Nữ Phụ Là Vô Tội

Nữ Phụ Là Vô Tội - Chương 5: Lên đường đi phái Nga Mi





Đáng thương cho Tiết Tình còn không biết mưu đồ bí mật của sư tỷ mình, nàng trở lại gian phòng, nhìn thấy Lưu Huỳnh thật ngoan ngoãn đợi nàng, trong lòng Tiết Tình có một chút ấm áp, xuyên qua nơi này vẫn còn chưa quen cuộc sống nơi đây, còn có thể dựa vào một người, hắn sẽ vĩnh viễn nghe lệnh của mình phục tùng mình, tác giả đối với Tiết Tình cũng không phải là hoàn toàn vô tình, cho nàng một Lưu Huỳnh tuyệt đối trung thành.


"Sư thúc." Thấy Tiết Tình bước vào, Lưu Huỳnh đứng lên nói.


"Ngồi xuống, ta có việc nói với ngươi." Tiết Tình đẩy bả vai Lưu Huỳnh để cho hắn ngồi trở lại trên ghế, mình ngồi đối diện với hắn.


Từ một bên trên bàn thấp cầm lấy giấy,bút, Tiết Tình thật nhanh liệt kê những vật dụng mang theo:


Xuân dược, thuốc mê, Kim Sang Dược, cây nến, sợi dây, hộp quẹt, nhất định phải chọn thuốc mê tốt nhất, trên thị trường không có cái loại đó, muốn mua phải tìm Hái Hoa Tặc vì hắn dùng toàn là nhãn hiệu chuyên nghiệp, xuân dược trực tiếp mua từ Thanh Bình Nhạc (Lưu ý Thanh Bình Nhạc là một thanh lâu nổi danh nhất trong tiểu thuyết) như Hợp Hoan Tán nha, Tương Giao Nhạc nha, Kiến Lực Thần, cái nào có thể mua tới tay tất cả đều cho mua lại, bọc hành lý dùng da sói tuyết làm, thế nào cắt cũng không cắt được phá cũng không phá được, trong túi xách giả bộ để hai bình Kim Sang Dược, bình dược của phái Nga Mi làm, một số loại giang hồ không hạn chế..., chỉ cần chịu bị thương, không cần biết chảy máu hay không có chảy máu, lấy một chút bôi lên vết thương, rồi nói đó là nhân sâm ngàn năm, vô cùng có mặt mũi!




Trong túi xách nữa để một bó sợi dây, mấy chục lượng Tuyết Hoa Ngân, mua mấy cây nến nữa cái loại mỡ cừu hai mươi tư giờ..., một chữ thôi— đắt, một đêm ở khách sạn thì phải tốn vài lượng bạc! Ở khách sạn không phải Duyệt Lai Khách Sạn mà chính là Long Môn Khách Sạn, ngươi nếu không, ngươi cũng không tốt ý tứ kéo ta tiến đi, ngươi nói này một thân trang phục và đạo cụ xài hết bao nhiêu tiền? Ta cảm thấy được thế nào cũng phải mấy trăm lượng bạc! Mấy trăm lượng bạc, đó là giá khởi điểm, trên Tấn Giang văng lên một ngàn lượng bạc, ngươi chớ ngại đắt, còn không giảm giá, ngươi phải nghiên cứu người xuyên qua như chúng ta thành giai cấp tư sản, nguyện ý móc mấy trăm lượng mua, căn bản không quan tâm liền móc ra mấy trăm lượng, cái gì gọi là xuyên qua thành giai cấp tư sản ngươi biết không? Xuyên qua thành giai cấp tư sản chính là mua cái đồ gì, cũng mua đắt tiền nhất là không mua tốt nhất! Cho nên nữ xuyên qua khẩu hiệu chính là: không cầu tốt nhất chỉ cầu đắt tiền nhất!


"Lưu Huỳnh, mua tất đồ vật trong tờ hóa đơn này mua cho ta , cẩn thận một chút, chớ bị người phát hiện." Tiết Tình đem tờ hóa đơn đưa cho Lưu Huỳnh.


Lưu Huỳnh cầm lấy hóa đơn nhìn qua một lần, trên mặt thanh thuần xuất hiện một tia rối rắm, Tiết Tình không biết hắn vẻ mặt này là phản ứng nhìn thấy thuốc mê hay là xuân dược, cũng có thể là đối với cây nến cùng sợi dây có liên tưởng không tốt, cổ nhân thiệt là, tư tưởng thì không thể sáng một chút à.


Tiêu Quy Ứng đang ra sức thống nhất hai các gì đó của Kỳ Lân các, Tiết Tình cũng không thể ngồi chờ, kêu Lưu Huỳnh chuẩn bị xong bọc hành lý, nếu là Tiêu Quy Ứng có động tác gì, nàng có thể kịp thời hành động. Tiết Tình cảm thấy may mắn về quyết định của mình, bởi vì còn chưa có mấy ngày nữa, bọc hành lý nàng đã chuẩn bị xong, nàng sẽ phải rời nhà đi ra ngoài. Cơ hội là một câu nói của Phương Vân.



"Tình nhi, từ nay trở đi hảo hảo ăn mặc, ta hẹn Đông Kỳ các chủ tới thương nghị chuyện Võ Lâm minh." Phương Vân tươi cười rạng rỡ mà nói với Tiết Tình, nàng nghĩ mình sao khéo hiểu lòng người thế, Tiết Tình nhất định lòng tràn đầy vui mừng.


Tiết Tình phản ứng quả thật rất mãnh liệt, cắn quả táo một cái phát hiện bên trong chỉ có nửa con sâu nàng thật lâu không có chấn kinh như vậy rồi. Nhìn thấy bộ dáng Tiết Tình mất hồn, Phương Vân trong lòng cươi cười, ở trong mắt nàng Tiết Tình là đang nhớ đến tình nhân nên thẹn thùng.


Tiết Tình lặng lẽ rời đi, lặng lẽ trở về phòng, lặng lẽ đóng cửa phòng lại, lặng lẽ mở ra tất cả hộc tủ, lại lặng lẽ sửa sang lại y phục.


Lưu Huỳnh gõ cửa vào phòng, nhìn trong phòng Tiết Tình lộn xộn giống như bị cướp đi qua, nghi ngờ hỏi: "Sư thúc, người tìm ta?"



"Cái này, cầm. " Tiết Tình đem bọc hành lý da sói tuyết nhét vào trong tay Lưu Huỳnh: "Định Nghịch sư thái mấy ngày trước không phải gởi thư hỏi tình trạng thân thể ta ư, ta sẽ đi phái Nga Mi thăm người."


"Lúc nào thì đi?"


"Hiện tại! Lập tức! Lập tức!" Tiết Tình nói qua loa, nàng trước kia liền thường mượn cớ để xuống núi cùng Diêm Minh gặp riêng tư, đệ tử thủ sơn cũng cảm thấy kỳ quái, hơn nữa nàng là sư muội Chưởng môn, đệ tử thủ sơn cũng không thể vô lễ đi ngăn cản nàng.


Giang hồ là sao, một bầu rượu, một thanh kiếm, sảng khoái trọng nghĩa, là khiến mỗi người con gái khi xen phim kiếm hiệp Hồng Kông cũng đều sẽ hướng tới mộng hiệp nữ, ở trên núi Linh Vũ nhìn các đệ tử luyện kiếm còn không có cảm giác quá lớn, xuống núi, nhìn thấy những phiên chợ phong cách cổ xưa, đám người cổ trang nhộn nhịp, lần này cảm giác xuyên qua mới mãnh liệt hơn, người nơi này, từ tiểu buôn đến người đi đường, toàn bộ toàn bộ đều là cổ nhân. . . . . . Làm sao bây giờ, rất muốn đùa giỡn bọn họ nha ! >.