Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 131




“Đúng vậy, nhà mới rất quan trọng dù gì thì có nhà của riêng mình thì vẫn tốt hơn, chúng nó ở nhà thuê tôi cũng không yên tâm. Thế nhưng chúng ta bây giờ chỉ còn có vài ngàn tiền tiết kiệm, bây giờ nhà ở Thượng Hải tiền đặt cọc cũng không hề rẻ” Bà Tần nói.

Ông Tần vỗ vai bà Tần nói: “Tuy tiền tiết kiệm của chúng ta không nhiều lầm, nhưng chúng ta còn có thể kiếm được tiền. Còn chúng nó đều đang đi học, chúng ta nên nhanh chóng gom góp để mua nhà trước khi chúng tốt nghiệp.”

Bà Tân nghe ông Tần nói xong cũng có lòng tin sẽ làm được. Hai ông bà lấy giấy bút ra, ngồi tính toán.

“Nhà ở Thượng Hải, trả trước cũng phải khoảng 2 triệu đi. Nếu mua ở chỗ quá vắng vẻ, bọn nó sau này đi làm cũng phiền phức. Hai triệu trả trước mới có thể mua một căn nhà tốt, chúng ta cứ dựa theo yêu cầu này mà mua”

Ông Tần đặt rõ mục tiêu, Bà Tần cùng ông bàn luận về tình hình hiện tại.

“Hai năm gần đây, cửa hàng chuyển phát nhanh của chúng ta làm ăn ngày càng ổn định. Một tháng, lợi nhuận bình quân cũng có năm ngàn, cộng thêm thu nhập của quầy quà vặt, vậy thì mỗi tháng cũng có thể được 10 ngàn. Còn có, trước đó bà nói là làm cho một nhà kinh doanh thực phẩm, gần đây bà thường kéo nhóm chat hiệu quả có được không?”

Bà Tần nói: "Cũng được! Sau khi quyết định làm loại hình kinh doanh đó, tôi cũng có đề cử và thêm nhóm những khách hàng khi đến chuyển phát nhanh. Bên trong nhóm chat còn phát tin tức, thông báo khi họ mua nhiều còn được trích phần trăm. Tiếp đó hàng hóa khi được gửi đến đây đều có phí bảo quản. Mấy ngày nay, cũng có người đặt hàng, nhưng mà địa phương chúng ta nhỏ nên mọi người đều có thói quen ra ngoài mua về nấu, người dùng cũng không nhiều lắm. Chờ có nhiều khách hàng hơn một chút, thì có thể kiếm hai ba ngàn một tháng đi”

Ông Tần gật đầu, nói: “Hai ba ngàn cũng được, chúng ta thêm mấy rin tảng ứng dụng, công nghệ, lúc đó có nhiều sự lựa chọn hơn, khách hàng khẳng định cũng nhiều”


“Được! Hiện tại chúng tôi đang dùng app công nghệ Mỗi Ngày Sinh Tươi, còn có Meituan Ưu Tuyển, Mười Ái Đoàn, Hưng Thịnh Ưu Tuyển. Ngày mai tôi xem thêm một chút, đến lúc đó đem những cái này. ghép lại người mua nhất định cũng nhiều, dù sao thì trong nhóm chat cũng đã hơn 400 người rồi” Bà Tần nói. Nha𝘯h‎ 𝓂à‎ khô𝘯g‎ có‎ q𝒖ả𝘯g‎ cáo,‎ chờ‎ gì‎ tì𝓂‎ 𝘯ga𝘺‎ ﹏‎ t‎ 𝒓𝒖𝓂t𝒓𝒖𝘺𝐞𝘯.𝗏𝘯‎ ﹏

“Vậy dựa theo bốn cái nền tảng app công nghệ này, một tháng chúng ta có thể thu vào hơn 10 ngàn tệ. Đến lúc đó chúng ta cố gắng tranh thủ thêm, cố gắng có thể đạt đến 20 ngàn lợi nhuận là được”

Bà Tần nghe xong con số này, nói: "Hai mười ngàn? Vậy cũng không đủ. Con trai hiện học năm hai, vẫn còn hai năm nữa. Dựa vào một tháng hai mươi ngàn, chúng ta hai năm cũng có thể gom góp được năm trăm ngàn. So với hai triệu trả trước, chênh lệch này vẫn là rất lớn. Ông này, chuyện mua nhà này có thể làm được sao?"

Ông Tân lại vỗ vai bà Tần, nói: “Được rồi! Đừng lo lắng nữa! Chuyện tiền bạc còn có thể nghĩ biện pháp khác, chúng ta hiện tại không có tiền, nhưng ít nhất so với lúc trước đã tốt hơn nhiều. Nợ bên ngoài đều trả hết, hiện tại có thể kiếm tiền từ từ. Một tháng kiếm được hai ngàn, chỉ cần tích góp mấy tháng, chúng ta cũng có tiền. Khi đó tôi đi làm lại nghề cũ. Giống như mấy năm trước, bà quản lý cửa hàng, tôi làm việc. Mở thêm nhà hàng, chúng ta cũng coi như có kinh nghiệm. Ở Thượng Hải còn lăn lộn được, chẳng lẽ về huyện nhỏ sợ không làm được hay sao?"

Bà Tần nghe xong, cũng gật đầu: "Cái khác có thể làm không tốt nhưng chuyện kinh doanh ăn uống, tôi nghĩ ông có thể làm được”

"Vậy bà cũng đừng quan tâm chuyện khác, hiện tại việc quan trọng nhất chính là chuẩn bị đón tiếp bọn nhỏ trở về. Đây là đứa cháu đầu tiên của hai chúng ta, phải chuẩn bị quà cho đứa nhỏ thật tốt. Đồ đạc trong nhà cũng sửa lại, mua thêm một chút. Người làm bà nội như bà không phải cũng nên chuẩn bị một số quần áo, giày dép nhỏ cho cháu sao? Gặp mặt mà không cho gì, làm ông bà như chúng ta sao coi được?"

Bà Tần càng nghe càng vui vẻ, nói: "Đúng vậy! Phải làm giày con hổ cho cháu trai! Chúng ta lúc nhỏ ai mà không mang giày con hổ? Ngoài ra còn phải làm yếm nhỏ, quần áo nhỏ. Tôi phải đem cái máy may đi chà rửa. Ngày mai đi mua sắm, chuẩn bị quà cho cháu trai của tôi mới được!"

Ông Tần cười nói: “Làm giày hổ cũng được, không bao giờ lỗi thời. Nhưng mà quần áo của cháu trai, đừng dùng kiểu dáng ngày xưa. Bọn trẻ bây giờ thích nhất là thời trang, làm nhưng cũng phải dựa vào sở thích của con dâu. Bà đi hỏi thăm một chút rồi làm”

“Được rồi!Tôi sẽ gọi cho mấy bà bạn hỏi xem phong cách thời trang hiện nay.”

Bà Tân cao hứng căm điện thoại di động lên rời đi. Ông Tần hút xong điếu thuốc cũng đứng lên đi tới bức ảnh trắng đen của cha và mẹ ông.

Ông đốt một nén hương rồi đặt lên trước trán thành kính lạy, sau đó c ắm vào lư hương.

Ông nội, bà nội của Tân Lãng mất sớm. Sau khi ông và vợ dọn đến nhà mới, cũng đem bàn thờ tổ tiên dời về đây, đặt trong phòng khách nhỏ. Bởi vì nhà có bốn phòng, cũng có phòng khách lớn dùng để tiếp đón khách đến chơi, cho nên phòng khách nhỏ này chỉ có người trong nhà vào. Để bàn thờ ở đây, cũng tiện để thắp hương, quét dọn.

“Cha, mẹ! hai người cũng nghe thấy rồi đó! Nhà họ Tần chúng ta có thêm một đứa cháu rồi! Cha mẹ ở trên trời, chắc đã biết chuyện này trước. Cảm tạ cha mẹ và tổ tiên phù hộ, con trai Tân Lãng của chúng con có thể tự mình khởi nghiệp kiếm tiền, còn kiếm một người vợ xinh đẹp, sinh được một đứa cháu trai. Cuộc sống hiện tại của chúng con thật sự càng ngày càng tốt.”


“Qua vài ngày nữa, chờ Tăn Lãng trở về, con sẽ mang chúng nó đến thắp hương cho cha mẹ”

- --------------------

Thượng Hải

Lúc Tần Lãng trở về nhà, Tô Thi Hàm đang ở phòng khách thu dọn đõ đạc. Còn vali của Bạch Tư Tư thì tự mình dọn, không cần sửa sang gì lại nên đã ở rong phòng ngủ cùng bọn trẻ chơi đùa.

Sau khi Tân Lãng trở về, cô ấy chỉ vào phòng ngủ, nói: "Chị họ đang ở trong phòng. Anh rể, anh vào tìm chị ấy đi!"

Tần Lãng gật đầu, đi vào trong phòng ngủ, nhìn thấy Tô Thi Hàm đang sửa sang lại vali.

“Anh về rồi à!” Nghe thấy tiếng động phía sau, Tô Thi Hàm quay đầu lại, vẫy vẫy tay với hẳn.

“Anh tới xem một chút, đồ đạc đều sắp xếp khá đây đủ rồi, nhưng anh cũng nhìn xem coi có thiếu cái gì nữa không?”

Tần Lãng đi qua, nhìn đồ đạc đầy ở trong vali, chủ yếu là đồ của bọn nhỏ. Còn có quần áo, giày dép, một ít đồ dùng hàng ngày của hắn.


Tô Thi Hàm giới thiệu từng món đô với anh. Nói xong, cô nhìn Tần Lãng hỏi:" Em thấy cũng tương đối đầy đủ rồi. Tân Lãng, anh xem còn thiếu cái gì không?

Tần Lãng xoay người ôm eo cô, nói: "Thiếu, thiếu một thứ rất quan trọng.”

Tô Thi Hàm nghỉ hoặc “Thiếu cái gì?”

Tần Lãng nói: "Trong này đều là đõ đạc của anh và bọn nhỏ, vậy của em đâu?"

Tô Thi Hàm sửng sốt, giơ tay vỗ gáy mình một cái, cười nói: "Ai nha, em quên”

“Trong đầu thì suy nghĩ đem tất cả những gì mà bọn nhỏ cần, còn đồ đạc của em thì lại quên, đồ đạc. của anh còn đem ít hơn thường ngày”

Tần Lãng cười, tay điểm vào chóp mũi cô, nói: "Bây giờ, xem ra trong lòng em chỉ có anh và bọn nhỏ”