Chương 72: Lên đảo.
Chương 72:
"Đây là đảo trong truyền thuyết sao? Hiện đại hơn ta đoán."
Hiện tại Altare đã thành công lên đảo thông qua đường biển, dựa theo những lời nói của ông ta cùng những đồn đoán bên trong vòng những nhà giàu thì cậu ta cứ nghĩ đảo là một nơi nào đó hoang dại, nguy hiểm lắm.
Té ra là vẫn có công trình kiến trúc cho người sống, hơn cả phạm vi chiến đấu là cả đảo nên khu dân cư cũng sẽ nằm bên trong đó, chắc hẳn những khu dân cư kia là nơi mà đám tín đồ của đảo kia dùng để sinh sống.
Tuy không quá hiện đại nhưng cũng đâu đó những triều đại phong kiến nằm trong sách, Altare cũng không quá rõ về lịch sử trước khi c·hiến t·ranh h·ạt n·hân xảy ra, dù sao nó giờ cũng chẳng dùng được nữa rồi.
Chỉ là Altare vẫn chưa hiểu rất nhiều chuyện, cậu ta cảm nhận được trên đảo có cái gì đó khác nữa, mọi manh mối đều cho thấy rõ đám tín đồ kia đang âm mưu gì đó và đương nhiên các thế lực bên ngoài đảo đều hiểu cả.
Có điều cái gì cũng có thể ngừng nhưng chỉ có lòng tham của con người là không, dù chỉ có với một chút hy vọng thôi bọn họ vẫn sẽ lựa chọn tin vào nó vì giá trị của chiếc mặt nạ kia thực sự quá lớn.
Đủ lớn để bọn họ thèm khát nó đến điên đảo, Mask of Immortal, cũng chính là chiếc mặt nạ mà thần mang vào cái năm đó, theo như đám tín đồ kia nói thì chỉ cần mang nó vào thì mọi thứ trên đời này đều có thể.
Nó có thể thỏa mãn bất cứ nhu cầu, dục vọng nào cho kẻ mang nó lên như vĩnh sinh hay sức mạnh thần thánh, chỉ là Altare cũng không ngu đến cỡ đó, vĩnh sinh là một chủ đề khá n·hạy c·ảm với cậu ta sau lần đó.
Altare hiểu rõ cái giá của hai chữ vĩnh sinh, thần thánh gì đó cũng chẳng là gì cả vì không phải đến thần linh cũng đã bị oanh tạc c·hết bởi chính v·ũ k·hí của con người hay sao? Vậy thì khác gì như ngài ấy nói.
Thần linh cuối cùng cũng chỉ là những kẻ yếu không có chí tiến thủ quyết định ở lại để chơi với đám kiến ở bên dưới chỉ để bọn chúng xưng hô bản thân là thần linh gì gì đó, đây mới chính là bản chất của thần linh.
Tức không có thần linh nào ở đây cả, chỉ có những kẻ quyết định dừng lại thay vì tiếp tục hướng lên rồi được phàm tục bên dưới tôn lên làm thần, làm thánh mà thôi, Altare hiểu rõ nên mục đích lên đảo lần này của cậu ta khác hoàn toàn so với những kẻ còn lại.
Ngoài ra thì như đã biết, Altare không lên đảo một mình mà cậu ta có đồng đội của mình, một người 12 điểm, người còn lại 6 điểm, 12 điểm là chiến binh tinh nhuệ, tuy không có tiềm lực để lên ngưỡng Trinity nhưng kinh nghiệm đầy mình.
Đúng hơn thì nếu anh ta đủ tiềm lực để lên nhóm Trinity thì đã không được đánh giá chỉ 12 điểm thôi đâu, còn 6 điểm thì là một cô gái thám đạo, một nghề nghiệp rất quan trọng ngoài hoang dã, giống với hoa tiêu trên biển vậy.
Chức năng của thám đạo chính là dẫn dắt tất cả tìm ra đường sống bên trong vô số cửa c·hết, vào thời đại các căn cứ vẫn chưa được thành lập thì chính những thám đạo đã tìm ra những khu vực đắc địa, sinh mệnh vẫn có thể phát triển để thành lập ra các căn cứ đầu tiên.
Tới hiện tại thì thám đạo vẫn chiếm một vị trí cực kỳ quan trọng vì con người vẫn không ngừng phát triển, dân số ngày một tăng cao, việc thành lập các căn cứ mới là điều tất yếu, sau c·hiến t·ranh h·ạt n·hân thì mọi thứ đã thay đổi.
Những vùng đất nhiễm bệnh, những sinh vật tiến hóa để thích nghi với chính nơi đó, thần phách vỡ vụn bắn ra khắp nơi, thần huyết trở thành mưa tẩy trần cả thế giới đã khiến những sinh vật ngoài kia phát sinh biến dị.
Chỉ có mình con người, những kẻ dám đứng lên để đồ thần là không nhận được chúc phúc này, vậy nên sự tồn tại của thám đạo là cực kỳ cần thiết để tránh đi những thứ quái dị ở ngoài kia hết sức có thể.
Cũng vì thế nên thám đạo trong lần xét duyệt điểm lần này thường có lượng điểm cao hơn khả năng của bọn họ, bởi vì nếu để bên nào cũng có thám đạo thì có khi tất cả các bên đều sẽ tránh việc đụng chạm nhau cho đến những lúc cuối cùng.
Đến lúc đó dù mạnh đến mấy thì hỗn chiến nhiều người cũng sẽ rơi rụng sạch, có được đánh giá mạnh nhất đảo lần này đi chăng nữa cũng chẳng thể nào chịu nổi cảnh quần chiến của vài chục người cùng một lúc được.
Mà về cơ chế tính điểm thì Altare tin rằng nó chỉ để cho có mà thôi, dù sao bản thân cơ chế xét duyệt điểm đã tồn tại rất nhiều lỗ hổng ngay từ đầu rồi, chưa chắc điểm cho từng người đã đúng 100%.
Đó là chưa kể đến chuyện trong khoảng thời gian chờ để lên đảo thì nếu cải tạo lại từ một đến hai cyberware thành loại cao cấp hơn cũng là điều hoàn toàn có thể, nhất là bên đám cải tạo gen, ai mà biết với chừng đó thời gian thì chúng biến một con gà 3 điểm thành con quái vật cỡ nào cơ chứ?
Đến Altare cũng phải thừa nhận rằng bản thân cậu ta hiện tại không chỉ đáng giá mỗi 3 điểm thôi, điểm này có thể vừa là thế mạnh nhưng cũng đồng thời có lẽ là điểm yếu để có thể bị khai thác vào.
"Cậu chủ, chúng ta nên di chuyển thôi ạ, thám đạo đã quét xong khu vực xung quanh rồi."
Người nói câu này chính là chiến binh đáng giá 12 điểm kia, anh ta tên Jesse•Queen, 34 tuổi, hiện tại đang là đội trưởng của trung đội số 15 thuộc đại đội Pluck, quân khu Ursarctic thuộc căn cứ Ursarctic.
Đây là một trong tám quân khu cỡ lớn của gia đình Kaiser, đương nhiên nếu xét chức vụ thì chức của Jesse đã có thể tính là làm lên khá cao rồi, phân hạng như trước khi c·hiến t·ranh h·ạt n·hân xảy ra thì cũng vào hàm úy là thấp.
Nhưng đương nhiên Jesse cũng không chỉ có vậy vì ngày trước anh ta nằm trong đội trinh sát của quân khu Ursarctic, đây là đội tinh nhuệ nhất và cũng được đầu tư nhiều nhất, mỗi người trong đó đều mạnh hơn cùng cấp rất nhiều.
Hơn cả tất cả đều ít nhiều có khả năng thám đạo cùng phản trinh sát, v.v, lý do Jesse chỉ đáng giá 12 điểm là vì hồ sơ của anh ta đã được làm giả, bao gồm việc làm giả c·hấn t·hương cho anh ta, còn trong chiến đấu thì đương nhiên anh ta có thể làm được nhiều hơn chừng đó điểm.
Chỉ là để nói Jesse mạnh cỡ nào khi bước lên đảo thì cùng lắm cũng chỉ ở tầm trung mà thôi, vì ngay từ đầu gia đình Kaiser đã chẳng quá quan tâm mấy chuyện như vô địch hay đoạt lấy được Mask of Immortal vào trong tay.
Thứ mà gia đình Kaiser muốn là nhân cơ hội mà các bên khác đều đang tham lam chú tâm vào những sự kiện xảy ra trên đảo để khai thác yếu điểm, ví dụ như hiện tại khác lão già kia đã bắt đầu công những căn cứ gần rìa phần lãnh thổ của gia đình để kiểm tra thái độ của các bên khác rồi.
Vậy nên cả Jesse và thám đạo 6 điểm kia đều không quá mạnh về khoảng chiến đấu, điểm mạnh của bọn họ đó chính là khả năng ẩn nấp cũng như dò ra những con đường an toàn nhằm thoát chạy.
Còn về chuyện Altare có thể vô địch hay không thì ngay từ đầu ông ta cũng chỉ coi đó là như là một lời nói đùa của cậu ta mà thôi nên chắc hẳn hành trình trên đảo này sẽ rất nhàm chán, nhưng đúng lúc đó thì dạ dày của cậu ta lại reo lên.
Nó cảm nhận được vị ngon phát ra từ nơi nào đó và liên tục thúc dục Altare nhanh đi tìm kiếm thứ vị ngon kia, cậu ta đương nhiên hiểu rõ điều đó nhưng hiện tại lại không quá thích hợp để làm một điều ngớ ngẩn như vậy.
Đảo là một nơi rất nguy hiểm, là nơi được sinh ra từ xác của thần linh, đương nhiên sinh vật trên đảo cũng không thể nào là dạng bình thường được, lúc này Altare vẫn chưa tự tin đến mức độ có thể càn quét một cách hết sức vô não như vậy.
Dù sao vị trí của các đội khác vẫn là chưa rõ, nếu xảy ra kinh động quá lớn đủ để thu hút các đội khác tới thì địch trong tối còn ta ngoài sáng chính là viễn cảnh cực tệ mà có thể diễn ra, đương nhiên tệ nhất vẫn là chuyện bọn họ bị gọng kiềm bởi sinh vật trên đảo kèm với các đội khác.
Chỉ là khi bọn họ đang muốn né tránh thì trong rừng cây bắt đầu xuất hiện một cái đầu khổng lồ, nó không có thân nhưng có cánh ở hai bên tai khiến nó có thể bay được, mặt người nhưng da màu đỏ lóe nhìn rất kinh dị.
Ngay khi nó phát hiện ra bọn họ thì đi kèm với đó là một tiếng thét phát ra nhằm thu hút những con khác tới, nó là con trinh sát, là kẻ yếu trên đảo này, cách duy nhất để có thể tồn tại chính là kiếm về cho con mạnh hơn mà nó phụ thuộc vào những mồi.
Ngay sau đó thì mặt đất bắt đầu rung chuyển, có cái gì đó đang di chuyển tới đây, hơn cả còn là với tốc độ rất nhanh, thấy vậy thì Jesse nhanh chóng gỡ xuống cánh tay phải của mình, thám đạo kia cũng nhanh chóng phản ứng lại và đón lấy nó.
Sau đó thì cô ta nhanh chóng điều chỉnh một số thứ mà cánh tay phải kia cũng nhanh chóng trở thành một khẩu súng năng lượng cỡ lớn, cô ta ngay sau đó cũng lấy một cục năng lượng từ phần thắt lưng rồi lắp vào khẩu súng nhằm cung cấp năng lượng cho nó.
Một cyberware dạng tách rời, không phải loại quá hiếm nhưng rất ít kẻ lắp vì chức năng của nó căn bản là để tạo ra một loại vật dụng nào đó khác, căn bản là để phụ trợ thôi, nếu đánh tay đôi thì cyberware này căn bản là phế vì dạng súng năng lượng này cần tới cả hai tay để thao tác.
Hơn cả mất đi một tay rồi thì đánh đấm gì nữa? Nhưng nếu đi theo đoàn đội thì rõ ràng loại này lại rất đa năng, chỉ là dạng súng năng lượng cỡ lớn này tiêu hao cũng rất nhiều, mỗi viên pin cũng chỉ dùng được cho một lần bắn trong khi bọn họ chỉ có 5 viên mà thôi.
Nếu dùng đến nó ở ngay khu vực rìa này thì thực sự quá đáng tiếc nhưng đây là tình thế ép buộc, nếu bọn họ không nhanh chóng xử lý đám này thì những đội máu chiến khác cũng sẽ nhanh chóng chạy tới đây.
Hơn cả sau mỗi lần bắn thì khẩu súng này đều cần vài giờ đồng hồ để làm lạnh, không thể bắn liên tục được nên bọn họ cũng chỉ có một phát bắn duy nhất, nếu không cẩn thận thì có khi bị phản sát cũng không chừng.
Nhưng ngay lúc này thì bụng của Altare một lần nữa réo lên, cậu ta ngay lập tức ngã gục xuống đất và nhớ lại cuộc nói chuyện với vị kia vào đêm qua khi cố gắng xin một số lời khuyên trong hành trình trên đảo của mình.
"Kinh nghiệm là thứ rất quan trọng nhất là với những nơi mà chúng ta không biết rõ là có thứ gì trên đó nhưng một khi kinh nghiệm đã không còn đủ để xoay sở tình hình được nữa rồi thì cũng là lúc mà bản năng sinh tồn lên ngôi.
Những sinh vật có trí khôn thường lựa chọn vất bỏ phần con vốn có của mình để phát triển lên phần mà chúng coi là văn minh, là hiện đại nhưng trên thực tế thì chúng chung quy cũng chỉ đổi một cái lồng giam nhỏ nhưng bề vững hơn mà thôi.
Bản năng theo đuổi quy luật của tự nhiên còn phần trí khôn lại tự ràng buộc bản thân với các chuẩn mực trong xã hội, cái nào cũng có điểm mạnh của nó nhưng quy luật của tự nhiên vốn dĩ rất khốc liệt và gần như không thể cải biến được.
Còn chuẩn mực xã hội thì sau khi trải qua một khoảng thời gian đủ dài thì một số thứ mang danh quyền bắt đầu được ban hành để nhằm làm giảm đi cơn ức chế của đám đang bị giam giữ trong chiếc lồng sắt đó.
Kẻ tạo ra cái lồng cần cái lồng để tiếp tục củng cố quyền lực của bản thân còn kẻ bị giam lại coi nó như là một lớp khiên chắn bảo vệ bản thân khỏi những thứ bên ngoài hơn là thứ dùng để giam cầm bản thân.
Ngươi là một trong những kẻ sau này sẽ trở thành kẻ tạo lồng nên phải hiểu rõ đạo lý rằng cái lồng bằng sắt kia chỉ dùng được với một xã hội bao gồm nhiều cá thể trí tuệ bên trong đó, chúng không khao khát sự tự do mà khao khát được bảo vệ.
Còn trái ngược lại, bản năng khao khát sự tự do hơn là an toàn, hiểu rõ được điều đó thì con đường sau này của ngươi trong trò chơi chính trị sẽ rất sáng cửa vì ngươi căn bản là hiểu rõ đám trong lồng cần cái gì và muốn cái gì.
Chỉ cần biết cách khai thác vào thì ngươi sẽ vẫn luôn là kẻ tạo ra chiếc lồng và đỉnh trên đỉnh của nó, còn về bên ngoài kia thì một là ngươi sử dụng sức mạnh từ bên trong lồng theo nhiều cách, không thì hãy tuân theo quy luật của ngoài kia.
Điểm này thì ta không khuyên bảo được quá nhiều vì như ngươi đã biết đấy, có rất ít khi ta phải đối mặt với một trường hợp như vậy nhưng bản năng chung quy vẫn là thứ dùng rất tốt ở bên ngoài.
Nhất là dạ dày của Orc King, nghe theo nó hay không thì tùy ngươi nhưng ngươi chỉ cần hiểu rằng nó vì ngươi nên mới làm như vậy là được, đến lúc đó việc lựa chọn vẫn là của ngươi, nghe theo bản năng thú vật hay dùng cái chuẩn mực ở bên trong lồng để thị uy với bên ngoài là quyền của ngươi.
À mà bản năng thèm ăn của ngươi cũng là thứ khá đáng tin đấy, nhưng hiện tại ngươi vẫn còn nhỏ yếu lắm, nó sẽ không ra vào lúc này đâu, trừ khi ngươi tìm thấy và mang lên bàn ăn một món gì đó đủ ngon với nó không thì nó sẽ không bao giờ chủ động động nĩa."
Altare vừa nhớ lại những lời nói đó vừa chìm vào sâu hơn bên trong tiềm thức của mình, cậu ta có cảm giác rằng có cái gì đó đang gọi mình ở dưới này, đó là cơn đói hay là bản năng thèm ăn mà ngài ấy đã nhắc tới?
Altare cũng không rõ nhưng cứ rơi mãi rơi mãi thì cuối cùng cậu ta cũng tới được nơi mà lời kêu gọi kia phát ra, ở đó cậu ta thấy được hai thứ, một là cái bàn ăn với khăn phủ bàn màu trắng cực kỳ sang trọng.
Hai là ba cái ghế, một cái ghế thì chỉa về phía của Altare, một cái ghế thì đang có một con Orc(?) ngồi trên đó, cái còn lại đằng sau nó là một căn phòng với một cái cửa gỗ khá lớn, con Orc kia bắt đầu mất dần sự kiên nhẫn của mình và liên tục đập bàn để yêu cầu thức ăn.
Nhưng đúng lúc đó thì tiếng mở cửa cọt kẹt bắt đầu vang vọng ra ngoài khiến cho con Orc bắt đầu im lặng trở lại và tỏ ra khúm núm đến lạ thường, trái ngược với vẻ bề ngoài hung tợn của mình, Altare cảm nhận được rất rõ sự sợ hãi bên trong nó.
Cánh cửa lúc nãy cũng được mở rộng ra, bóng tối từ bên trong bắt đầu bao trùm lấy tất cả trừ khu vực xung quanh cái bàn kia, không khí lạnh đến cóng người cũng không ngừng liên tục đổ ra từ bên trong đó khiến Altare phát run.
Không, đây không phải là cái lạnh mà là bản thân của Altare đang sợ hãi, cậu ta sợ hãi thứ bên trong đó, sợ hãi rằng nó sẽ thức tỉnh, sai, nó đã thức tỉnh trước vị ngon đó rồi, cậu ta sợ hãi việc nó sẽ đi ra ngoài.
Con Orc kia cũng không ngừng kêu lên một loại ngôn ngữ khó hiểu một cách rất hùng hổ nhằm đe dọa đến thứ ở bên trong kia như cách để thị uy duy nhất mà nó có thể nghĩ được vào lúc này nhưng từ trong đêm tối đi ra một thứ gì đó.
Tay phải nó đang khoác lấy vai của con Orc kia, tuy nó không thể thấy được hình dạng của thứ đó nhưng Altare thì lại thấy rất rõ, chỉ là cậu ta không biết phải mô tả nó như thế nào cho phải vì cậu ta nhìn được nhưng không thể nhớ hay mường tượng về nó được.
Lúc này thì thứ đó cũng tươi cười nói vài lời với con Orc kia một cách rất thân thiện như vừa gặp lại một người bạn lâu năm chưa gặp, việc này khiến mồ hôi bắt đầu chảy dọc khắp mặt của nó nhưng ngay sau đó thì thứ đó ngay sang nhìn về phía Altare rồi nói.
"Vẫn chưa được, ngươi vẫn chưa chịu nổi nhưng đã ra rồi thì cũng chẳng thể nào vào được nữa nên ta phải ra tay thôi, vừa hay ngươi cũng đã lấy từ vị kia một vài lượng dự trữ rồi, chắc sẽ trụ được đâu đó 20 giây đấy."