Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 71




Tô Thi Hàm lúc này không còn sức lực, chỉ có thể hơi nghiêng đầu nhìn về phía Huyên Huyên và Vũ Đồng ở bên cạnh.

Ba đứa nhóc nhỏ tựa như cảm nhận được mẹ tụi nó hôm nay không được khỏe, nên phá lệ cư xứ rất ngoan ngoãn. Vũ Đồng và Huyên Huyên ngủ cả buổi chiều lúc tỉnh lại không có khóc rống lên, mà chỉ phát ra một vài tiếng nấc nhỏ.

Dì Vương thay tã cho bọn nó xong rồi cho ăn sữa bột. Hai đứa nhỏ trong suốt quá trình đó cũng không quậy phá, khiến cho Khả Hinh đang ngủ kế bên cũng không bị đánh thức.

Tô Thi Hàm nhìn hai đứa con của mình, khóe miệng giương lên lộ ra nụ cười yếu ớt

“Huyên Huyên, Vũ Đồng! Bọn con biết mama không khỏe nên mới ngoan như vậy phải không? Tụi con đúng là những đứa trẻ ngoan”

Vũ Đồng nâm bên cạnh Tô Thi Hàm, nghe thấy mẹ nói chuyện với tụi nó, tên nhóc này lập tức xoay. đầu lại nhìn mẹ với đôi mắt to đen lanh lợi.

Huyên Huyên nẫm ở bên ngoài, dù nó không có. cách nào khiến mẹ nó có thể nhìn thấy nó đầu tiên nhưng nó cũng không rảnh rỗi, mà không ngừng dùng khuôn mặt nhỏ nhắn của mình vuốt v e cánh tay Tô Thi Hàm, cứ như là đang an ủi mẹ vậy.

Tô Thi Hàm nhìn biểu hiện ngoan ngoãn của hai đứa nhỏ, khiến cho bản thân nhất thời không còn cảm thấy đau đớn kịch liệt nữa.

Tần Lãng quả nhiên rất nhanh đã trở về, sau khi hắn phối thuốc xong lập tức giao phòng bếp cho dì Vương.

“Thi Hàm để anh châm cứu cho em”. ngôn tình hoàn


Tô Thi Hàm gật gật đầu, Tân Lãng ôm tụi nhỏ để vào trong nôi. Trong lúc châm cứu nhất định phải xác định chuẩn các huyệt vị, nếu để tụi nhỏ bên cạnh sẽ bị phân tâm.

“Em bây giờ xoay người có được không? Nếu không được thì để anh ôm em đứng lên, rồi em c ởi đồ ra anh lại đỡ em nằm xuống”

Tô Thi Hàm nghe được lời nói của Tăn Lãng, đôi mắt đẹp trong nháy mắt trợn to gấp mấy lần hỏi: “Cởi c ởi quần áo sao?”

“Châm cứu đương nhiên phải c ởi quần áo, chứ không thì làm sao mà xác định các huyệt vị được” Tần Lãng nói.

Đôi má Tô Thi Hàm đột nhiên đỏ bừng lên một chút, do gương mặt bây giờ rất yếu ớt và nhợt nhạt nên càng hiện ra rõ hơn.

“Tân Lãng! Em... em tự nhiên cảm thấy không còn... không còn đau nữa. Không... không cần châm cứu đâu” Tô Thi Hàm hốt hoảng nói

Ánh mắt Tân Lãng nhìn chằm chằm cô cười nói: “Ngại à?"

Tô Thi Hàm không nói chuyện, đôi mắt rủ xuống không thể nhìn rõ cảm xúc của cô lúc này.

“Vậy bây giờ em cứ xem anh như bác sĩ, xem như. là một ông bác sĩ già đi, khụ khụ”


Tần Lãng có ý nhấn mạnh lời nói, bắt chước âm thanh của người già: “Ông bác sĩ già tới châm cứu cho. cô, cô gái nhỏ nhanh nằm sấp lại đi”

Lần này thế mà Tô Thi Hàm không bị hắn chọc. cười, đôi mắt vẫn như cũ rũ xuống lắc đầu nói: “Không. cần! Tân Lãng, anh... anh sắc thuốc cho em là được rồi, chút nữa em uống xong lẽ tốt lên thôi”

Thái độ của cô rất kiên quyết khiến, Tần Lãng cảm thấy có chút kỳ quái.

Nhưng mà Tô Thi Hàm tựa như là không muốn nói nhiều thêm nữa, khiến Tần Lãng hơi nhíu mày. Hân nghĩ tới trong thuốc đông y có hiệu quả giảm đau, chút nữa uống thuốc xong cho dù không thể uống vào lập tức hết bệnh. Nhưng có thể đảm bảo sẽ không còn đau như trước đó, thế là Tân Lãng nói: “Được rồi! Vậy anh đi sắc thuốc cho em”

Tô Thi Hàm chờ hắn ra khỏi phòng rồi mới ngẩng đầu nhìn về hướng cửa ra vào, nét mặt của cô có chút oan ức và bưồn bã.

Nửa ngày, cô thở dài một hơi đưa tay nhẹ nhàng vuốt v e bụng mình. Bởi vì nơi đó hiện giờ đang có những vết rạn da rất lớn, nên cô không muốn để cho. Tần Lãng nhìn thấy.

Sau khi Tân Lãng đi ra ngoài, hẳn lập tức đi tới phòng bếp nhìn thuốc đông y đang được nấu. Trong khoảng thời gian chờ thuốc nấu xong, hẳn lấy điện thoại di động lên Baidu tìm hiểu các vấn đề có thể xuất hiện sau sinh mổ. Bên cạnh đó, còn có các khía cạnh khác đối với phụ nữ mang thai.

Lúc trước hẳn vẫn cảm thấy hệ thống xuất hiện rất kịp thời, cộng thêm việc ở cử tại trung tâm. Ở đó có rất nhiều người chuyên nghiệp chăm sóc, cho nên chưa từng cân nhắc những vấn đề này. Nhưng mà hôm nay tình trạng này đột nhiên xuất hiện, khiến cho Tân Lãng hiểu ra. Đối với phụ nữ mà nói, chuyện sinh con là một lần đi qua Quỷ Môn Quan, hẳn hẳn là phải quan tâm Tô Thi Hàm nhiều hơn nữa mới đúng. Tân Lãng đã đọc rất nhiều bài viết của các bà mẹ và một số câu trả lời liên quan, hẳn hiểu ra đau lưng sau khi sinh là di chứng thường gặp đối với người sinh mổ, Nếu như xử lý không tốt, tình trạng này có thể kéo dài tới mấy chục năm. Hắn đương nhiên sẽ không để căn bệnh này lưu lại trên người Tô Thi Hàm, hệ thống kích hoạt ban thưởng là cơ hội hoàn mỹ để chữa trị bệnh này.

Nhưng mà, ngoại trừ vấn đề đau lưng thì lúc trong tháng sẽ còn rất nhiều nguy hiểm khác, vấn đề Tân Lãng nhìn thấy nhiều nhất chính là liên quan tới trầm cảm sau sinh. Khi người mẹ sinh con xong nội tiết tố trong cơ thể chưa ổn định, khiến cho tâm trạng dao động rất nhiều. Lúc này nhất định càng phải quan tâm chăm sóc cho tâm trạng của người mẹ, để tránh xuất hiện tình huống tầm cảm sau sinh


Tô Thi Hàm lúc nãy rõ ràng là có tâm sự, nhưng mà cô không muốn nói. Tăn Lãng cảm thấy mình phải chủ động đi tìm hiểu mới được.

Thuốc sau khi đã được nấu xong, Tân Lãng đế. nguội bớt rồi mới mang vào. Trong lúc mang chén thuốc vào hắn còn cầm thêm một đ ĩa mứt trái cây nhỏ.

Sau khi Tô Thi Hàm uống thuốc xong, chỉ một lát sau lập tức cảm thấy cơn đau lưng không còn đau như: lúc đầu nữa. Thành phần giảm đau trong thuốc đã có hiệu quả, khiến sắc mặt cô trong thoáng chốc tốt lên hắn

Thấy vậy Tân Lãng thở dài một hơi nói: “Thi Hàm! Thời tiết dạo gần đây không tốt lắm, em không cần ra ngoài đâu. Chuyện trong tiệm để anh giải quyết là được, em nên nghỉ ngơi cho thật tốt. Đợi tới lần sau tái khám rồi nghe xem bác sĩ nói như nào”

Tô Thi Hàm gật gật đầu, nhưng vẫn không muốn nói thêm điều gì tâm trạng của cô có vẻ hơi chán nản

Tần Lãng cũng không hỏi thêm gì, cơm tối thì bưng vào phòng ngủ cho cô ăn. Đợi tới lúc gần đi ngủ, thì Tăn Lãng mang túi thuốc bắc có lá ngải cứu đi vào.

“Thi Hàm! Anh vừa mới hun lá ngải cứu xong, cho em chườm nóng eo một chút”

"Vậy để em tự làm!” Tô Thi Hàm đứng lên nói

Tần Lãng thu tay lại: “Em tự làm thế nào được? Muốn chườm nóng phần eo thì phải xác định vị trí thật chuẩn, em nằm sấp lại đi, vén vạt áo lên một chút lộ ra phần eo là được”

Vừa nghe nói tới vén áo, sắc mặt Tô Thi Hàm đột nhiên lo lắng.

Tần Lãng cảm thấy rất kỳ quái, bọn họ ở với nhau một thời gian cũng đã lâu. Tô Thi Hàm mỗi ngày đều cho tụi nhỏ bú, với lại lúc trước sau khi sinh xong một mực đều do Tăn Lãng chăm sóc. Tại sao bây giờ nói tới chuyện c ởi quần áo Tô Thi Hàm lại lo lắng như vậy?


“Thi Hàm có phải là có chuyện gì không?”

Tô Thi Hàm không nói chuyện.

Tần Lãng tiếp tục nói: "Thi Hàm! Bây giờ quan hệ: của chúng ta đã không có việc gì không thể nói cả, em nếu như lo lắng chuyện gì đó thì cứ trực tiếp nói cho anh biết”

Hắn nhìn cô một cách chân thành, Tô Thi Hàm cũng nhìn về phía hẳn với vẻ mặt như đang sắp khóc.

“Tân Lãng! Em... bụng em... bụng em nhìn rất khó coi” Cô nói xong lập tức xoay người.

Tân Lãng hơi sững sờ lập tức ngay lập tức hiểu ra

Lúc chiều, hẳn tham khảo các bài viết trên mạng, có đọc được bài viết nói về vấn đề liên quan đến rạn da. Do mang thai nên làn da bị căng ra quá mức, dẫn tới sau khi sinh sẽ xuất hiện vết rạn. Tô Thi Hàm là sinh ba, so với bụng phụ nữ có thai bình thường sẽ lớn hơn nhiều, nên xuất hiện rạn da là điều không thể tránh khỏi.

Tân Lãng biết vấn đề lập tức cảm thấy thoải mái. Hắn ngồi ở bên giường nhẹ nhàng xoay Tô Thi Hàm lại đối mặt với mình.

“Bởi vì xuất hiện rạn da nên không cho anh châm cứu?"

Tô Thi Hàm bĩu môi nhỏ giọng nói: “Khó nhìn lắm."

“Có gì mà khó nhìn? Thi Hàm, dù da xuất hiện vết rạn thì đó là minh chứng vĩ đại. Đây là thế hiện công lao to lớn của em vì Tần gia chúng ta mà sinh con đẻ cái! Là đáng kiêu ngạo! Là niềm tự hào!"