Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 88




“Ừm! Đi thôi” Tân Lãng gật đầu.

Sau khi bọn họ trở về thì lại có lác đác vài học sinh đến cửa hàng, đa số là được bạn học giới thiệu mới biết được có một cửa hàng sáng tạo làm sản phẩm thú công, nên mới tới đây dạo chơi

Có bốn người đàn ông trung niên đi vào, lúc này rong cửa hàng toàn là học sinh cho nên thấy họ rất khác biệt, Tần Lãng lập tức chú ý tới họ.

Người đứng đầu mặt mũi trông rất hiền lành, trông có vẻ quen mắt. Nhưng mà Tăn Lãng chắc chân một điều là chưa từng gặp qua người này.

Người đến chính là Lâm Hùng cùng 3 người bạn của mình ở trong hiệp hội văn hóa đồ chơi điêu khảc. hạch đào Thượng Hải.

Sau khi Lâm Hùng đi vào, nhìn xem cách bài trí của cửa hàng ở trước mắt trông rất chỉnh tề ngăn nấp, hắn gật đầu hài lòng. Sau đó lại nhìn về Tân Lãng đứng ở phía sau quầy thu ngân.

Vẻ vui mừng hiện lên trong mắt hẳn nói: “Cháu. chính là Tân Lãng sao?”

Lâm Lâm nói Tân Lãng bãng tuổi nó, hơn nữa Tân Lãng lại đứng tại quầy thu ngân. Trên người mang một loại khí chất của một nghệ nhân điêu khảc, Lâm Hùng vừa liếc mắt một cái là đã nhận ra Tần Lãng.

Tần Lãng không nhận ra đối phương là ai, hơi nghỉ ngờ gật đầu hỏi: "Ngài là?"

Lâm Hùng cười cười, tự giới thiệu mình: "Bác là cha của Lâm Tiêu, chúng ta trước giờ mặc dù chưa gặp nhau, nhưng mà bác có tác phẩm điêu khắc hạch đào của cháu làm đấy!”

Nói xong, hẳn đem bảo bối hạch đào lấy ra, bên ngoài dùng gỗ lim tơ vàng làm hộp đựng.

Tân Lãng nghe xong thì hiểu ra, đây chính là cha. của Lâm Tiêu. Khó trách hắn cứ cảm thấy quen thuộc, ngoại hình Lâm Tiêu cùng với cha cô có chút giống nhau, hắn nói: “Chào Bác! Rất vui được gặp bác”


“Cháu không căn khách sáo như thết Cháu Tăn! Lâm Lâm nhà Bác có được người bạn như cháu, bác thực sự quá ngạc nhiên. Hôm nay biết được cửa hàng của cháu mới khai trương nên bác cố ý mang mấy người bạn tới tham quan một chút”

Nói xong, hẳn giới thiệu cho Tân Lãng: "Ba ngư này đều là thành viên của hiệp hội văn hóa đồ chơi

điều khắc hạch đào Thượng Hải, đây là bí thư Vương, vị này là chủ tịch Lý, vị này là ông chủ Dương, bọn họ. đều là người yêu thích đồ chơi văn hóa”

Tân Lãng hướng về phía bọn họ khẽ gật đầu một cái.

Ba người bọn họ cũng tò mò quan sát, đánh giá

Lâm Hùng hẳng giọng một cái, có chút kiêu ngạo đối với ba người giới thiệu Tn Lãng: "Đây chính là người gần đây tôi hay nhắc tới với các ông, một nghệ nhân tuổi trẻ tài cao! Tần Lãng, ông chủ Tân”

“Đừng thấy ông chủ Tân còn trẻ như vậy mà coi thường, tay nghề của hắn thế nhưng là có thể so với các nghệ nhân trong giới. Tôi vừa mua được cái điêu khắc hạch đào này vài ngày trước, đây chính là tác phẩm của cậu ấy điêu khắc ra.”

Lâm Hùng đem cái hộp trong tay mở ra, đám người lập tức vây quanh xem. Googl𝖊 𝙩ra𝔫g 𝔫à𝔂, đọc 𝔫ga𝔂 khô𝔫g q𝐮ả𝔫g cáo ( 𝙏r𝗨𝓂𝙏r𝐮 𝔂𝖊𝔫.𝚟𝔫 )

Ông Lý đứng ở cuối cùng cười, cùng Tân Lãng nói: “Tiểu Tân! Chắc là cháu không biết, cái bảo bối này của bác Lâm được ông ấy gìn giữ rất cẩn thận. Chúng ta đều năn nỉ hẳn mở ra xem nhưng hẳn nhất quyết không chịu mở ra cho các bác nhìn, nhất định phải chờ đến cửa hàng gặp cháu mới được.”

Lời vừa nói xong thì ông Lý nhìn thấy cái điêu khắc hạch đào trong hộp kia, ánh mắt lập tức lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng,

Vẻ mặt của ông Vương, ông Dương cũng không khác biệt, đều mang theo vẻ kinh ngạc vùng vui mừng.

“Thật sự cái này là do Tân Lãng làm? Trông quá tỉnh xảo!"


“Bảo vật chiêu tài! Tỳ Hưu cùng Kim Thiềm, cái này cái này cái này... thực sự là quá tỉnh mỹ!"

Ông Lý nói xong thì muốn cầm lên xem, Lâm Hùng vội vàng đem cất cái hộp, nói: “Chuyện gì vậy? Lão Lý, không phải ông muốn cầm lên đó chứ?”

Ông Lý cười ha ha, nói: “Tôi thực sự là vui quá nên hồ đồ rồi, cái điêu khắc hạch đào này thật sự rất tinh mỹ, đây chính là hàng thượng phẩm”

“Hiện tại các ông đã tin chưa, tay nghề của Tân

Lãng đúng là rất tuyệt” Lâm Hùng có chút tự hào nói. “Tay nghề của Tân Lãng thật sự là không thể đánh giá từ vẻ bề ngoài được, còn trẻ tuổi như vậy lại có được tay nghề cao như thết” Mọi người đều thở dài.

Tân Lãng cười một cách vui vẻ nói: "Oác vị chú bác quá khen rồi”

“Quá khiêm tốn rồi! Ông chủ Tần, cháu có thực. lực như vậy thì hoàn toàn không cần không cần khiêm tốn. Hôm nay bác dẫn bọn hắn tới đây thực ra là muốn nhìn một chút đôi hạch đào điêu khắc trong cửa hàng của cháu, là cái mà bác nhìn thấy trong bài chia sẻ của Lâm Lâm, chính là cái này”

Lâm Hùng đưa tấm ảnh được lưu trong di động cho hẳn xem, Tần Lãng liếc mắt nhìn, nói: “Đây là bảo vật trấn tiệm của cửa hàng cháu, bởi vì cửa hàng mở ở gần trường đại học cho nên sản phẩm gỗ điêu khắc là chủ yếu. Tác phẩm điêu khắc hạch đào này hiện tại chỉ có một đôi duy nhất, các vị chú bác hãy đi theo cháu.”

Bảo vật được đặt ở trong tú trưng bày ở phòng.

làm việc, 4 người bọn họ đi theo Tần Lãng đi vào trong. Bên cạnh, mấy học sinh nghe được có bảo vật cũng đều đi theo xem náo nhiệt

Lâm Hùng cùng ba người vây quanh bên cạnh tủ trưng bày, thưởng thức đôi điêu khắc hạch đào tuyệt đẹp được trưng bày bên trong tủ kính pha lê.


Trong mắt bốn người đều hiện lên vẻ ngạc nhiên.

“Tốt, thực sự là rất khéo!” Ông Vương kích động nói chuyện có chút không được mạch lạc.

“Cái này là điêu khắc Long Phượng?” Ông Dương hỏi Tân Lãng.

Tân Lãng gật đầu, nói: "Một cái là Bách Điểu Triều Phượng, một cái khác là Nhị Long Tranh Châu”

“Thật kỳ diệu, quả thực rất chân thật!"

“Cái Bách Điểu Triều Phượng này chỉ tiết sinh

động như thật, Nhị Long Tranh Châu cũng tỉnh mỹ vô. cùng!"

"Đối với đôi điêu khác hạch đào này đã không thể hình dung là thượng phẩm được nữa. Ông Lâm, cách dùng từ của ông không thích hợp nha, đây chính là cực phẩm!" Ông Lý kích động nói.

Lâm Hùng nhìn tác phẩm không chớp mắt, nói “Tôi cũng chỉ là nhìn ảnh chụp, mà nhìn ảnh thì sao có thể sống động như nhìn trực tiếp được chứ."

Ông Dương vuốt cằm nói: "Vài ngày trước, ông.

Hứa ở chỗ nghệ nhân Lỗ mua một đôi điêu khắc hạch. đào thượng phẩm. Lúc đó tôi cũng có nhìn qua, đúng làm ột tác phẩm vô cùng tinh mỹ. Nhưng hôm nay nhì đôi tác phẩm này của ông chủ Tân thì tôi cảm thấy tác phẩm của vị họ Lỗ thật ra hơi kém một chút”

"Ông Hứa?”

Vương hội trưởng nói: “Là cái đôi điêu khắc hạch đào mà tên đó mua với giá 1 triệu tệ?”

“Phải, chính là nó!” Ông Dương vừa nói vừa nhìn tác phẩm phối hợp giữa Long và Phượng, ra vẻ thưởng thức nói: "Một đôi hạch đào này, sợ là không chỉ 1 triệu!”


Xung quanh các học sinh đều khiếp sợ che miệng. lại.

Có không ít nam sinh đưa đầu vào xem.

Lâm Hùng đồng tình gật đầu, nói: “Đôi điêu khắc hạch đào kia của ông Hứa tôi cũng đã nhìn thấy tận mắt, cùng so sánh với Long Phượng Phối này quả thật là kém một chút. Đôi điêu khắc hạch đào của hản chính là điêu khắc Đạt Ma tổ sư. Một vị nghiêm khắc. nhẩm mắt, một vị khác mở mắt uy nghiêm. Cũng coi như là một tác phẩm xuất sắc, nhưng mà quan sát kỹ. thì lại kém xa Bách Điểu Triều Phượng cùng Nhị Long "Tranh Châu.”

“Ông chủ Tần! Cái điêu khắc hạch đào này của cháu chắc là được lựa chọn rất kỹ càng nha? Bác nhìn thấy hai cái này độ to nhỏ rất giống nhau, hình dạng đường vân cũng là rất tương đồng. Hơn nữa, xung quanh màu sắc rất rực rỡ, cùng phối hợp với tay nghề.

điêu luyện của cháu thì quả nhiên là đạt đến cực phẩm bên trong cực phẩm! 1 triệu tệ là giá tiền cơ bản, nếu có người yêu thích chắc chắn sẽ trả giá cao hơn”

Tân Lãng vui vẻ nói: “Đây là bảo vật của cửa hàng cháu, tất nhiên là cháu phải chọn lựa kỹ càng”

Các học sinh xung quanh sau khi nghe phân tích thì đều kinh ngạc vô cùng.

Có một vị học sinh nhỏ giọng nói: “Một đôi điêu khắc hạch đào có thể bán với giá 1 triệu tệ? Còn có thể cao hơn nữa? Chẳng lẽ cái điêu khắc hạch đào này bằng với một căn nhà ở huyện nhỏ hay sao?!”

“Thật không nghĩ đến ở trước cổng trường chúng †a vậy mà có một cửa hàng cao cấp như vậy! Không được, mình sẽ đi mua thêm mấy món đồ mà mình có thể mua mới được. Nói không chừng sau này cửa hàng sẽ nổi tiếng, đến lúc đó sợ là xếp hàng dài!”

“Thừa dịp chúng ta có thế mua được, nhanh xông lên đi các bạn học!”

Các học sinh đều đi ra ngoài chọn mua các tác phẩm.

Lâm Hùng cùng ba người khác đều nhìn chưa đã ghiền.

Điêu khắc hạch đào hơn 1 triệu tệ đâu phải ai cũng có thể mua được.

Nhưng mà hôm nay có thể nhìn thấy đã là rất vinh hạnh.