quyết định đầu tư nhiều thời gian hơn vào quyển sách dạy võ này để cố gắng nghiên cứu, khai thác ra điểm đặc thù của nó, cách đầu tiên mà hắn nghĩ tới đó chính là tra cứu về những môn võ cổ đại.

Dù sao quyển sách này cũng nát bươm rồi, ngôn ngữ không phải thuộc dạng nằm trong vòng hiện đại hay cận đại nên nếu muốn tìm theo thông tin thì tên kia bắt buộc phải tìm đến những nguồn cổ ngang nó hay ít nhất là tiếp cận được với nó.

Như nhu thuật cổ, Sumo cổ, Kalarippayattu, Muay Boran, Bājíquán, Piquaquan, v.v, không chỉ dừng lại ở tra cứu mà tên kia còn đích thân học chúng để cố gắng tìm kiếm điểm khác biệt giữa loại võ được ghi trong sách cùng với những phái võ còn lại.

Cuối cùng thì tên kia đã đưa ra nhận định rằng bản thân không thể học được, loại võ được ghi trong sách được lấy nền tảng của nhu thuật cổ cùng một loại trường phái tên Kaiwan, một loại võ thuật dùng trong á·m s·át.

Có điểm xuất phát là từ vương quốc Lưu Cầu, nó là sự kết hợp giữa Karate thuộc Okinawa, Nhật Bản, đây cũng là cái nôi của nền võ thuật Nhật Bản, là nền tảng của rất nhiều loại võ thuật sau này trên đất Nhật.

Võ cổ truyền của người Lưu Cầu và Wushu của Trung Quốc, đó cũng là lý do mà tên này cảm thấy có một vài phần được ghi trong sách tên kia có thể dễ dàng tiếp thu hơn hẳn những phần còn lại, tất cả là bởi vì tên kia là một bậc thầy Wushu.

Tuy đã bị lai tạp nhưng về bản chất thì lại không thay đổi quá nhiều, có điều cũng chính vì sự thay đổi đó nên hắn mới không nắm bắt được loại võ kia, thứ mà hắn đánh ra vẫn chỉ là nhu thuật cổ hoặc Wushu, cùng lắm là Kaiwan chứ không phải thứ ở trong sách.

Cũng vì thế nên tên kia tin rằng nếu có kẻ nào đó có thể học tập được loại võ này thì chắc hẳn kẻ đó có thể bước lên một phạm trù hoàn toàn mới, hệt như siêu nhân so với người thường vậy, đương nhiên đây chỉ là những lời ghi chú điên cuồng còn sót lại sau cùng trên quyển sách này.

Ngoài ra chuyện tên kia chuyển giao lại quyển sách này cho hắn chắc cũng là vì đoán được hay nói đúng hơn là biết chắc rằng hắn sẽ đọc được nó và hoàn thành ước nguyện nhỏ bé này của tên kia.

Và mọi chuyện đúng là như vậy, hắn không chỉ đọc được đơn thuần mà hắn còn hiểu rõ lý do tại sao tên kia dù cố gắng đến bao nhiêu cũng không tập thành, tất cả là vì tên kia đến cuối cùng cũng chỉ là người bình thường.

Thứ mà tên kia thiếu chính là thứ mà hắn đang có, điều kiện thấp nhất để học được loại võ này, đó là trở thành siêu phàm trước khi học được võ có thể khiến bản thân trở thành siêu phàm, một sự thật rất ngỗ ngang.