Chương 9: Xung đột nhỏ.
6 trong số 11 người đang có mặt ở đó bắt đầu lao lên để đối mặt trực tiếp với 3 con mộng thú trước mặt bọn họ, đây là một tỷ lệ an toàn, lấy 2 cá thể đối kháng với 1 mộng thú cùng cấp, một công một thủ.
Bên kia công thì bên này thủ và ngược lại còn 5 kẻ còn lại trong đó có cả 1 cấp 8 đương nhiên là có vai trò hỗ trợ trong đó có cả việc bọc đường lui của 3 con mộng thú này rồi, dù sao thì nhiệm vụ của bọn họ cũng là bắt sống.
Một trong số đó là Elf đi cùng với Gnome, cả 2 đang chặn đánh mộng thú có vật chủ mang tên Frex, là bạn thân của Elf trước đây, theo như phân tích thì mộng thú càng giống vật chủ thì càng mạnh và nguy cơ biến dị càng cao.
Nhưng đó cũng chính là điểm yếu chí tử của nó vì điều đó cũng có nghĩa là nó sẽ có một vài thói quen, động tác y hệt với vật chủ, thậm chí là sai lầm và với những kẻ quá quen với vật chủ rồi thì đương nhiên đó cũng chính là cơ hội để khai thác vào.
Đương nhiên bọn họ cũng đã sớm thủ sẵn tâm lý rồi, dù sao trong số bọn họ thì tầm 40 tuổi là nhỏ nhất rồi, có kẻ còn sống đến hàng trăm năm nên cũng đã sớm tự nhận thức được những hoàn cảnh như thế này.
Bọn họ hiểu được thứ mà kẻ mà bọn họ từng gọi là bạn, từng uống trên cùng một bàn, từng trò chuyện về rất nhiều đề tài trên trời dưới đất mong muốn là sự an nghỉ sau cùng chứ không phải là bị dày vò như thế này.
Nhất là với những chủng tộc trường thọ như Elf, hắn đã chứng kiến không biết bao nhiêu kẻ mà hắn coi là bạn rơi vào con đường này và cũng đã phải tự tay tiễn đưa rất nhiều, đó chính là cái giá của sự trường thọ, là cái giá của việc có thể sống quá lâu.
Đó là phải một mình ở lại để đưa tiễn hết kẻ này tới người khác xuống mồ, là kẻ còn trụ lại sau cùng của tất cả, vậy nên ý chí của hắn đã sớm kiên định rồi, đã sớm không còn đường lui nào cho hắn nữa cả.
Chỉ là dù phải trải qua bao nhiêu lần đi chăng nữa thì hắn vẫn cảm thấy kinh tởm như nhau vì đám mộng thú này quá giống với bạn của hắn, nhất là gương mặt trước khi c·hết, nó hệt như gương mặt tuyệt vọng khi bọn họ bị ô nhiễm vậy.
Căn bản là quá giống và cũng đôi khi khiến hắn phải chùn tay, đúng vậy, hắn đã phạm phải rất nhiều sai lầm cho đến tận hiện tại và đương nhiên đây cũng không phải là lần cuối cùng, hắn lại một lần nữa thấy được một phần của Frex bên trong con mộng thú này.
Nhưng nếu chỉ như vậy thôi thì vẫn chưa đủ để khiến hắn dừng tay lại, sự quyết tâm của hắn chính là một bức tường được dựng lên bởi chính những xác c·hết của không biết bao nhiêu kẻ mà hắn coi là bạn.
Chính vì thế mà điều này chỉ càng khiến hắn càng trở nên giận dữ hơn, nắm đấm của hắn ngày càng trở nên nặng hơn, thậm chí đủ mạnh để tạo ra xung kích để phá hủy cả một dãy nhà dọc theo hướng nắm đấm đi tới.
Đúng vậy, hắn đang cố gắng phát tiết ra sự bực tức bên trong mình, đây đã sớm trở thành một thói quen, một phần của hắn rồi nên khi những người khác thấy vậy thì cũng chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua, dù sao phí bồi thường cũng không đến từ túi bọn họ.
"A..le...x, ...."
Hắn đã mất cảnh giác rồi bị con mộng thú kia vung đuôi đập cho bay thẳng về phía tòa nhà phía sau khiến cho cả tòa nhà trực tiếp sụp đổ xuống còn hắn thì vẫn giữ lấy ánh mắt khó tin nhìn về hướng của con mộng thú kia."
"Alex, ngươi đang làm gì vậy!? Nhanh đứng lên, trận hình bị ảnh hưởng rồi."
Một trong 5 người của đội hậu cần lớn tiếng kêu gọi hắn, hiện tại bọn họ đều đang trong tình huống khổ chiến nhất, điều này cho thấy rằng 3 con mộng thú này thực sự không phải trò đùa, thậm chí còn đang từ từ gia tăng thêm chiến lực qua từng giây, từng phút.
"Chúng đang học hỏi từ chúng ta, ngài Klas!"
"Hiểu rồi."
Cấp 8 kia sau khi nhận được thông tin chính xác thì trực tiếp mở vạc áo của mình ra rồi từ bên trong lấy ra một cái lọ, ông ta là một kẻ điều khiển mộng thú, chiếc lọ này dùng là để giam giữ những con mộng thú bị ông ta bắt được.
Đương nhiên mối quan hệ giữa cả hai thật ra chỉ là Klas dùng sức mạnh của mình để cố gắng điều khiển các mộng thú chứ trong điều kiện bình thường thì chúng vẫn là mộng thú từ đầu đến chân và hoàn toàn không nghe theo ông ta.
Chính vì vậy nên chúng phải được giam trong những chiếc lọ đặc biệt được chế tạo trong phòng thí nghiệm của ông ta, chỉ là cách dùng cũng rất thô bạo, đó chính là phải đập vỡ lọ thì mới có thể kéo mộng thú từ trong ra ngoài được.
Phải biết mỗi chiếc lọ đều ít nhất có giá một đồng Mythril, giá như vậy thì chỉ có kẻ giàu như ông ta mới có thể bỏ ra được nhưng đương nhiên dùng xong thì phải lấy lọ mới ra để phong ấn chúng lại vào bên trong rồi.
Ngoài ra thì cực hạn của Klas là 5 mộng thú cấp 7 trong 5 phút hoặc 1 mộng thú cấp 8 trong 1 phút, đây là một trong 5 con mộng thú cấp 7 của ông ta, nó có khả năng đặt một lớp trọng trường gấp 50 lần trọng lực của hành tinh.
Đi kèm với đó là một cây sáo, Klas thông qua việc đổ năng lượng của bản thân vào cây sáo cùng chơi lên một số giai điệu đặc thù để có thể điều khiển được mộng thú và đương nhiên, tùy thuộc vào mỗi loại giai điệu mà nó thậm chí còn có thể dùng để t·ấn c·ông hoặc buff cho đồng minh.
Dựa theo tiết tấu giai điệu càng ngày một nhanh thì mộng thú khỉ kia cũng càng ngày nhảy múa xung quanh ngày một nhanh và kết quả đến là rất rõ rệt khi con khỉ kia đang nhảy thì trên thân của 3 mộng thú được chỉ định như mang thêm hàng tấn núi trên thân vậy.
Thậm chí lớp trọng trường này còn nặng đến mức trực tiếp phải khiến chúng phải bay lảo đảo, nhân thời cơ đó thì những người khác cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi lao vào t·ấn c·ông tới tấp 3 con mộng thú kia.
Ngay lúc này thì Alex như nghĩ thông suốt cái gì đó, ánh mắt của hắn có đôi chút không quá tin tưởng, cố gắng phủ nhận lấy suy nghĩ của mình nhưng đáng tiếc là sự thật vẫn rành rành trước mắt hắn nên không còn lựa chọn nào khác.
"Dừng lại Klas! Bọn chúng đang tiến hóa dần thích nghi, chúng không phải mộng thú thông thường, một trong số đó đã có thể nói được rồi."
Đúng lúc đó thì một trong ba mộng thú, cụ thể hơn là con đứng ở bên trái của Frex bắt đầu có một chút biến chuyển, thậm chí đến mức khiến Dwarf cùng Louis đều theo bản năng cố gắng nhảy ra xa khỏi khu vực xung quanh nó.
Sau đó là một tiếng hét vang trời bắt đầu phát ra từ miệng của nó và cũng dựa theo tiếng hét đó thì lớp trọng trường tức khắc được gỡ bỏ và được đặt ngược lại trên phần đỉnh đầu con khỉ kia thay vì toàn cơ thể, trọng lực đến quá đột ngột kết hợp với việc nó đang bị điều khiển nên không phản ứng lại kịp.
Kết quả là đầu của nó trực tiếp sụp hẳn vào lồng ngực, may mắn nó vẫn là một mộng thú nên nếu chỉ như vậy thôi thì vẫn chưa thể g·iết nó được, nhưng cũng vì thế mà nó bắt đầu lấy lại được quyền kiểm soát từ Klas.
"Là Sound Wave của Qyk, không thể nào, đến âm nhấn cũng y hệt."
Trong lúc tất cả vẫn đang sừng sỡ thì 3 con mộng thú kia đã tụ tập lại với nhau, chúng ngay lập tức thủ thế và dương cánh tay phải của mình về phía tất cả, điều này lại càng khiến bọn họ suy sụp hơn nữa.
Không phải tự dưng mà vào ngày hôm đó bộ 3 này lại được huy động đi cùng hiệu trưởng, bọn họ tuy chỉ cấp 7 nhưng lại sở hữu một tổ hợp kỹ được hiệu trưởng đánh giá là có thể lấy đi ít nhất một cánh tay của ông ta khi bất cẩn.
Lấy đi một cánh tay của cấp 9 căn bản là điều gần như không thể, thậm chí Klas ở bên kia cũng chẳng làm được dù cho hiệu trưởng có đứng đực ra để ông ta liên tục t·ấn c·ông bản thân, điều này cũng chứng minh được chuyện tổ hợp kỹ này mạnh đến như thế nào.
Đó không phải là tổng sức mạnh của cả 3 không thôi mà phải nhân nó lên hàng ngàn đến hàng chục ngàn lần và đương nhiên không một ai đứng ở đây có thể cản lại đòn t·ấn c·ông đó, nếu nó được thả xuống thì cả khu phía Tây này sẽ bị san thành bình địa.
Lúc này thì tất cả đều đang gấp còn Klas thì có đôi chút nóng máu, ông ta trực tiếp xé toạc áo bào bên ngoài để lộ ra một cơ thể mập mạp thường cân hệt như cái mặt tròn trĩnh của ông ta vậy, sau đó thì ông ta giơ tay phải lên.
Cả cánh tay đang mập mạp trực tiếp co quắp lại và chỉ với một cú đập từ cánh tay phải đó, con khỉ mộng thú đang nhảy tung tăng với mục đích t·ấn c·ông ngược lại ông ta trực tiếp bị thổi bay thành từng mảnh nhỏ.
"Alex! Ngươi hiểu Frex nhất, phải mất bao lâu thì God Hand mới được thả xuống?"
Lúc này thì Alex mới kịp hoàn hồn, hắn cũng nhận thức rõ cục diện hiện tại nên nhanh chóng phản hồi lại.
"18 giây, hiện tại còn 9 giây, phải nhanh chóng tách cả 3 ra nếu không chúng ta đi đời nhà ma cả lũ."
Như nhận được chỉ lệnh, tất cả đều nhanh chóng lo liệu phần nhiệm vụ của mình, thậm chí đến Klas cũng đang từ hỗ trợ trực tiếp lao lên phía trước và trở thành một tấm khiên kiêm luôn nguồn sát thương lớn nhất trong tất cả.
"Sai rồi."
"Bọn ta đã tiến hóa."
"Các ngươi đã quá trễ rồi."
Cả 3 con mộng thú luân phiên mở miệng ra nói khiến động tác của bọn họ có đôi chút khựng lại và ngay trên đầu của bọn ta lúc này là một ngón trỏ khổng lồ màu vàng kim xuất hiện, đi theo đó là 4 ngón tay còn lại và cuối cùng là cả một bàn tay.
Đây chính là God Hand, tổ hợp kỹ đã từng dùng để san phẳng một giáp giới bậc 2, nó cũng được cho là tổ hợp kỹ nhất mạnh trên đại lục vào thời điểm hiện tại, một tổ hợp kỹ thi triển bởi 3 cấp 7 nhưng lại đủ để trực tiếp g·iết c·hết một mộng thú cấp 8.
"Frex! Ta biết ngươi còn ở đó, mau dừng trò đùa này lại đi."
Alex tuyệt vọng lên tiếng gào thét về hướng của con mộng thú hình chim sáo kia, đáng sợ hơn là nó cũng phản ứng lại với hắn và tỏ ra một vẻ mặt cực độ chua sót, cứ như thể nó thực sự chính là Frex vậy.
Thấy vậy thì Alex cũng trực tiếp gục đổ xuống, không hiểu vì sao mà hắn lại cảm thấy thư thái đến lạ thường, có vẻ như đây là hồi kết mà hắn vẫn luôn mong chờ chăng? Cái hồi kết mà hắn không phải g·iết thêm bất cứ người bạn nào nữa mà thay vào đó hắn mới là kẻ phải c·hết.
Lúc này thì cả 11 người đều đứng đực ra nhìn bàn tay khổng lồ đang lao thẳng từ trên trời xuống, không một ai có chút phản ứng nào cả vì trong ánh mắt của bọn họ hiện tại chỉ còn lại sự tuyệt vọng vô hạn.
Hoàn cảnh chắc chắn phải c·hết và thật đúng lúc, để sinh tồn trong thế giới như thế này thì việc sẵn sàng phải c·hết là thứ mà bọn họ được dạy đầu tiên thay vì bất cứ kỹ thuật chiến đấu nào, đó chính là ý chí của một kẻ sẵn sàng hy sinh cho những kẻ đi sau.
Đúng lúc đó thì ngay trên đầu bọn họ bổng dưng xuất hiện một tầng kính vạn hoa đi kèm với tiếng xào xạt, God Hand trực tiếp v·a c·hạm với nó, đi kèm với đó là tạo ra dư chấn mạnh đến mức thổi bay cả những kẻ đứng ở bên dưới.
Nhưng rõ ràng là God Hand vẫn trên một bậc, nó nhanh chóng xuyên thủng lớp kính vạn hoa đầu tiên và v·a c·hạm với lớp thứ 2 mãi cho đến tận lớp thứ 8 thì cuối cùng God Hand cũng trực tiếp vỡ vụn ra thành từng mảnh nhỏ và tan biến hoàn toàn.
"Chà chà, mạnh hơn cả khi cả ba còn sống, nói thật nếu đích thân ta phải v·a c·hạm với God Hand này thì chắc giờ đến vụn thịt cũng chẳng còn rồi."
Kẻ xuất hiện là một ông già trông rất bẩn thỉu hệt như người vô gia cư đầu đường xó chợ tại khu ổ chuột vậy, đi cùng với ông ta là cô gái xuất hiện trong quán cafe sách kia cùng với hai tên xấu số với ánh mắt cực kỳ vô hồn.
"Chà chà, không ngờ ta mới đi có một lúc mà mọi chuyện lại thành ra như thế này rồi đấy."
"Viktor!"
Mộng thú đứng bên trái Frex bắt đầu liên tiếng, nó là mộng thú mang hình dạng một con thỏ nhưng hình dạng hiện tại so với ban đầu đã thay đổi rất nhiều, hiện tại nó không còn lấy theo hình tượng của thỏ nữa mà càng ngày càng giống với vật chủ ban đầu của nó.
"Hahaha, là ngươi đấy à Igis? Mà hình dạng hiện tại của ngươi nhìn có vẻ đẹp mắt hơn chút đỉnh rồi đấy."
Khi mộng thú tên Igis kia định nói tiếp thì mộng thú còn lại, mang hình dạng của một con khỉ đột đã đứng ra ngăn cản lại, rõ ràng nó hiểu mối quan hệ giữa Igis cùng Viktor nên đi trước một bước can thiệp vào để tránh phí thêm thời gian ở đây.
"Viktor, đừng cố ngăn bọn ta, mỗi bên lùi một chút coi như chưa có chuyện gì xảy ra thì như thế nào?"
"Các ngươi vừa san bằng hơn 1/4 phòng thí nghiệm của ta, đánh người của ta xong muốn phủi mông rời đi à? Làm gì có chuyện dễ như vậy? Ngươi có thể nói lý thêm một chút được không hả Gro?"
"Đừng nói nhảm nữa Viktor, ngươi tưởng ngươi chưa ra tay trong xuyên suốt 20 năm nay là không ai biết khả năng của ngươi là gì à? Kính bát diện đã dùng hết cả 8 mặt rồi, ngươi đỡ được một God Hand thì liệu có đỡ được cái còn lại hay không?"
"Phải rồi, phải rồi, hiện tại các ngươi đã là mộng thú rồi nên đương nhiên có thể phá vỡ giới hạn vốn có của sinh vật sống nhưng ta nói thật này, các ngươi nghĩ có thể rời khỏi học viện hay sao? Cả hiệu trưởng cùng 3 hiệu phó và rất nhiều cấp cao khác chắc đều đã nhận được tin rồi.
Giờ Yggdrasil đã bị phong tỏa hoàn toàn, ta không biết tại sao các ngươi vẫn giữ lại nhân tính và cũng chẳng biết là liệu các ngươi có còn là các ngươi hay không nhưng tính tới hiện tại thì giá trị của các ngươi là liên thành.
Thậm chí có thể sánh ngang cấp hầu rồi, đồng ý là vị đứng đằng sau vụ này, chủ nhân của giáp giới đã biến các ngươi thành như thế này chúng ta không đụng vào được, thậm chí còn không có tư cách để đối mặt nhưng chỉ với các ngươi thôi thì chưa hẳn."
"Nói không sai, đương nhiên bọn ta biết rõ điều đó, rằng bọn ta hiện tại có giá trị như thế nào nhưng bọn ta cũng có nhiệm vụ mà bản thân phải gánh lấy nên cũng không thể phục mệnh cùng các ngươi ở lại đây được.
Hơn cả vị kia đã cho bọn ta thấy bản chất của thứ mà chúng ta vẫn thường hay gọi là mộng giới rồi, vậy nên trận doanh hiện tại của bọn ta đã sớm không còn là cùng phe với các ngươi nữa, còn việc rời khỏi đây thì lại có rất nhiều cách."
Nói rồi Igis trực tiếp lấy tay phải đục thẳng vào ngực và lôi ra trái tim của mình, nó không phải là trái tim bình thường của sinh vật sống mà là kết tinh của một dạng tinh thể nào đó, đây cũng chính là trung tâm của giáp giới.
"Mộng thạch!? Thứ này không phải mộng thú nào cũng có đâu, thậm chí cái xác của con cấp hầu năm đó hiệu trưởng mang về từ lãnh địa của độc nhãn vương cũng không có mộng thạch trong đó, nhưng nó vẫn có một tỷ lệ nhất định xuất hiện ở những con cấp thấp hơn."
"Đúng vậy, mộng thạch cũng chính là trụ cột của giáp giới, nếu mộng thạch bị hủy thì giáp giới sẽ sụp đổ hoàn toàn, nhưng ngươi có biết không? Mộng thạch thật ra không phải là thứ cao siêu như ngươi vẫn tưởng.
Nó chỉ là một hòn đá cuội có thể được tạo ra bất cứ lúc nào, 'cái gì vốn dĩ thuộc về ngươi thì tự ngươi sẽ lại lần nữa tạo ra được và ngược lại' đây chính là bản chất của mộng thạch mà bên kia cũng đã gần đuổi tới rồi nên cái mạng của ngươi đành phải dành cho lần sau vậy."
Igis trực tiếp bóp vỡ mộng thạch, theo sau đó là một v·ụ n·ổ nhỏ diễn ra khiến cho không gian bị v·ụ n·ổ ảnh hưởng mở ra một vết nứt nhỏ đủ để cả ba chui lọt vào, thấy được cảnh tượng này thì đến cả 2 bậc 8 như Viktor cùng Klas đều phải nổi da gà.
"Mộng giới! Đầu bên kia là mộng giới, không thể nào, tại sao vách ngăn của hai giới lại có thể dễ dàng xuyên thủng như vậy cơ chứ? Rõ ràng vì để tạo ra vách ngăn này mà vua pháp thuật Solomon cùng 72 quỷ trụ đã hiến tế không biết bao sinh mệnh, giờ ngươi muốn là đục một lỗ như vậy à!?"
Cùng với tên hò hét thất thanh thì bóng dáng của ba mộng thú kia cũng bắt đầu lần lượt đi vào bên trong vết nứt dẫn tới mộng giới, Gro đi đầu với không một chút hối tiếc, kế theo đó là Igis, cuối cùng là Frex.
Trước khi hắn rời đi thì vẫn cố gắng nhìn về hướng của Alex đang gục ngã hoàn toàn dưới kia cũng như cô gái kia cùng với 2 cái xác vô hồn, cả ba đều hiểu rõ xuất thân của bên đó nhưng cũng đồng thời hiểu nhiệm vụ của 2 bên không hề liên quan đến nhau nên cũng không hề có ý định giao tiếp quá nhiều.
"Cô có thể coi đây là nhà, việc cô tới đây cũng là mong muốn của vị kia, còn sau này thì tốt nhất là đừng để ngài ấy thất vọng, vậy thôi, hy vọng nhiệm vụ bên đó sẽ diễn ra một cách ổn thỏa nhất có thể."
Với những lời nói cuối cùng của Frex thì vết nứt kia cũng nhanh chóng khép lại hoàn toàn và trực tiếp biến mất hệt như chưa từng có vết nứt không gian ở tại đó vậy, vào đúng lúc đó thì lão View cũng vừa đuổi đến.
Lão ta không trực tiếp mở miệng bắt chuyện với ai cả mà chỉ ngắm nghía nơi này một chút rồi quay người nhìn về hướng của khu ổ chuột, vị kia toan tính cái gì thì con kiến hôi như ông ta không đoán mà cũng chẳng dám đoán.
Chỉ là thiệt hại lần này có chút lớn, đương nhiên tiền thì không thể đòi được, nghĩ một hồi thì lão View cũng chỉ biết thở dài ngao ngán rồi coi như đây là chút t·rừng t·rị nho nhỏ khi học viện mấy ngày qua vẫn liên tục q·uấy r·ối vị kia đi.