Chương 77: Lời đồn.
Lời đồn là một trong những thứ công cụ dùng để lan truyền thông tin tốt nhất, một đồn mười, mười đồn một trăm, thậm chí là nó sẽ vẫn tiếp tục tăng trưởng, nhưng điểm đáng sợ nhất của lời đồn đó chính là tính đồn đại của nó.
Hầu hết các lời đồn được truyền từ kẻ này sang kẻ khác thì thường sẽ có xu hướng thay đổi ít nhất về mặt nội dung, nhất là với những kẻ chuyên đi kể chuyện, bọn họ kể càng nhiều thì câu chuyện lại càng thêm vượt quá sự thật ban đầu để thu hút sự chú ý.
Đây chính là một sản phẩm phụ của lời đồn nhưng không thể phủ nhận được hiệu quả của lời đồn được bởi vì trong số những kẻ nghe một cách bị động thì số kẻ tin vào nó thường chiếm số đông, không phải bởi vì bọn họ thấy nó hợp lý.
Mà bởi vì bọn họ quá tò mò với bản thân câu chuyện này, nhất là trong cái thời đại nơi mà các dịch vụ giải trí đã ít lại càng thêm ít như thế này, nhiều kẻ đôi khi sẽ chọn cách tin dù biết rằng kẻ kể chuyện không đáng tin cậy.
Thậm chí với cả những kẻ không tin thì hiệu ứng đám đông vẫn sẽ còn đó và khi bọn họ nghe được câu chuyện này đủ nhiều thông qua nhiều bên khác nhau thì bọn họ cũng sẽ dần tìm vào và hướng tới khởi điểm của lời đồn kia.
Đến cả những kẻ bàng quan nhất cũng sẽ vì đó mà cảm thấy tò mò mà đã tò mò rồi thì bọn họ cũng sẽ ít nhiều để mắt tới câu chuyện này, cũng chính vì thế nên khu thượng giờ đã loạn hết cả lên chỉ vì một lời đồn duy nhất.
Rằng tại nhà hát Yve của khu trung đã xuất hiện một ca sĩ mới, một cô gái có thể dùng giọng ca của mình để khiến tất cả mọi khán giả của cô ta chìm đắm vào bên trong câu chuyện ẩn chứa trong từng câu hát và cuối cùng biến mất ngay sau khi màn trình diễn biến mất.
Các quý bà có mặt ở đó đã xiêu lòng chỉ vì một bài hát, thứ ẩn chứa bên trong đó chính là hồi ức của tuổi trẻ, là thứ mà bọn họ vẫn luôn khao khát khi thanh xuân vẫn còn, đó là một câu chuyện tình đầy tính ly kỳ nhưng cũng không kém phần đặc sắc.
Ẩn chứa nhiều khung bậc cảm xúc, một chàng trai bí ẩn trông thì có vẻ hết sức bình thường nhưng lại trong mình cái khí chất vượt trội hơn bất cứ gã đàn ông nào mà bọn họ từng gặp qua trong cuộc đời của mình.
Hoàn hảo? Không phải nhưng cách mà bài hát kia, cô gái ấy miêu tả về chàng trai nọ lại khiến bọn họ muốn chinh phục cho bằng được chàng ta, khiến bọn họ cảm thấy bản thân như trẻ ra, khiến bọn họ cảm nhận được vị ngọt của lần đầu tiên được yêu thêm một lần nữa.
Đương nhiên lời đồn lại càng gần sự thật hơn khi kẻ lan truyền lời đồn lại có vị thế rất cao, nhất là khi một số cá nhân tại quận thứ 15 không biết vì lý do gì lại có mặt tại nhà hát Yve của khu trung vào lúc đó.
Việc này đã vô tình chung củng cố thêm độ đáng tin cậy của lời đồn và khiến nó dần trở thành một sự thật hiện hữu ngay trước mặt tất cả, lấy quận Tavis của khu trung lưu, thông tin này cũng bắt đầu được lan truyền đi xa.
Đầu tiên là tới hai quận còn lại tại khu trung lưu tới khu thượng cùng quận 15, sau đó chẳng mấy chốc thì khu hạ cũng biết về sự tồn tại của một cô gái sở hữu giọng ca có thể khiến tất cả khán giả ở chìm vào giấc mộng để rồi khi bừng tỉnh lại thì cô ta đã biến mất hệt như chừa từng ở đó vậy.
Lời đồn chung quy vẫn là một thứ quá đáng sợ, càng ngày càng nhiều dân cư trong thành Ygist biết được về sự tồn tại của cô gái kia, phần nhiều trong bọn họ thì đều hướng tới, đương nhiên là với nhiều mục đích khác nhau.
Nhưng cũng có một bộ phận không nhỏ trong số đó coi cô ta như là phù thủy, sử dụng năng lực siêu phàm của mình để mị hoặc dân chúng, nhiều kẻ muốn thông qua đó để củng cố thêm quyền lực của bản thân.
Có điều đồng thời cũng có những kẻ muốn bảo vệ cô ta vì nhiều mục đích khác nhau nhưng chung quy lại thì sự tồn tại của cô gái kia thực sự quá bí ẩn, đến cả bản thân nhà hát Yve cũng không biết quá nhiều về cô ta.
Thứ duy nhất mà bọn họ biết là bọn họ sẵn sàng đánh đổi tất cả mọi thứ để có thể níu kéo giọng ca đó ở lại nơi này, điều này chỉ càng khiến dư luận dấy lên càng nhiều nghi ngờ nhưng chung quy thì thời gian vẫn quá ngắn.
Hơn cả các quý bà có mặt vào buổi biểu diễn đó đều như bị "thuật phù thủy" của cô ta c·ướp mất hồn vậy, tất cả đều sẵn sàng vì cô ta mà đấu tranh, chỉ để có thể một lần nữa được nghe qua giọng ca đó.
Có không ít những kẻ không có mặt ở đó cũng đứng lên ủng hộ vì bọn họ cảm thấy tò mò về cô gái kia, giọng hát đã làm mê hoặc những khán giả có mặt vào lúc đó, có điều sự ủng hộ của bọn họ chỉ là nhất thời.
Chẳng mấy chốc thì sự tò mò bên trong bọn họ sẽ biến mất bởi vì tất cả đều đã biết được ngày mà cô ta sẽ xuất hiện trở lại, buổi tối thứ sáu tuần sau, tiết mục thứ 4, khung giờ vàng từ 8 giờ đến 8 giờ 30.
Là khung giờ lý tưởng nhất để có mặt tại nhà hát để thưởng thức các tiết mục, ngay sau giờ ăn, từ kẻ bị giọng ca đó làm cho ngây ngất đến kẻ cảm thấy tò mò về giọng ca đó, sang kẻ muốn lợi dụng giọng ca đó và ngay cả những kẻ cảm thấy giọng ca đó có điểm đáng ngờ đều lũ lượt đổ dồn sự chú ý của mình vào tối thứ sáu tuần sau.
Vé cũng đã được bán hết ngay trong tối hôm đó, thậm chí là vé của thứ bảy và chủ nhật cũng hết sạch bởi vì đây cũng là lúc cô ta sẽ xuất hiện, thậm chí đến cả những chiếc vé cuối cùng cũng đã được đẩy lên mức giá cao chưa từng có.
Hạng thường cũng đạt đỉnh lên tới cả những đồng vàng chứ đừng nói là ở các hạng cao hơn, thậm chí một số nhân vật lớn tại quận thứ 15 cũng bắt đầu đổ dồn sự chủ ý của mình vào nhà hát Yve và muốn thông qua quyền lực của bản thân để dành lấy những chiếc vé còn sót lại.
Còn với những kẻ không tranh được vé hay nói đúng hơn là vừa không có tư cách tranh mà cũng vừa chẳng có tiền để tranh thì đã bắt đầu nhắm tới lịch trình làm việc của cô gái kia tại nhà hát, đương nhiên đây được cho là một hành động hết sức bẩn thỉu.
Nhà hát không phải là một nơi mà bọn họ có thể tới để theo dõi các bản hợp đồng của phía nhà hát, bởi vì mỗi bản hợp đồng trọng điểm đều có giá trị rất lớn, bọn họ cũng là bộ mặt của nhà hát nên cánh phóng viên trừ khi được cho phép nếu không thì rất khó để vào.
Đến cả quý tộc cũng phải rất khó khăn, thậm chí là không thể do tính thẩm quyền của nhà hát thực sự rất rất cao, địa vị của nó trong ngành giải trí cao đến như thế nào ai cũng biết, cũng vì thế nên bọn họ được bảo hộ phải chính các lãnh chúa địa phương.
Một số nơi còn được cả các quý tộc lớn, có tiếng tăm và cả ảnh hưởng bảo hộ, nhưng tất cả những chuyện đó thật ra cũng chẳng quá quan trọng lắm bởi vì thời gian vẫn còn quá ngắn, ít nhất cũng phải ngày mai thì tin đồn mới được ủ đến mức độ đó được.
Có điều trước khi nó được biết đến quá rộng rãi thì nó cũng đã truyền tới tai của một số kẻ nhất định, những kẻ có khả năng ảnh hưởng đến toàn bộ vận mệnh của thành Ygist này, đó chính là học viện.
Chỉ là tình hình lúc này của học viện đang rất rối rem, những chuyện xảy ra trước đó đang ứ đọng lại và cần phải được giải quyết là rất nhiều, nhất là chuyện hàng loạt các cựu học viên mà học viện phái ra ngoài cài cắm khắp nơi đang lũ lượt đổ về chẳng hạn.
Những chuyện mới xảy ra gần đây đương nhiên vẫn là đau đầu nhất, đặc biệt là khi Setanta đã rời đi rồi nữa, học viện đã mất đi gã khổng lồ của nó nhưng hiện tại một mình Thomas là đủ để thay thế lão ta rồi.
Đen đủi thay, chuyện này không phải ai cũng biết được cả nên nội bộ cũng bắt đầy lục đục một vài chuyện nhỏ lẻ là không thể tránh khỏi được, bởi le đây là một giai đoạn n·hạy c·ảm, cao tầng đều bận bịu chuyện của riêng mình.
Vậy nên những kẻ có thể biết được tin tức về lời đồn này chủ yếu đến từ các học viên hoặc cấp thấp trong cơ cấu, muốn tin tức được ủ lên men, tới tận tai của những kẻ đứng đầu bộ máy thì vẫn cần kha khá thời gian nữa.
Nhưng ngay lúc này thì tại trung tâm điều dưỡng của bệnh viện có một kẻ xuất hiện, cơ thể của hắn nếu nhìn từ xa thì không khác gì con người là mấy, có điều nếu tới nhìn gần hơn thì sẽ ngay lập tức phát hiện ra rằng tên này có gì đó rất quái dị.
Cơ thể của hắn chằng chịt những vết sẹo cùng vết khâu, kiểu như ngay từ đầu cơ thể của hắn đã không hoàn chỉnh mà được cấu thành bởi việc liên tục vá vào những bộ phận khác vậy, hắn căn bản trông không khác gì một tên sản phẩm thí nghiệm là bao cả.
Đương nhiên cũng vì cái ngoại hình đó nên hắn không thể đi vào được, ngoại hình của hắn sẽ làm ảnh hưởng đến tâm lý một số vị đang nằm ở bên trên, dù sao bên phía cơ sở chính cũng đã quá tải do viện số 3 rồi.
Một số nghiên cứu viên vừa phục hồi lại, thoát khỏi giai đoạn nguy hại thì trực tiếp được đẩy sang đây nhằm có thêm chỗ cho những ca cần phải được tiếp tục theo dõi nhiều hơn, dù sao cũng lâu lắm rồi mới có tiền lệ như này.
Bệnh viện cũng chẳng thể nào đưa ra được cách xử lý tốt nhất được cả, nhất là khi mới ngày hôm trước bọn họ cũng đã lo liệu vụ bên viện nghiên cứu số 1 rồi, tuy không có nghiên cứu viên nào c·hết cả, đó là một chuyện cực kỳ may mắn khi cơ sở hạ tầng gần như bị thổi bay hơn phân nửa.
Cả hai viện đều đổ về đây một cách quá đột ngột, bệnh viện cũng đã làm tốt hết sức những gì có thể, cứu được nhiều nhất trong tầm phạm vi của bọn họ rồi, thậm chí một số nơi không trực thuộc chức năng cũng nhét đại vào để kiếm thêm chỗ.
Hơn cả đây cũng đã vào giờ đêm muộn, tình hình học viện cũng đang khá loạn nên cho một kẻ không thể chứng minh được thân phận như hắn vào căn bản là không thể, thậm chí tên này trông cũng rất đờ đẫn.
Hắn nói rằng bản thân có cách để chứng minh được thân phận nhưng lại quên mất làm như thế nào để có thể chứng minh được thân phận? Kiểu như này thì sao mà bọn họ dám cho vào được, đến cử chỉ biểu đạt cũng trông không khác gì tên điên cả thì thực sự quá khó rồi.
"Tên này vào cùng với ta."
Lúc này thì từ phương xa cũng đi tới một ai đó, ngoại hình của kẻ này không phải con người, hắn là một đống bầy nhầy khổng lồ hệt như Slime vậy hay nói đúng hơn thì hắn là một hình thái tiến hóa cao hơn của một con Slime.
Đúng ra thì chủng Slime ở một số hình thái tiến hóa bậc cao hoàn toàn có thể biến hình được nhưng tên Slime này thì lại khác, hắn cảm thấy đầu tư vào một thứ mà bản thân không cần phải dùng đến thực sự quá vô nghĩa.
Với hắn thì chủ nghĩa ngoại hình chẳng là gì cả, quan trọng là bản thân hắn nên đầu tư vào những gì và làm được những gì sau chừng đó thời gian, vậy nên hắn mới có thể leo lên ngồi ở cái ghế hiện tại được.
Một trong ba kẻ có sức ảnh hưởng lớn nhất học viện, viện phó Zasx, trước đây từng nằm trong khoa c·ấp c·ứu, là một trong những y sĩ vĩ đại nhất trong lịch sử của học viện, từng cứu hơn 500 ca c·ấp c·ứu trong một đêm.
Ngoài ra thì chủng tộc của Zasx là Eldritch Slime, một trong những nhánh Slime cổ xưa và bí ẩn nhất từng được ghi chép lại, chỉ là những cá thể Slime như vậy thường là tai ương đối với thế giới, là những tồn tại chỉ nghe qua thôi cũng đủ khiến sinh vật sống kinh hãi đến tột độ.
Nhưng với Zasx thì khác, lý do mà ông ta chọn trở thành một Eldritch Slime cũng là vì nó có hiệu quả rất tốt trong quá trình trị liệu, về căn bản thì ông ta đầu tư tất cả vào mảng trị liệu nhưng không hiểu vì sao vẫn đủ tư cách để trở thành một Eldritch Slime.
Theo Setanta nhận xét thì quá trình tiến hóa của Zasx từ Saint Slime lêm Eldritch Slime là chưa từng có tiền lệ, thậm chí trong ghi chép cũng chỉ nói rằng các thể Eldritch thường xuất hiện cách nhau hàng triệu năm và biến mất sau vài năm hoành hành.
Không rõ câu chuyện ẩn chứa đằng sau nó nhưng hiện tại Zasx đã sống hơn 300 năm rồi, ông ta cũng đã lên được Eldritch Slime từ đâu đó khoảng 70 năm về trước, căn bản là đã xô ngã các tiền lệ trước đó rất nhiều rồi.
Ngoài ra thì vì hình dạng cũng như địa vị của Zasx nên tên quái dị kia cũng may mắn được theo vào, có điều với một kẻ như ông ta thì đáng lý giờ phải bận tối mày tối mặt mới phải, chỉ là chuyện của cấp trên nên bọn họ cũng không tiện hỏi.
"Ngươi tới cũng bất ngờ thật đấy Leonidas, thầy sẽ rất bất ngờ đấy, mà ngươi quên mang theo thẻ à?"
"Đúng rồi, là thẻ, hahaha, hèn gì ta cứ ngợ ngợ rằng bản thân có cầm theo thứ gì đó nhưng quên mất, thì ra là thứ này."
Vừa nói Leonidas vừa lục trên người xuống một tấm thẻ thân phận nhỏ, tuy nó đã sớm hư hại bởi những v·ết m·áu loang lổ trên đó nhưng ít ra thì vẫn có thể xác nhận được đây là thẻ thân phận của viện số 0.
"Cảm ơn, mà ngươi là ai vậy? Chúng ta có quen biết nhau không?"
Zasx cũng không cảm thấy bất ngờ lắm trước phản ứng này của Leonidas, đúng hơn thì sau khi sự kiện đó diễn ra thì hắn vẫn luôn như vậy rồi, cả ông ta cùng thầy đều không có cách nào với hắn cả.
Vậy nên ngay khi nhận ra tên này chạy tới chỗ của thầy thì Zasx đã bỏ công bỏ việc để chạy tới đây ngay lập tức, tất cả là để tránh việc tên này gây thêm họa nhiều nhất có thể, cả ông ta và thầy đều cực kỳ mệt mỏi với tên này.
"Ngươi không cần phải nhớ ra chuyện ta là ai cả, chỉ cần nhớ là đừng làm gì ngu xuẩn là được rồi, thầy lúc này vẫn đang trong tình trạng suy nhược nên không thừa hơi ra làm mấy chuyện vớ vẩn đó đâu.
Hơn cả giờ thầy vẫn đang lo liệu một số dự án nên ta cũng hy vọng ngươi bớt được những chuyện gì thì nên bớt lại, dù sao tình trạng của ông ấy hiện tại cũng rất mất ổn định, thậm chí lúc gặp ông ấy trên cán thì ta còn không hiểu được vì sao ông ấy có thể còn sống được nữa."
"Đã hiểu rồi, ta sẽ cẩn thận."
Leonidas không nhớ ra Zasx là ai nhưng hắn vẫn cảm thấy ông ta rất quen và chấp nhận những lời khuyên của ông ta, thấy vậy thì ông ta cũng chỉ biết thở dài rồi nhớ lại một số chuyện vào cái năm đó.
Đôi khi thời gian đã trôi đi cũng chẳng thể nào trở lại được nữa, sự kiện kia là nguyên do Zasx từ bỏ tất cả mọi thứ chỉ để tập trung vào con đường trị liệu đến cực đoan như này và đến giờ, khi đã rõ mọi chuyện thì ông ta cũng không cảm thấy hối hận.
Chỉ có kẻ như Leonidas, kẻ vẫn luôn dừng lại vào cái ngày hôm đó là vẫn luôn bị những cảnh tượng, những mất mát đó làm cho thành ra như vậy, ít ra thì nhờ đó mà hắn vẫn có động lực để động lực để tiếp tục sống đến hiện tại.