Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 561




"Đồ thủ công không được sản xuất hàng loạt như xưởng, chỉ phí thời gian quá cao. Tân Lãng, chúng ta phải bắt tay vào làm thương hiệu.”

Tần Lãng nghe Tô Thi Hàm nói như vậy, gật đầu nói: "Đây là điều anh muốn nói. Lần này xem hàng trong cửa hàng cùng cửa hàng trực tuyến đều đã bán hết, còn có không ít khách hàng muốn hàng. Anh nghĩ nếu chúng ta tiếp tục mô hình này, e rằng từ nay về sau mình chỉ có thể phục vụ Tam Tần Trai. ”

“Hơn nữa, nếu có quá nhiều tác phẩm gỗ thông thường thì không có giá trị sưu tập, vì tác phẩm theo số lượng khó có giá trị sưu tầm.”

Tô Thi Hàm siết chặt nắm tay Tần Lãng và nói, lậy thì hãy nhân cơ hội này để thay đổi mô hình bán hàng của Tam Tân Trai!"

"Tần Lãng, hiện tại danh tiếng của anh chưa hết, Tam Tần Trai chúng ta có thể nhận những tác phẩm định chế cao cấp, không nhất thiết phải là đơn hàng lớn như Lương Quảng Lai mấy chục triệu, mà là đơn hàng nhỏ mấy chục ngàn cũng được"

Tần Lãng gật đầu nói: 'Bây giờ loại chạm khắc gỗ nhỏ này không thể trực tiếp cắt đứt đường bán hàng. Dù sao ấn tượng của mọi người đối với Tam Tân Trai vẫn ở nghề thủ công chạm khắc gỗ nhỏ này."


Tô Thi Hàm suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy đi, giống như bộ chạm khắc gỗ nhỏ trước đây, chúng ta có giới hạn 200 đơn đặt hàng mỗi tháng, 150 đơn đặt hàng trong cửa hàng trực tuyến và 50 đơn đặt hàng trong cửa hàng bên ngoài. Dù sao thì mua sắm trực tuyến có cơ sở khách hàng lớn hơn các cửa hàng truyền thống ”

Sau khi vợ chồng họ thương lượng xong, Tân Lãng chịu trách nhiệm soạn ra quy chế thay đổi. Tô Thi Hàm chịu trách nhiệm làm bản thông báo chính thức. Tối hôm đó toàn bộ quá trình đều được hoàn thành.

Tần Lãng gửi thông báo chính thức tới quản lý cửa hàng truyền thống và người phụ trách cửa hàng trực tuyến. Cửa hàng trực tuyến đã thông báo quy định mới vào đúng lúc 0:00 giờ. Khi cửa hàng mở cửa vào sáng mai, áp phích sẽ được in trực tiếp và dán trên bảng đen nhỏ bên ngoài.

Làm xong chuyện này, Tân Lãng và Tô Thi Hàm trở về phòng đi ngủ. Bà Tần gọi điện thoại video, vốn là muốn xem bọn nhỏ, nghe Tần Lãng và Tô Thi Hàm sắp sửa đối quy trình kinh doanh của Tam Tân Trai. Ông bà Tần cảm thấy có chút lo lẳng.

“Lãng Lãng, Tam Tần Trai cải cách quy mô lớn như vậy có thể sẽ có hiệu quả không tốt hay không?” Bà Tần nói.

Ông Tân gật đầu. Hai người bọn họ lớn tuổi và có kinh nghiệm khởi nghiệp thất bại nên sẽ cẩn trọng những chuyện này hơn rất nhiều.

Ông Tần nói: "Lãng Lãng, cải cách như vậy có phải hơi sớm không? Hiện tại con quả thực nổi tiếng rồi, nhưng mà Tam Tần Trai trước giờ luôn bán được hàng như thế này với lượng khách hàng cũng không nhỏ. Bây giờ đột ngột thay đổi hình thức. Mọi người sẽ khó chấp nhận việc thay đổi mô hình hay chúng ta hãy làm điều đó từ từ đi, thêm loại chế tác riêng trước rồi mới tính chuyện giới hạn?”

Tần Lãng nói: "Cha, nếu đã muốn làm thì làm một lần. Lúc trước khi con mở Tam Tân Trai, kế hoạch của con là tạo ra một thương hiệu. Tam Tăn Trai đại diện cho một thương hiệu điêu khắc gỗ, không phải là một cửa hàng thủ công chạm khắc gỗ đơn thuần. Đó là lý do tại sao, con sử dụng tên Tam Tân Trai để đẳng ký công ty. "

Tô Thi Hàm cũng nói: "Vâng, cha mẹ! Bất kể mô hình kinh doanh giới hạn nào khi mới được đưa ra, chắc chắn sẽ có một số người phản đối. Nhưng chúng ta không thể chỉ nghe những lời phản đối này, sự xuất hiện của mô hình kinh doanh giới hạn của Tam Tần Trai lúc này thật sự là một điều tốt. Tất cả những gì khách hàng nhận được sau này đều là những tác phẩm độc đáo, càng có giá trị sưu tầm hơn. Con tin rằng sau một thời gian họ sẽ hiểu”


Ông Tần và bà Tần nghe như vậy, gật đầu nói: "Được rồi, hai người các con đã quyết định như vậy, chúng ta cũng đành ở phía sau ủng hộ các con mà thôi”

“Lãng Lãng, Thi Hàm! Cả hai con đều là những đứa con ngoan và giỏi. Cha con ngày càng già đi, nhiều việc không được chu đáo như các con, và cũng không có tầm nhìn xa. Chúng ta chỉ lo lắng vẽ danh tiếng, nhưng con đã có kế hoạch nên cha mẹ sẽ không nói nhiều nữa."

Tần Lãng cười nói: "Mẹ! Đừng lo lắng, Tam Tần Trai sẽ không có chuyện gì, chỉ có càng ngày càng tốt”

Sáng hôm sau, rất nhiều người xem tin tức do Tam Tân Trai thông báo. Nhiều sinh viên đại học đi mua đồ thấy rằng trong tương lai, Tam Tân Trai sẽ nhận đơn đặt hàng và chỉ cung cấp hạn chế 50 tác phẩm khắc gỗ trong cửa hàng mỗi tháng, phản ứng đầu tiên của họ là không hài lòng.

Trên Internet cũng có nhiều bài đăng bôi nhọ Tam Tân Trai.

"Một cửa hàng chạm khắc gỗ nào đó còn chưa nổi tiếng đã bắt đầu mượn gió bẻ măng rồi sao? Tôi vừa mua một đợt hàng, bây giờ thì bắt đầu hạn chế số lượng. Sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện”


“Tôi thừa nhận bản lĩnh lên được bản tin buổi tối của Tân Lãng là rất đáng gờm, nhưng anh ta không cần phải kiêu ngạo như vậy chứ? Mới vừa được lên TV thì đã muốn bỏ rơi nhóm khách hàng cũ rồi sao? Tôi là một khách hàng cũ của Tam Tân Trai, quả thực trong lòng lúc này cũng đã lạnh luôn rồi."

"Tôi sẽ không mua hàng của Tam Tân Trai nữa Đồ mặc dù rất tốt và rẻ. Thật không may, ông chủ quá tự cao tự đại, là thanh niên mới có chút tiếng tăm mà đã như vậy. Những nghệ nhân lớn tuổi còn không có tự phụ như vậy đâu nha!”

“Ngày nay, mọi người bị ảnh hưởng bởi Internet quá nhiều. Hơi nổi tiếng một chút đã xem mình rất nặng rồi, còn làm ra giới hạn bán ra. Tôi cảm thấy, Tam Tần Trai hơn phân nửa là sẽ chìm xuống! Dù sao quần chúng cũng không có ngu ngốc đâu nha!”

Buổi sáng, trên mạng đa số là những bình luận không hài lòng, đến trưa cửa hàng trực tuyến vẫn chưa nhận được đơn hàng trả lại nào, cửa hàng truyền thống cũng vậy.

Trong lòng Tần Lãng cảm thấy thoải mái sau khi nói chuyên điện thoại với hai người quản lý cửa hàng.