Nữ Phụ Thêm Kịch Hằng Ngày
Nhìn bộ dáng sục sôi ý chí chiến đấu của Chu tỷ, trong lòng Bạch Túc Túc có chút khó chịu. Mặc dù cô chỉ muốn bình yên mà sống, nhưng muốn là được à? Dù sao cũng đã đối nghịch với nữ chính, trở thành nhân vật phản diện, nên không làm một tí gì đó thì sao mà được!
"Không phải cô ta còn được tổng thanh tra tạp chí này theo đuổi sao?" Bạch Túc Túc bỗng nhiên nghĩ đên cái này.
Nghe vậy, Chu tỷ làm bộ lơ đễnh nhíu nhíu mày: "Em sợ cái gì, tổng thanh tra so được với chủ tịch lớn à?"
Bốn mắt nhìn nhau, Bạch Túc Túc cũng cười cười. Cô quả thật đã từng gặp qua chủ tích tạp chí Lan Uyển khi đi cùng với Phó Sâm đến tiệc từ thiện, đối phương cũng rất nhiệt tình. Bất quá sự kiện hôm nay chắc chắn quy tụ rất nhiều ngôi sao có tên tuổi lớn, vị trí Center không phải cứ nói liền có thể giành.
Giống như nhìn ra được sự lo lắng của Bạch Túc Túc, Chu tỷ lập tức nghiêm túc nói: "Em nhìn lại một chút thử xem, chỉ trong ngần ấy 3 tháng, em đã lên được trang nhất *ngũ đại tuần san, trở thành người đại diện cho nhiều nhãn hàng quốc tế, tài nguyên thượng thừa độc nhất vô nhị. Em nói xem còn ai dám cao hơn em sao?"
*ngũ đại tuần san: Vogue// Elle/ Bazaar/ Cosmo/ Marie Claire - trang bìa thời trang lớn ở TQ, cho những diễn viên tuyến 1
Bị Chu tỷ nói như vậy, Bạch Túc Túc đột nhiên có chút ngượng ngùng. Bất quá sau khi nghĩ lại, xem ra quả thật như lời Chu tỷ nói. Vả lại, hiện tại nếu cô không có dựa vào Phó Sâm, cô cũng còn một số nhãn hiệu thời trang nổi tiếng tìm tới cửa. Bởi vì Chu tỷ đang hướng cho cô tới một hình tượng nhân vật bạch phú mỹ, thiết lập hình tượng như vậy có thể phù hợp với giá trị sản phẩm mà họ đang cần.
"Đến lúc đó em sẽ tùy cơ ứng biến. Nhưng chị nói phải, Tô Nguyệt bôi đen em lâu như vậy, nếu em mà không trả đũa thì thật cũng quá uất ức đi!" Bạch Túc Túc nhíu nhíu mày, cúi đầu ăn một muỗng cháo.
Thấy thế, Chu tỷ cũng tự nhiên hài lòng nở nụ cười. Bữa tiệc tối nay 7 rưỡi mới bắt đầu, trong sự kiện lần này, mọi nữ minh tinh đều sẽ cố gắng nghĩ cách *diễm áp quần phương. Nên nếu đã nói muốn giành vị trí Center, vậy nhất định phải làm mình thật trở nên chói mắt nhất, đẹp mắt nhất và thu hút ánh nhìn nhất. Chu tỷ rất nhanh liền gọi một đội ekip tạo mẫu, mang đến đủ loại lễ phục xa xỉ.
*Diễm áp quần phương: đẹp điên đảo, lấn át tất cả
Nhà tạo mẫu giới thiệu cho cô một bộ váy xanh dương với thiết kế bầu trời đầy sao, sau lưng hở bạo thành chữ V, tôn lên đường cong duyên dáng của lưng phụ nữ một cách hoàn hảo. Bạch Túc Túc cũng thấy thật đẹp mắt, có ai mà không thích váy đẹp đâu cơ chứ. Nhưng váy này hở nhiều như vậy, cô sợ Phó Sâm thấy lại tức giận mất thôi.
Thấy Bạch Túc Túc chần chờ, Chu tỷ giống như hiểu rõ ý cô, lập tức đi qua nói nhỏ: "Lộ như vậy chắc không sao đâu, với lại đàn ông mà, em cứ làm nũng thử xem, cuối cùng cũng được dỗ cho ngoan ngoan mà thôi."
Bạch Túc Túc ngồi trước bàn trang điểm, khuôn miệng méo xệch. Nếu Phó Sâm là người có thể dễ dàng dỗ dành như vậy, đó còn là Phó Sâm sao?
Nhìn qua bộ váy mỹ lệ kia, Bạch Túc Túc trầm mặc một hồi, cuối cùng cắn răng một cái, quyết định không thèm đếm xỉu Phó Sâm giận hay không giận. Cô cũng có chút nhân quyền của mình, Phó Sâm tức giận thì cứ tức giận đi, cùng lắm thì... cô dỗ dành.
Sau khi thay váy, đi ra ngoài, thợ trang điểm nhìn Bạch Túc Túc, xuýt xoa khen ngợi từ tận đáy lòng: "Phần cong của lưng cô cực kì hợp với bộ váy này."
Bạch Túc Túc đứng ở trước gương xoay xoay hai vòng, càng nhìn càng thấy mình thật xinh đẹp. Sau đó cô để chuyên gia trang điểm tạo kiểu tóc, giày cô đi cũng là đôi giày thủy tinh được nhà thiết kế nổi danh quốc tế tạo ra, màu sắc sáng bóng, phát ra ánh sáng lung linh rực rỡ như đốm kim cương. Đôi giày mang sắc thái của truyện cổ tích, khiến người nhìn vào đặc biệt mê luyến.
Đến 5 giờ rưỡi, Bạch Túc Túc mới cùng Chu tỷ đi đến địa điểm tổ chức sự kiện, trình tự đi thảm đỏ là được xếp theo phiên vị. Bạch Túc Túc nhìn thấy Ngô Hoằng, có lẽ người ban tổ chức biết là các cô có quan hệ tốt, còn cố ý để hai cô cùng đi thảm đỏ với nhau.
Bởi vì chiếc váy hơi dài, mà Ngô Hoằng còn thỉnh thoảng thay cô giữ hai lần. Lúc đi đến giữa thảm đỏ, phía dưới nguyên một dàn truyền thông, máy ảnh 'tách tách' liên hồi, người MC như thông lệ nói chuyện giao lưu với các cô.
"Nghe nói Bạch Túc Túc sẽ sang Hollywood quay phim điện ảnh, cô có lòng tin với bản thân mình sẽ làm nên chuyện chứ?"
Nhận micro từ tay MC, mặc dù Bạch Túc Túc lạnh đến toàn thân đều run, nhưng cô vẫn duy trì nụ cười tiêu chuẩn trả lời: "Coi như không có lòng tin thì cũng không còn cách nào."
Dứt lời, MC cũng nở nụ cười, còn Ngô Hoằng một bên lại bỗng nhiên nói: "Bởi vì cô ấy biết kỹ năng diễn của mình đến đâu."
"Cậu có ý gì, tớ tiến bộ rất lớn rồi đó được không?" Bạch Túc Túc ra vẻ tức giận, trừng Ngô Hoằng, MC đứng một bên cũng cười vui vẻ hơn.
Lúc xuống thảm đỏ, MC còn nói đùa các cô là bạn bè cây khế, nhưng Bạch Túc Túc không quan tâm được một từ nào, hiện tại cô bị đông lạnh đến phát khóc, thật vất vả xuống thảm đỏ, tiểu Lý lập tức chạy lại quàng cho cô một cái áo khoác, lúc này Bạch Túc Túc mới nhẹ nhàng thở ra.
Vị trí của Bạch Túc Túc ở hàng thứ nhất, cùng mọt chỗ với mấy tiền bối nữ minh tinh tên tuổi lớn. Mặc dù bất đắc dĩ phải tách khỏi Ngô Hoằng, nhưng cũng may, chỗ các cô cũng không cách nhau xa lắm. Sau khi ngồi xuống, Bạch Túc Túc ngược lại thấy được Tô Nguyệt ngồi ở hàng thứ hai, cô ta đi theo hình tượng phụ nữ trưởng thành quyến rũ, hôm nay mặc cây âu phục nữ sĩ, thoa môi đỏ chót, nhìn rất kiêu sa lạnh lùng.
"Da cô đẹp thật đó nha, bình thường bảo dưỡng thế nào hay vậy?"
Một đại hoa đán ngồi bên cạnh bỗng nhiên bắt chuyện với cô, những nữ nghệ sĩ mà muốn khởi đầu hội thoại sẽ luôn không bao giờ tránh cái chủ đề này. Đối phương rõ ràng là có ý lấy lòng cô, có lẽ do biết sau lưng cô chính là Phó Sâm hậu thuẫn. Bất quá Bạch Túc Túc vẫn cười cười trả lời: "Em thỉnh thoảng đắp mặt nạ thôi, cũng không thức đêm nhiều nữa."
"Vậy nội tiết tố trong em tốt, chứ chị bình thường phải skincare nghiêm khắc lắm." Một đại hoa đán khác cũng góp vui trò chuyện.
Nhìn cô gái phía trước có thể vui vẻ trò chuyện cùng người khác như vậy, trong mắt Tô Nguyệt ngồi đằng sau lóe lên một tia không cam lòng. Cô ta không thích bộ dạng giả bộ ngây thơ lấy lòng người khác đó của Bạch Túc Túc, kỳ thật Bạch Túc Túc mới chính là người khiến cô ta buồn nôn nhất!
Sau khi sự kiện bắt đầu, tiết mục đầu tiên là bài phát biểu của một nghệ sĩ cốt cán có tiếng tăm trong giới, nói về ý nghĩa từ thiện và văn minh. Đương nhiên, tới đây khẳng định đều góp tiền, Bạch Túc Túc cũng góp 3 triệu. Bất quá cái bài diễn thuyết dông dài liên miên bất tận, những người ngồi ở dưới vụng trộm tán gẫu hoặc xem điện thoại.
Sự kiện là trực tiếp, Bạch Túc Túc cũng theo dõi phong ba trên mạng, phát hiện nguyên đám fan hâm mộ thổi phồng thần tượng nhà mình lên 9 tầng mây.
Netizen A: A a a a a a!!!! Đình tỷ của tôi, Đình tỷ nhà tôi đẹp nhất!
Netizen B: Nói thật, nguyên dàn đẹp nhất phải là Bạch Túc Túc, bộ váy sao trời này quả thật là đẹp xức xắc!!!
Netizen C: Nguyệt Nguyệt hôm nay thật là khí phách!
Netizen D: Chỉ có tôi là chú ý Bạch Túc Túc ngồi giữa nguyên dàn hoa đán hạng A sao? Làm fan Túc Túc là đỡ lo nhất, vĩnh viễn không cần war nhau phiên vị cùng tài nguyên với người ta. Tài nguyên tự đến chứ không cần giành [ icon cười khóc ]
Netizen E: Ai cũng không phục, chỉ phục Bạch Túc Túc. Hiếu kì nhà của Túc Túc giàu đến cỡ nào vậy trời?
Sau một hồi lướt đọc bình luận, Bạch Túc Túc đột nhiên nghĩ đến, thời điểm cô cùng Phó Sâm kết hôn có công bó tin tức đám cưới không nhỉ?
Đến khi các bài phát biểu và chương trình biểu diễn kết thúc, đoạn cuối có phần chụp ảnh nhóm trong sự kiện. Chu tỷ nói đoạt lấy vị trí Center chính là lúc này, hằng năm sẽ đều diễn ra hiện tượng các minh tinh lưu lượng tranh nhau đoạt lấy ống kính, fan hâm mộ các nhà trên mạng dìm nhau đau đớn mới bằng lòng bỏ qua. Bất quá với họ, chèn ép như vậy chẳng có gì là xấu hổ cả, bị đứng trong góc, phóng to hết cỡ cũng không thấy người đâu mới là đáng sợ.
Khi nhân viên công tác nói chụp ảnh tập thể, có người thong thả đi lên, có người lại đi lên trước. Bất quá hai đại hoa đán bên cạnh Bạch Túc Túc ngược lại không hề gấp gáp, tựa hồ cũng đang ngầm phân cao thấp, xem ai thiếu kiên nhẫn hơn ai.
Hai người bất động, Bạch Túc Túc đành phải ôm váy lên sân khấu trước, lại phát hiện Tô Nguyệt không biết lúc nào đã đứng cạnh Ngô Hoằng. Hình như cô ta cảm thấy mình so với Ngô Hoằng đẹp hơn vạn lần, muốn lấy nhan sắc của mình nghiền ép người khác, cố gắng ưỡn thẳng lưng nhất có thể.
Nhân viên công tác còn đang ở dưới kia sắp xếp vị trí, Bạch Túc Túc trực tiếp đi qua chen giữa hai người, nhẹ giọng cười với Ngô Hoằng một bên: "Màu son gì mà đẹp vậy? Nhạt nhạt đẹp hơn đỏ đậm."
"Tớ cũng không biết." Ngô Hoằng nhướng mày, make up của cô ấy đều do chuyên viên trang điểm lựa chọn, cô ấy quả thực không biết màu nào cả.
Những người khác đều đang đi về vị trí của mình, nhưng mọi người đều có thể thấy hai người này là đang cô lập Tô Nguyệt, cho nên tất cả đều mang bộ dáng đứng một bên hóng náo nhiệt.
Dưới ánh đèn rực rỡ, một đám người còn đang đi tới đi lui, Bạch Túc Túc vẫn đứng ở đó không hề nhúc nhích, nhân viên công tác cũng không gọi tên cô. Cho đến lúc này, một người đàn ông trẻ tuổi bỗng nhiên bước ra, trực tiếp lớn tiếng nói: "Ngô Hoằng, Bạch Túc Túc ngồi xuống!"
Nhìn người đàn ông sắc sảo mang phong thái đĩnh đạc đằng đó, Bạch Túc Túc nhận ra anh ta, chính là tổng thanh tra mà thích Tô Nguyệt. Bất quá cô cũng làm lơ coi như không nghe không thấy, tiếp tục cùng Ngô Hoằng nói chuyện.
Những người khác hai mặt nhìn nhau không nói lời nào, lần đầu tiên họ thấy có người dám không nghe lời tổng giám Lưu, bất quá không còn cách nào, ai kêu Bạch Túc Túc là người có tiền có quyền làm gì kia chứ.
Thấy Bạch Túc Túc không thèm nghe mình, người đàn ông dưới đài bỗng nhiên bước lên sân khấu, đi thẳng đến trước mặt cô, khuôn mặt đoan chính đầy vẻ không vui: "Không nghe thấy sao?"
Nhìn người đàn ông trước mắt, chưa đợi Bạch Túc Túc kịp nói chuyện, Ngô Hoằng một bên đột nhiên khẽ cười một tiếng: "Sao anh không gọi Tô Nguyệt ngồi xuống?"
Mặc dù Tô Nguyệt không thích xung đột, nhưng không có nghĩa cô ấy cam chịu bị đè đầu cưỡi cổ.
Phát hiện có kịch vui để xem, những người ngoài lề đều lén nhìn qua. Tô Nguyệt một bên ngược lại là không nói gì, tổng giám Lưu lại có chút bất mãn nhíu mày: "Cô có ý gì?"
"Chuyện gì xảy ra?"
Lúc này, một người đàn ông bụng bia khoảng 40 50 tuổi bỗng nhiên đi tới, những người khác nhìn thấy ông cũng chủ động chào hỏi. Bạch Túc Túc nhận ra ông chính là chủ tịch của tạp chí này. Bất quá lần này Bạch Túc Túc thực sự tức giận, lần đầu tiên cô gặp phải trường hợp như vậy. Tô Nguyệt muốn dựa vào đàn ông chứ gì? Bạch Túc Túc cười khểnh, cô cũng có đấy nhé!
"Tổng giám Lưu cứ muôn tôi và Ngô Hoằng ngồi xuống, nhưng giày tôi lại cao quá, không thích hợp ngồi xuống được. Nhưng tổng giám Lưu cứ khăng khăng muốn làm như vậy, tôi đang nghĩ xem có phải tôi đã đắc tôi tổng giám Lưu chỗ nào rồi hay không?" Bạch Túc Túc cau mày lại, khuôn mặt tinh xảo bất mãn, ra vẻ đáng thương.
Nghe vậy, chủ tịch Trương lập tức nhìn sang tổng giám Lưu, tựa hồ cảm thấy anh ta ăn no rửng mở rảnh quá đi gây sự. Bởi vì một vị trí đứng mà đắc tội người của Phó Sâm, điên rồi sao?
"Làm loạn!" Nếp nhăn trên mặt chủ tịch Trương đều chen lại, ông không vui trừng mắt nhìn tổng giám Lưu nói: "Tôi thấy vị trí như vậy đã rất tốt rồi, cậu còn làm cái gì vậy!"
Cũng may phát trực tiếp đã kết thúc, một đám nghệ sĩ đứng đằng sau đều xem náo nhiệt, trong lòng càng có nhiều hiếu kỳ đối với Bạch Túc Túc, rốt cuộc bối cảnh của cô lớn đến thế nào vậy?
Tô Nguyệt đứng một bên, bàn tay lặng lẽ siết chặt, môi đỏ khẽ mím một cái, đột nhiên lên tiếng: "Tổng giám Lưu cũng chỉ vì tổng thể mà thôi."