Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 369




Dì Trương mở miệng trước, nói: "Xin chào cô Tô! Tôi họ Trương, năm nay 51 tuổi, tôi đã ở khu chung cư này được 6 năm, rất nhiều người ở khu chung cư này biết tôi. Tôi có một đứa con trai, tuy rằng không biết bao giờ mới được bế cháu, nhưng tôi rất thích trẻ con.”

Khuôn mặt của dì Trương tươi cười,cũng có thể thấy là một người tính cách thẳng thản, Tô Thi Hàm nghe bà giới thiệu xong thì nhẹ nhàng gật đầu

Sau đó, cô đưa mắt sang nhìn dì Trần

Dì Trần thấy bà chủ nhà nhìn mình thì có chút khẩn trương, ấp a ấp úng mở miệng nói:"Cô, cô Tô, xin chào. Tôi, tôi họ Trần..."

"Dì Trần, dì không cần khẩn trương, con không ăn thịt người” Tô Thi Hàm nói đùa.

Dì Vương ở bên cạnh vội vàng nói: "Chị Trần, cô. Tô và cậu Tân đều rất tốt, bà đừng khẩn trương, nói kinh nghiệm của mình một chút.”

Được dì Vương cổ vũ, lúc này dì Trần mới lên tiếng nói: “Được.”

"Gô Tô, năm nay tôi 50 tuổi, là người Thượng Hải. Nhà tôi, nhà tôi cũng không có cháu trai, con trai của tôi không thích sinh con. Nhưng mà, tôi, tôi rất thích con nít, cho nên sau khi biết con trai không thích sinh con thì tôi đã đến trung tâm ở cữ làm hơn một năm, tôi, tôi có thể chăm sóc trẻ con.”

Tô Thi Hàm hiểu rõ, gật đầu nói: "Được rồi! Dì Trương, dì Trân, hai người chờ một lát. Chắc là các bé cũng sắp dậy rồi, trong nhà con có ba đứa nhỏ, là trẻ sinh ba. Sau này còn nhờ mọi người chăm sóc chúng, vậy trước tiên chúng ta để các bé làm quen với hai người một chút nhé.”

Tô Thi Hàm nói xong thì vào phòng ngủ.

Chủ nhà vừa đi, dì Trần thở phào nhẹ nhõm, dì Trương tính cách năng động hơn nên nhìn xung quanh khắp nhà.


"Bà Vương! Chủ nhà mà bà tìm rất tốt nha. Ông chủ bà chủ còn trẻ như vậy, lại còn xinh đẹp nữa Trông phòng trang trí cũng đẹp, đúng là người có thẩm. mỹ!"

"Đây là tủ lạnh hai cửa kiểu mới của Siemens à?' Cái này cũng phải mấy chục ngàn tệ đấy”

“Nhà bếp này cũng đẹp quá, là bếp tích hợp à? Còn có lò nướng và lồ ng giữ nhiệt nữa!"

"Có cả máy rửa bát sao? Chủ nhà cũng tốt quá rồi, vậy bình thường bà cũng không cần rửa bát sao?”

Dì Trương càng xem càng cảm thán, giọng điệu kia thật giống như Lưu bà bà đi vào nhà quan lớn. Nghe vậy, trong lòng đì Vương rất thoải mái.

Bà làm bảo mẫu cho nhà Tô Thi Hàm gần một năm, sau khi chuyển đến nhà mới thì thoải mái hơn nhiều, hai vợ chồng Tô Thi Hàm sắp xếp nhà cửa đâu vào đấy. Bà coi như là bảo mẫu cũ, bây giờ mang theo hai người mới, trong lòng cũng có mấy phần tự hào.

"Đúng vậy, trong nhà vợ chồng cậu Tân đều là đô. điện gia dụng thông minh, thao tác rất đơn giản.

Chúng ta căn bản cũng không cần làm công việc nặng nhọc gì, công việc chính của chúng ta, chính là chăm. sóc tốt cho ba đứa nhỏ." Dì Vương vui vẻ nói.

Dì Trương hài lòng gật đầu, nói: "Công việc này rất tốt."

Dì Trần không nói gì, cúi đầu đi theo hai người, bà biết tính cách của mình có chút hướng nội, vừa rồi biểu hiện cũng không tốt. Đặc biệt là bà chủ nhà lại xinh đẹp dịu dàng như Tô Thi Hàm, bà sợ là cuộc phỏng vấn của mình hôm nay không tốt lắm.

Hơn mười phút sau, Tô Thi Hàm ôm Huyên Huyên đến phòng khách, dì Vương lập tức đến phòng ngủ, cũng ôm Vũ Đồng và Khả Hinh ra

Mấy nhóc vừa ngủ dậy rất có tỉnh thần, ngồi trên ghế sofa, ngây thơ mở to mắt nhìn dì Trương và dì Trần.

Di Trương vừa nhìn thấy ba bé con đáng yêu, ngay lập tức cười cong mắt.

Trời ạ! Ba bé cưng này đáng yêu quá.

Di Trần hơi câu nệ, nhưng mà khi nhìn thấy ba bé cưng thì ánh mắt cũng sáng lên. Quên hết những lo lảng vừa rồi, bà không tự chủ đến gần ba đứa nhỏ.

"Các bé cưng thật xinh đẹp.”

Tô Thi Hàm nhìn phản ứng của hai người, khóe miệng có chút giương lên.

Ba bé cưng nhà họ, đúng là sinh vật dễ thương nhất, không ai có thể ngăn cản mị lực của chúng.


'Vừa rồi phỏng vấn, dì Trần mặc dù vừa rồi không tự tin, nói chuyện cũng lắp bắp. Nhưng mà sau khi thấy các bé, bà ấy giống như biến thành người khác. vậy. Ánh mắt đều không rời không rời khỏi người mấy bé, trong miệng còn bắt đầu ngâm nga mấy câu vè thuận miệng để dỗ dành chúng.

"Một chú chó hoa, ngồi ở cửa chính, hai mắt đen bóng, muốn ăn xương to.”

"Chú cừu nhỏ nhẻ, ăn cỏ xanh, ăn cỏ xanh, lông dài lông, lông dê trắng, lông dê dài, lông dê dệt váy áo."

Mấy câu vè của dì Trần, từ trước đến giờ mấy bé cưng đều chưa nghe thấy, cho nên bị thu hút sự chú ý. Ba đôi mắt to tròn nhìn về phía dì Trần, gần đây Huyên Huyện đang học phát âm cũng bắt chước y y nha nha theo.

Tô Thi Hàm thấy cảnh này, hài lòng gật đầu.

Chuyện hai đì bảo mẫu cứ quyết định như vậy, bắt đầu từ ngày mai là có thể đến làm. Tiền lương thì một tháng là 6000, ngày thường không có việc gì thì làm từ 8:00 sáng đến 8:00 tối, nếu có việc có thể xin nghỉ.

Công việc của bảo mẫu là chăm sóc các bé, việc nhà không phân chia rõ ràng, bởi vì trong nhà không có cái gì căn phải mỗi ngày xử lý một lần cả, quét nhà lau nhà có thể sử dụng người máy. Đồ lau nhà bằng hơi nước đặt ở phòng khách, tiện tay là có thể lau nhà, Tân Lãng sẽ nấu cơm, không cần các dì bảo mẫu làm.

nội dung của hợp đồng bảo mẫu cũng không nhiều, chỉ chú ý những phần liên quan đến các. bé cưng, rất nhanh Tô Thi Hàm đã làm xong. Sợ hai đi không hiểu lầm, Tô Thi Hàm để hai người mang hợp. đồng về cho con mình xem, sau khi xem xong thì mới ký tên.

Lúc trước thuê dì Vương không ký hợp đồng, bởi vì lúc đó Tô Thi Hàm đang mang thai, không để ý mấy. chuyện này. Nhưng mà bây giờ trong nhà mở công ty, cô và Tân Lãng cũng có sự nghiệp riêng của mình, nên bắt đầu để ý đến khoản này. Dù sao thì ký hợp đồng. cũng có được sự bảo đảm của pháp luật, vì vậy lần này cũng bổ sung luôn hợp đồng cho dì Vương.

Buối tối, Tân Lãng đi ra khỏi phòng làm việc, hai dì bảo mẫu đã về, Tô Thi Hàm và mấy đứa nhỏ đang chuẩn bị đi ngủ, lúc Tân Lãng đi vào, ngồi bên giường cười hỏi:"Thi Hàm! Cảm giác làm bà chủ thế nào?”

Tô Thi Hàm cười một tiếng, nói: "Cũng không tệ.”

"Có hài lòng không?”

Tô Thi Hàm gật đầu: "Có, em đã đưa hợp đồng cho hai người họ, ngày mai căm hợp đồng đến là có thể làm việc. Nhìn qua thì dì Trương là một người thân thiện, rất hay cười, các bé cưng rất thích bà ấy. Mặc dù dì Trần hơi ít nói, còn có chút câu nệ nhưng mà đối xử. với bọn nhỏ rất tốt. Hơn nữa, trước đó dì Trần đã làm việc ở trung tâm ở cữ hơn một năm, rất có kinh nghiệm chăm sóc trẻ. Em thấy để họ ở chung với bọn nhỏ, hẳn là không có vấn đề gì."


"Có điều... Chồng à! Anh cứ như vậy giao chuyện này cho em, không sợ em nhìn nhầm à?"

Tần Lãng vuốt vuốt đầu cô, lắc đầu nói: 'Không sợ."

"Bởi vì anh đã nhìn qua rồi."

"A?" Tô Thi Hàm nghỉ hoặc: "Anh nhìn qua cái gì? Anh điều tra dì Trương và dì Trần sao?"

Tần Lãng lắc đầu, gõ nhẹ đầu cô một cái,nói: "Đồ ngốc! Em quên là chồng em biết xem tướng à?"

Tô Thi Hàm bừng tỉnh đại ngộ: “Đúng nhai Trên phương diện xem tướng xem Phong Thủy, anh rất lợi hại!”

"Nếu anh đã nhìn qua, vậy thì em cũng yên tâm.”

"Hô! Vẽ sau trong nhà có dì Trương và dì Trần giúp đỡ, hẳn là chúng ta sẽ thoải mái hơn rất nhiều. "

Tần Lãng nhìn dáng vẻ vui vẻ của cô, trong lòng cũng cao hứng theo.

“Sau này chúng ta sẽ có nhiều thời gian hơn. Vợ à! Em không thế lại lấy các con làm lý do để trốn tránh anh nha."