Oan Gia Thành Đôi

Chương 45




Quan Vi Duyệt vẫn đang tắm nên không biết cánh cửa đã sớm bị mở ra, còn có một con sói tham lam đang tiến vào, khi cô bị anh ôm lấy từ đằng sau thì mới giật mình.

- Này, anh làm gì vậy?

- Em nói xem?

Vũ Dụ Bạch hôn nhẹ lên tấm lưng trắng nõn của cô làm cho Quan Vi Duyệt không nhịn được mà rên nhẹ. Mặc kệ Quan Vi Duyệt hiện tại đang khó chịu bao nhiêu, Vũ Dụ Bạch chỉ từ từ hành sự. Đầu tiên là anh dịu dàng kích thích sự chịu đựng của cô bằng cách xoa nắn bầu ngực căng tròn của cô, làm cho Quan Vi Duyệt ngửa mặt rên nhẹ. Không dừng lại ở đó, bàn tay hư hỏng của anh còn chạm đến những nơi không nên chạm. Toàn thân của cô liền run lên

- Ưm... Dụ Bạch...

- Vợ yêu ~

Giọng nói trầm thấp của anh lọt vào tai của cô làm cho nó đỏ ửng lên, không chỉ tai mà cả mặt của cô cũng chẳng khác nào quả cà chua. Chơi đùa một lúc, Vũ Dụ Bạch xoay người của cô lại bắt đầu hành hạ cô bằng nụ hôn. Quan Vi Duyệt ý thức mơ hồ đáp trả, còn vòng tay ôm lấy cổ của anh. Bây giờ, trong khoang miệng của Quan Vi Duyệt dường như chỉ còn động lại hương vị của anh, chiếc lưỡi ẩm ướt quấn lấy nhau, tạo nên khung cảnh vô cùng trần tục.

Chưa để Quan Vi Duyệt hiểu hết ý đồ, anh đã nhanh chóng ép sát cô vào vách tường, chiếc lưng chắc nõn của cô bị va đập cũng không nhẹ lên liền đỏ lên. Vũ Dụ Bạch trêu đùa môi cô, rồi lại la cà đến cổ, rồi xương quai xanh... Đi đến đâu anh cũng để lại ấn kí của mình ở đó. Chưa dừng lại ở đó, Vũ Dụ Bạch nhìn cô tựa như khiêu khích. Anh biết, bây giờ Quan Vi Duyệt đã nóng đến đốt người rồi, nhưng anh vẫn từ từ, chậm rãi

- Dụ Bạch... Ưm... Cho em...

- Cho em? Cho cái gì?

- Em muốn... Em muốn anh a ~

Vũ Dụ Bạch hài lòng, liền không nhanh không chậm đưa khí huyết đang sôi sục của bản thân tấn công vào nơi u cốc ẩm ướt của cô. Khi da thịt chạm vào nhau, Quan Vi Duyệt ôm lấy cổ của anh rồi rên rỉ. Anh dịu dàng hôn lên môi của cô, phía dưới chỉ nhẹ nhàng di chuyển ra vào. Trong căn phòng tắm, nhiệt độ tăng lên mang theo sự nóng bỏng của hai thân thể đang ra sức va chạm. Vũ Dụ Bạch dịu dàng nâng một chân của cô lên, càng tiến càng sâu... Đến mức cô suýt khóc

- Ưm a... Sâu... Sâu quá rồi...

Vũ Dụ Bạch có chút thở gấp, anh ma mị liếm nhẹ lên vành tai của cô, rồi tà dị nói

- Chẳng phải em rất thích sao?

Quan Vi Duyệt bị anh trêu đến đỏ mắt. Nhìn thấy biểu hiện này của cô, Vũ Dụ Bạch lại không nhịn được mà mỉm cười, vợ của anh quả nhiên rất đáng yêu. Cao trào sắp đến, Quan Vi Duyệt liền ra sức ôm chặt lấy anh rồi đi đến cao trào, tuy nhiên... Anh vẫn chưa đủ thỏa mãn, Vũ Dụ Bạch bế cô ra giường tân hôn, xoay người cô lại hai tay đặt lên tường, hai chân khụy gối. Vũ Dụ Bạch không nói không rằng liền tấn công tiến vào từ phía sau, vì bản thân cô mới vượt qua cao trào nên thân thể có chút nhảy cảm. Khi khí huyết đang ***** **** kia của anh tiến vào, cảm giác vừa đê mê vừa đau đớn bắt đầu lan tỏa. Quan Vi Duyệt bây giờ đầu óc hoàn toàn trống rỗng, chỉ biết rên rỉ mê người.

Đối với thể lực của Vũ Dụ Bạch thì có lẽ Quan Vi Duyệt đến hôm nay mới biết rõ. Mọi khi anh chỉ lâm từ hai đến ba trận, sau khi nhìn thấy cô mệt mỏi thì liền không làm nữa, nhưng hôm nay... Vũ Dụ Bạch dường như đem hết những lần trước kia công dồn mà làm hết một lần. Cả anh và cô bắt đầu giao hoan từ lúc chín giờ tối và bây giờ đã hơn ba giờ sáng nhưng anh vẫn hì hục làm.

- Ưm... Anh đủ chưa?

- Vợ à, em quên anh nói gì rồi sao? Những lần em nợ... Anh phải đòi lại.

- Mẹ nó....a.... A... Em không động được nữa rồi... Ha... Ha...

- Vợ à, vậy thì em ngủ đi... Mặc kệ anh

- Mặc kệ cái... A... Cái beep... Anh... Anh... Anh... Ưm... Anh mau cút!

Vũ Dụ Bạch cười nhẹ không nói gì, anh dường như không nghe lọt những gì Quan Vi Duyệt vừa nói, không chỉ không dừng lại mà còn dùng thêm sức tiến công. Đến khi Quan Vi Duyệt hoàn toàn kiệt sức mà ngủ thiếp đi thì cũng đã gần bốn giờ sáng, lúc này Vũ Dụ Bạch với tinh thần vô cùng sảng khoái mới rời khỏi cơ thể của cô. Nhìn lại tuyệt tác mà bản thân đã để lại trên khắp cơ thể của vợ mình, anh liền mỉm cười.

Sau đó, Vũ Dụ Bạch vừa áp chế dục vọng vừa tắm rửa sạch và thay lại toàn bộ grap giường rồi mới yên ổn đặt Quan Vi Duyệt lên ngủ. Còn bản thân anh cũng phải tắm sạch hết những giọt mồ hôi rồi mới chui vào chăn ôm lấy cô vào lòng.

- Cảm ơn em, vì tất cả.