Chương 74: Hạnh phúc khi được ăn.
"Xin lỗi vì đã quấy rầy ngài nhiều lần trong một khoảng thời gian ngắn đến như vậy."
Lúc này Altare đã liên hệ với vị kia, đương nhiên cậu ta vẫn vâng theo lời nhắn nhủ của ngài ấy, rằng chỉ nên dùng cách này để liên lạc khi bản thân đang ở trong một phòng kín và chỉ có một mình ở trong đó.
Cũng vì thế nên trước khi đi thì Altare cũng đã chuẩn bị sẵn một trại cỡ trung, bề ngoài thì nó hệt như mối khối lập phương có thể tích là 5cm³ vậy nhưng khi được kích hoạt lên thì một căn phòng 5m³ sẽ được dựng lên ngay tại đó.
Hiện tại đảo cũng về đêm rồi, đây là khoảng thời gian mà đám sinh vật trên đảo hoạt động mạnh nên việc chọn tìm một nơi trú ẩn rồi tạm tránh qua một đêm mới là lý tưởng nhất, tuy trại mà Altare mang theo rất lộ liễu nhưng đó là điều kiện thấp nhất để tạo dựng trận đồ.
Nguyên vật liệu dành cho trận pháp thì đương nhiên Altare cũng đã mang đủ, cụ thể hơn thì cậu ta đã mang theo năm phần đủ cho 5 ngày ở trên đảo, tức mỗi ngày cậu ta sẽ định liên hệ với ngài ấy một lần để xin lời khuyên.
Đương nhiên hắn cũng không cảm thấy chuyện này là phiền phức hay tốn thời gian hay gì, dù sao đây cũng là một khoảng thu không nhỏ tương đương với 36 bạc cho mỗi lần, hắn không thể khước từ được.
Còn về phần Jesse cùng thám đạo kia thì đã đi ra khu vực xung quanh để cảnh giác rồi, có vẻ như sau chuyện xảy ra hồi sáng thì bọn họ cũng nhiệt tình hơn hẳn so với trước, chắc một phần cũng là vì bọn họ tin rằng gia đình Kaiser đã trang bị sẵn cho Altare một số bài tẩy rồi.
Việc duy nhất bọn họ cần phải làm là hội quân với những người còn lại rồi tới sâu nhất có thể, sau đó thì chỉ cần tới điểm chỉ định được thiết lập từ trước là có thể ra khỏi đảo một cách an toàn rồi, không cần phải lo quá nhiều chuyện.
Còn về những thứ mà bọn họ vừa thấy khi sáng thì cả hai đều coi như chưa từng xảy ra, bọn họ không có ý định nhớ chứ đừng nói là nhắc tới nó hay hỏi Altare về chuyện đó, theo tri thức của bọn họ thì thứ đó nằm ngoài phạm trù tưởng tượng luôn rồi.
Cánh tay đó phát ra một dạng khí tức áp đảo đến đáng sợ, bọn họ đã chứng kiến hết thảy tất cả, từ cảnh tượng nó dễ dàng xiên c·hết cả hai sinh vật, à không, chúng cùng lắm chỉ được coi là con mồi của cánh tay đó mà thôi.
Tới cảnh tượng khi những cái miệng khi bắt đầu há to và cắn nuốt lấy hai con mồi đó, tất cả thực sự quá nhanh, quá chóng vánh, chưa đầy 10 giây ngắn ngủi, thứ mà bọn họ đang phải cảm thấy kinh hãi đến mức độ nhìn thấy được sinh mệnh của mình vụt qua trong tầm mắt đã biến mất hoàn toàn.
Nhưng đến cuối cùng thì so với một thế lực khổng lồ như gia đình Kaiser thì bọn họ chung quy vẫn rất nhỏ yếu, không biết những chuyện như này đôi khi mới có thể giúp bọn họ sống lâu hơn được, vậy nên cả hai đều thống nhất là coi như việc trên chưa từng xảy ra.
Đương nhiên bọn họ đều sẽ không tò mò về những thứ mà Altare làm trong trại của mình, chỉ cần biết miễn là thứ đó vẫn còn ở đây thì nó vừa mang lại cho bọn họ cảm giác kinh hoàng nhưng cũng vừa lại là một cảm giác an toàn đến cực độ là được rồi.
Còn về phần hắn thì hiện tại hắn cũng vừa mới chỉ đưa tiễn Mary đi được một lúc mà thôi, hiện tại hắn đang múc cháo yến mạch thịt bò ra bát cùng chuẩn bị nước cho Lucy, nhân lúc đó thì uống một ngụm nước luôn.
"Không sao đâu, dù sao ta cũng rất hóng trông câu chuyện của ngươi mà, ồ, có vẻ như thứ đó đã mở cửa đi ra rồi nhỉ? Có điều tên này rất khó chiều đấy, hắn thuộc vào nhóm sành ăn, vậy nên hắn chỉ ăn những thứ đạt chuẩn với hắn mà thôi."
Hắn thấy rất rõ thông số của Altare ngay lúc này vì nó đang hiển thị rất rõ trên màn hình, có vẻ như trong khoảng thời gian vừa rồi cậu ta đã tìm và ăn được một loại thực phẩm có chức năng nào đó đủ để đánh thức thứ bên trong căn phòng kia cũng như đạt tới trạng thái thức tỉnh.
Đúng vậy, ngoài thực phẩm có cấp ra thì vẫn có nhiều cách để thức tỉnh được loại gen kia, một trong số đó là ăn được loại thực phẩm yêu thích của thứ đang ngủ say trong căn phòng kia, thậm chí kích hoạt được cơn thèm ăn lâu ngày của thứ bên trong đó thì nó sẽ chủ động ra ngoài để đi săn cho bằng được.
Về bản chất thì cả thứ bên trong căn phòng kia cùng dạ dày của King Orc đều đại diện cho cơn thèm ăn của Altare, chỉ là chế độ ăn của chúng rất khác nhau, một tên khó chiều còn một tên thì vạ đâu ăn nấy, sẵn sàng cắn nuốt tất cả miễn là thỏa mãn được cơn đói của bản thân.
Nghe thì rất xung đột nhưng thật ra mọi thứ lại đạt được một sự cân bằng vừa phải vì tên sành ăn kia sẽ rất ít khi chủ động ăn thứ gì đó nên dạ dày của King Orc là thứ hấp thụ được hầu hết những thực phẩm.
Đến lúc đó thì tiềm năng của nó sẽ hiện hữu đến sớm hơn thứ đó rất nhiều, dù sao việc thức tỉnh được thứ đó sớm chưa hẳn đã là tốt vì nếu nó không chịu ăn thì bản thân cũng chẳng thể nào mạnh lên được.
Sự tồn tại của King Orc chính là để bù trừ cho khuyết điểm của nhóm sành ăn, nhằm giúp Altare đạt được nguồn sức mạnh mà cậu ta có thể sử dụng bất cứ lúc nào hơn là phải thụ động phụ thuộc vào tên sành ăn khó chiều kia.
Về phần Altare thì cậu ta cũng không cảm thấy bất ngờ lắm, dù sao mấy ngày qua đã bất ngờ quá nhiều lần rồi, chỉ là lời khuyên mà ngài ấy nói ra vào đêm qua lại trùng khớp với việc xảy ra vào ngày hôm nay.
Ngài ấy nói rằng khi Altare tìm tới đúng loại thực phẩm thì cơn thèm ăn khác sẽ tự chủ động thức tỉnh mà thôi, sau đó còn đưa cho cậu ta vài phần thực phẩm có cấp dự trữ trước để chờ đến giai đoạn đó.
Căn bản thì mọi thứ đều giống hệt như ngài ấy đoán, đúng là phản tri thức, con cá voi của những câu chuyện chưa được viết, ngài ấy đứng trên toàn bộ mọi tri thức, là khởi điểm của tri thức và cũng là kẻ hiểu rõ nhất về tri thức.
Chuyện có thể nhìn ra được viễn cảnh này cũng là điều dễ hiểu mà thôi vì ngài ấy ngay từ đầu đã sớm biết trên đảo có loại thực phẩm phù hợp để đánh thức cơn thèm ăn còn lại của Altare rồi, điều này cũng một lần nữa củng cố cho lời khuyên lên đảo ngay trong lần gặp mặt đầu tiên của cả hai.
Ngài ấy không cần phải chủ động giải thích gì cả, chỉ cần nói cho Altare biết rõ rằng cái lợi trước mắt hay bác sĩ có thể gỡ chip định vị cùng bom vi hạch có ở trên đảo, sau đó là cả con đường hướng tới tự do để dẫn dụ cậu ta lên đây.
Còn lợi ích thực sự thì khi lên thì Altare sẽ tự khắc biết vì ngay từ đầu ngài ấy đã sớm biết rõ cậu ta sẽ lên đảo rồi nên chẳng cần phải nói thêm những chuyện rắc rối quá tầm vào lúc đó làm gì nữa vì thời gian lúc đó là có hạn.
Nếu nói ra một chủ đề hoàn toàn mới thì kiểu gì một trong hai thành viên còn ngồi trên bàn vào lúc đó là Altare cùng Johnny cũng sẽ chủ động nhắc đến nó nên ngài ấy cố tình không nhắc tới để tối ưu thời gian cho tất cả.
Altare cảm giác như từng đường đi nước bước của cậu ta đều bị ngài ấy nắm rõ một một trong tay vậy, có khi nhiệm vụ kia thật ra cũng không phải là không thể hoàn thành được, vì hiện tại cậu ta đã cảm thấy bản thân mạnh hơn rất nhiều so với trước rồi.
Là do thứ mà Altare đã ăn vào hồi sáng, dạ dày của King Orc cùng cơn thèm ăn kia đã tạm thời được thỏa mãn nên chúng đã phản hồi lại cho cậu ta rất nhiều thứ, một trong số đó là công cụ đi săn của cơn thèm ăn kia.
Miệng của quỷ, nếu sử dụng nó đúng cách thì Altare có thể dễ dàng g·iết c·hết bất cứ kẻ nào trên hòn đảo này, dạ dày của King Orc cũng cho cậu ta sinh lực của Orc, khiến cậu ta khó c·hết hơn và thậm chí là cắt giảm đi phần nào nỗi đau nhận vào.
Ngoài ra thì tất cả mọi chỉ số khác của Altare đều tăng so với trước khi lên đảo, đây là vì cậu ta đã ăn vào thực phẩm hợp khẩu vị, có thể vị nó chẳng ra làm sao cả nhưng với hai cơn thèm ăn kia thì chúng ngon hơn gấp nhiều lần những thứ mà cậu ta tống vào trong những ngày qua.
Thậm chí đến sành ăn khi đang nếm rượu cũng phải nhận xét rằng những thứ mà Altare ăn qua đều như đất sét với chúng vậy, đó là lý do dù cậu ta ăn nhiều đến mấy thì dạ dày của King Orc đều phản ứng lại rất ít.
Bởi vì ngay từ đầu năng lượng nạp vào đã quá ít rồi, bản thân con Orc kia cũng cảm thấy bất mãn vì thói quen ăn uống cũng như thực đơn mà Altare bày ra, trong các món mà nó ăn qua thì chỉ có mình món mà vị kia đưa ra là thỏa mãn được sự đói khát mùi vị của nó.
Sành ăn cũng giải thích cho Altare về sự chênh lệch giữa thực phẩm thường và thực phẩm có cấp rồi khuyên nhủ cậu ta nên tìm đến những nguồn thực phẩm như vậy để ăn vào thay vì những thứ khác nhưng kiếm đâu ra thì nó lại không nói.
Chỉ là sành ăn cũng giải thích phần nào lý do tại sao vị ngon của sinh vật trên đảo lại kích động nó cùng con Orc kia tới như vậy, tất cả là vì thứ đó có thể giúp vật chủ của chúng hay nói đúng hơn là tế bào của Altare tiến hóa.
Thứ đó có thể được xem là nguồn thực phẩm cấp cao của thế giới này, nó có độ phù hợp cao với Altare chứ không phải bản thân chúng vậy nên thứ sức mạnh nhận được là đến từ cậu ta thay vì là chúng.
Lý do chúng ăn đều cảm thấy ngon là vì thứ này ít ra cũng ở ngưỡng ăn được, đỡ hơn là phải tiếp tục ăn bùn đất, nếu muốn khai thác thêm vào sức mạnh của bọn chúng thì bắt buộc Altare phải ăn theo thực đơn của chúng chứ không phải là của cậu ta.
Nghe thấy vậy thì Altare cũng giải thích chuyện sau khi sát thần thì thông qua những mảnh vỡ của thần như máu cùng những thứ khác đã ban phước cho hành tinh này khiến tất cả đều biến dị ngoại trừ con người vì con người là nguồn cơn cho c·ái c·hết của thần.
Sành ăn nghe xong thì cũng gật đầu khẳng định rằng đảo đúng là được hình thành từ xác của thực thể mà Altare gọi là thần, vậy nên những sinh vật trên này cũng chứa một phần của nó, thậm chí là chứa nhiều hơn những thứ biến dị thông qua trận mưa máu năm đó.
Trên thực tế thì việc ăn sinh vật trên đảo vào không giúp con người phát sinh biến dị như những loài khác, có thể hiểu con người như đã mắc phải một chú nguyền nào đó rồi vậy nên tỷ lệ tương thích với thứ liên quan đến "thần" căn bản là bằng không.
Con người chỉ có thể thông qua phương trình biến dị để suy ngược ra quá trình đột biến từ đó dần dà phát triển thành cải tạo gen như hiện tại mà thôi nhưng Altare thì lại khác vì cậu ta sở hữu dạ dày của King Orc, nó có thể thay thế cậu ta hấp thụ khả năng đột biến kia và phản ngược lại lên cậu ta.
Đó là lý do mà mọi chỉ số của Altare đều tăng một ngưỡng nhất định sau khi ăn cái đầu biết bay cùng con rết kia vào, tất cả là vì cậu ta đã bắt đầu quá trình biến dị của mình rồi, chỉ là không biết cậu ta sẽ thuộc vào nhóm nào mà thôi.
Trở lại với hiện tại, Altare đang kể cho lại hắn nghe những thứ mà bản thân cậu ta đã phải trải qua xuyên suốt một ngày dài vừa qua, tất nhiên là có một số chuyện sau khi vụ buổi sáng kết thúc nữa nên cũng có vài điểm đáng để nói.
"Ta hiểu rồi, nhưng cũng không nên vui mừng quá sớm sành ăn không ăn nhiều hơn không phải là bởi vì nó đủ tự tin để g·iết c·hết hai thứ đó trong khoảng thời gian thấp hơn và chừa lại cho ngươi một lượng nhất định để gọi nó ra cho lần kế tiếp đâu.
Độ hiệu quả của thực phẩm có cấp chung quy vẫn là quá thấp, nhất là những thực phẩm có cấp quá thấp để có thể gánh lấy sự hiện diện của cơn thèm ăn, muốn nó xuất hiện ở lần kế tiếp thì ngươi phải ăn thứ có cấp cao hơn nữa.
Theo ta đoán thì vào khoảng trên 500 vì Lá xông khói bách niên cùng Dưa chuối mộng ảnh cũng đã ở khoảng từ 100 đến hơn 200 rồi, việc nó xuất hiện quá sớm như này thật ra cũng không phải là một chuyện tốt.
Bởi vì ngươi vẫn ăn chưa đủ nhiều để tới được ngưỡng đó nhưng đã xuất hiện rồi thì cũng chịu mà thôi, sau này ngươi phải ăn nhiều hơn nữa để dần bổ sung lại lượng còn thiếu nhưng hiện tại thì ngươi đã có minh chứng rồi.
Nó đã đánh dấu trên người của ngươi, đây là cách mà chúng thường sử dụng để khẳng định chủ quyền, hơn cả ngươi cũng đã sử dụng được v·ũ k·hí đi săn của nó rồi, tuy chẳng là gì so với bản gốc của nó nhưng nếu dùng đúng cách và hiệu quả thì vẫn sẽ thu được kết quả ngoài ý muốn.
Còn vì sao ngươi ăn cảm thấy ngon còn hai cơn thèm ăn kia lại không là vì vị giác của các ngươi khác nhau, có rất nhiều nguyên nhân dẫn tới chuyện này như khác môi trường sống, khác giống loài hay thậm chí là khác biệt về cách ăn uống.
Nhưng ở trường hợp này thì điểm khác ở đây đó chính là tầng thứ, bọn chúng khi còn sống ăn ngon hơn ngươi nhiều, thậm chí đã thức tỉnh qua cả vị giác rồi nên chúng có thể ăn được nhiều thứ hơn, nếm qua nhiều vị hơn ngươi tưởng nhiều."
"Ý của ngài là sao khi nói rằng bọn chúng khi còn sống?"
"Cơn thèm ăn không mất đi kể cả khi bản thân chúng c·hết mà tồn tại dưới trạng thái linh hồn, chúng khao khát việc ăn uống nên hầu hết đều sẽ nhắm tới việc trở thành cơn thèm ăn của kẻ khác, chúng chọn trở thành quỷ của kẻ khác."
"Chỉ bởi vì chúng đói?"
"Đúng vậy, chỉ bởi vì chúng đói nên chọn cách trở thành quỷ, thành công cụ trong tay kẻ khác để có thể tiếp tục ăn nhiều hơn, thậm chí đến một ngưỡng nào đó, khi ăn được thực đơn phù hợp thì chúng sẽ một lần nữa tái sinh."
"Chúng có thể tái sinh dù bản chất của nó chỉ là cơn thèm ăn?"
Sự thật này khiến Altare có chút hỗn loạn, việc chỉ vì đói nên chọn trở thành quỷ đi ám kẻ khác thì đã đành, đây nếu ăn được thực đơn phù hợp còn thực sự tái sinh nữa thì quả đúng là đã vượt ngoài tầm tưởng tượng của cậu ta rồi.
"Ta đã nói rồi đấy, tồn tại vô hạn thế giới tiềm ẩn vô hạn khả năng, bất cứ lý do gì cũng có thể trở thành hợp lý nếu tính tới tính vô hạn, nhưng cũng đừng vì thế mà ai ngại chúng, miễn là ngươi không ăn phải thực phẩm dung hợp thì chúng sẽ không làm gì được ngươi cả.
Về bản chất thì chúng vẫn là cơn thèm ăn của ngươi, chúng sẽ vì ngươi mà sống vì chỉ khi ngươi vẫn còn sống thì chúng mới có thể tiếp tục ăn được, được ăn vốn dĩ là một loại hạnh phúc rất khó tả đối với chúng.