Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 346




Tần Lãng ngẩng đầu nhìn về phía Tô Thi Hàm: "Làm sao vậy?"

"Chồng à! thắt lưng bên phải của em cảm thấy hơi đau. Anh xem qua giúp em một chút” Cô đã lặng lẽ giấu bộ quần áo gợi cảm mà Lâm Tiêu mua vào trong túi đồ và để dưới gầm giường. Nếu Tân Lãng nhìn thấy bộ quần áo này thì cô sẽ vô cùng xấu hổ,

Vi vậy không thể để Tần Lãng dọn dưới găm giường được.

“Được” Tân Lãng đặt cây lau nhà xuống, đi đến bên cạnh Tô Thi Hàm, trước tiên dùng tay ấn vào eo phải của cô, hỏi cô cảm thấy đau ở đâu.

“Đúng, chính là chỗ này”

“Để anh dùng dầu hoa hồng xoa cho em”

“Được”

Lần này Tô Thi Hàm không kêu lên thật ra là vì cô chỉ bị đau ở thắt lưng bên trái chứ không phải bên phải, cho nên mặc dù sức lực của Tân Lãng có chút lớn nhưng cô cũng không cảm thấy đau.

Ngược lại, cô cảm thấy rất thoải mái.

Xoa cái này cần rất nhiều sức, hầu hết mọi người chỉ xoa tới hai ba phút là cánh tay đã mỏi nhừ. Do Tân Lãng khỏe hơn người bình thường nên hẳn xoa bóp cho Tô Thi Hàm được năm phút đồng hồ mới cảm thấy hơi mệt.

“Chồng à! Anh xoa như vậy là được rồi! Giờ em cảm thấy cả người rất thoải mái. Anh nghỉ ngơi một chút đi để em lau sàn là được.” Tô Thi Hàm từ trên giường đứng lên sau đó cầm lấy cây lau nhà, lau tiếp phần còn lại

Tân Lãng cảm thấy tối nay Tô Thi Hàm có chút kỳ lạ nhưng mà hắn lại không nói được là cô kỳ lạ ở chỗ nào.

"Vậy anh đi tắm đây. Nếu em cảm thấy lau sàn. nhà mệt mỏi thì để cây lau nhà qua một bên, lát nữa anh sẽ lau sau." Tân Lãng nói.

“Vâng” Cô nhất định không mệt! Cho dù có mệt cũng phải lau sàn nhà cho xong, cô không thế để cho Tần Lăng nhìn thấy món đồ đó được.

Vốn tưởng rằng giấu túi đồ ở dưới giường thì sẽ an toàn. Cô không ngờ rằng ban đêm lại thấy Tân Lãng

đang lau sàn, may mà cô thông minh nếu không thì một chút nữa là Tần Lãng đã phát hiện ra.


Sau khi nhanh chóng làm xong, Tô Thi Hàm mang cây lau nhà ra ngoài để giặt

Bỗng dưng điện thoại của cô đổ chuông, cô lấy điện thoại từ trong túi quần ra, là tin nhắn của Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu: "Hắc hắc, tối nay như thế nào? Cậu không có thời gian để trả lời tin nhắn của mình sao?"

“Mình biết nhất định là cậu không có thời gian trả lời cho mình nhưng mình lại nhịn không được nên mới gửi tin nhắn của cậu”

"Được rồi, vào sáng ngày mai hãy kể cho mình về trận chiến đêm nay."

Tô Thi Hàm: “Lâm Tiêu!!!!”

Lâm “Không cần cảm ơn mình đâu”

Tô Thi Hàm: "...... Cảm ơn cái đầu cậu. Cậu quá xấu xa rồi, lần sau không thể làm như vậy!”

Lâm Tiêu: "Tân Lãng của cậu không thích sao?”

Tô Thi Hàm: ".....”

Lâm Tiêu: "Không phải nha! Mình đã cố tình tìm nó trên sách Tiểu Hồng, Quần áo ở cửa hàng này được các nam sinh yêu thích nhất. Nó có thể khiến những cậu bé ngây thơ trở thành những người đàn ông mạnh mẽ."

“Huống chỉ là Tân Lãng nhà cậu”

Tô Thi Hàm: "...... Mình ngủ đây”

Bởi vì cô nghe thấy tiếng vòi hoa sen trong phòng tắm đã tắt, chứng tỏ rằng Tăn Lãng đã tâm xong và chuẩn bị đi ra.

Cô vừa mới trở lại phòng ngủ chính thì vừa hay gặp được Tân Lãng từ phòng tắm đi ra.

Nhiệt độ ở Thượng Hải lúc này vẫn rất cao cho nên sau khi tâm xong thì Tân Lãng chỉ quấn khăn tắm đi ra, hai tay còn đang bận rộn lau đầu.

“Vợ à”

“Vâng” Tô Thi Hàm nhìn thấy dáng người của Tân Lãng lộ ra thì không biết vì sao trong đầu lại hiện lên một cảnh.

Cảnh cô mặc bộ đồ gợi cảm mà Lâm Tiêu mua cho, sau đó là hình ảnh cô và Tân Lãng ôm nhau.

Khi anh cúi đầu chuẩn bị hôn lên khuôn mặt cô thì khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng: " Không muốn.."

Ngay khi cô hét lên thì cả người lập tức tỉnh táo lại. Ngay lập tức nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của Tần Lãng đang nhìn cô: "Vợ, em có chuyện gì vậy? Em không muốn cái gì?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Thi Hàm lập tức đỏ lên, chỉ trong vài giây ngắn ngủi vậy mà cô lại nằm mơ giữa ban ngày....

Hơn nữa còn là loại khiến người ta đỏ mặt kia...

Cô không dám nhìn thẳng vào Tân Lãng, ngập ngừng nói: "Ý của em là... anh từ phòng tắm đi ra thì đừng ăn mặc vậy bởi vì trong phòng bật điều hòa nên dễ bị cảm lạnh"

Còn may là cô nhanh trí tìm được lời giải thích.

Vẻ mặt của Tân Lãng vô cùng khó hiểu nhìn về phía Tô Thi Hàm, bởi vì mấy ngày nay hần đều mặc như vậy sau khi tâm.

Lúc trước hản cũng không nghe Tô Thi Hàm nói gì, mà sao lúc này cô lại nói như vậy?


Tối nay Tô Thỉ Hàm có chút kỳ lạ.

“Cái kia...Chồng à, vừa nấy em mới đọc được một tin là khi đang bật điều hòa, nếu một người đột ngột đi từ nơi có nhiệt độ nóng vào nơi có nhiệt độ lạnh mà không giữ ấm tốt thì dễ bị liệt dây thần kinh dẫn đến tê liệt mặt”

Nói xong, Tô Thi Hàm chạy vào trong phòng cầm áo choàng tắm của Tân Lãng rồi đưa cho hẳn: “Chồng, anh mặc vào đi”

"Vậy em cũng chuẩn bị đi tắm đây."

Tần Lãng nhìn Tô Thi Hàm vào phòng tầm, sau khi cô đóng cửa phòng tắm thi hẳn lập tức đi phòng, khách sấy tóc. Sau khi lau khô tóc thì lập tức trở vẽ phòng ngủ.

Sau đó hẳn nghĩ nghĩ rồi đứng dậy, ngồi xổm xuống, cúi người, vén tấm ga trải giường lên, nhìn xuống găm giường, tay phải căm đèn pin.

Sau đó, hắn nhìn thấy một túi nhựa được giấu dưới giường!

Cái túi này trông quen quen!

Đó không phải là cái túi nhỏ mà hôm nay Tô Thi Hàm đã lấy ra từ túi đồ sau khi đi mua sắm về sao?

Làm sao cô ấy lại đặt nó xuống dưới đây?

Lúc đó hẳn nghĩ là có lẽ Tô Thì Hàm mua khăn chuyên dụng dành cho phụ nữ khi “bà dì” tới thăm cho nên nên mới không muốn để hẳn nhìn thấy.

Bởi vì theo như hắn tính toán thì bây giờ bọn nhỏ cũng đã gần năm tháng, nếu “dì” của Tô Thi Hàm đến sớm thì chắc chắn cô đã đến ngày rồi

Vì vậy hắn cũng không nghĩ nhiều về nó.

Nhưng mà đêm nay, hàng loạt hành động kỉ lạ của Tô Thi Hàm làm hẳn cảm thấy hơi kỳ lạ

Sau đó hẳn nghĩ đến nguồn gốc của vấn đề là khi hẳn lau sàn nhà.

Tiếp theo hẳn đi đến mép giường rồi nhìn xuống dưới gầm giường.

Không nghĩ tới hắn thực sự phát hiện được một bí mật nho nhỏ của cô.

Hắn lấy cái túi và mở nó ra.

Đó là một chiếc váy màu hồng, mỏng như giấy vậy, hắn chỉ căn dùng ngón tay là móc nó ra được.


Sau khi thấy bộ quần áo, hẳn sững người, con ngươi giãn ra: “Đây là cái gì?"

Đây có phải là váy dây treo mỏng không?

Nhìn vào thẻ trên quần áo, trong đó có dòng chữ "Quần áo gợi cảm”.

Con ngươi hắn lại nheo lại, trong tròng mắt đen láy có một tia sáng lóe lên. Hắn quay đầu nhìn về hướng cửa phòng tắm.

Sau đó Tần Lãng liên hệ các hành động trước đó của cô, lập tức nghĩ thông suốt.

"Đây là vợ mình muốn tạo bất ngờ cho mình nha."

“Nhân lúc vợ đang tắm, mình sẽ giúp cô ấy giặt chiếc váy này, sau đó phơi khô là tối nay có thể mặc Không biết khi vợ mình mặc chiếc váy này thì sẽ trông như thế nào?"

Thật đáng mong chờ!

Ngay lập tức, Tân Lãng đem quần áo đi ra ngoài, đi ban công bãc giặt quần áo rồi dùng máy sấy để sấy khô.

Lúc Tô Thi Hàm từ trong bưồng tắm đi ra, Tần Lãng còn chưa trở về phòng ngủ.

Khi Tô Thi Hàm đến phòng khách sấy tóc, lập tức nhìn thấy Tăn Lãng ở ngoài ban công thì hỏi hân đang giặt quần áo ở ban công sao?

Tần Lãng nói hẳn rất nhanh sẽ giặt xong.

Chờ đến lúc Tô Thi Hàm sấy khô tóc, tắt máy sấy thì quần áo cũng đã được sấy khô.

Lấy váy ra khỏi máy sấy, Tần Lãng đưa lên chóp mũi ngửi, có mùi thoang thoảng của ánh nắng.

Máy sấy khô thực không tệ.