Ông Tơ Bà Nguyệt Se Duyên Chạy Đằng Trời

Chương 23




"Dạ con đi liền." Thủy quay người chạy nhanh đi mua thuốc.

Cô hai nhìn Thủy chạy đi thở dài đi vào phòng, lúc này mẹ đang ngồi bên giường chăm sóc cho chị cả, cha bắt cái ghế ngồi cạnh: "Chị cả sau rồi mẹ. " Cô hai đi đến hỏi mẹ.

"Hazzzii...chị con nó sốt cao quá rồi, cơ thể nó vốn yếu kém giờ bệnh như vậy không biết có nguy hiểm gì không nữa." bà Đoàn lo lắng, bà thương Cô cả lắm con bé là đứa hiền lành mà không hiểu sao chuyện xui rủi cứ đến với con bé hoài.

"Thôi mà mẹ, chú Kiêm nói không sao rồi mẹ cứ yên tâm đi ạ." Cô hai trấn an bà, chứ Cô cũng lo lắm.

"Đúng rồi đó bà, chắc con bé không sao đâu, ông Kiêm ổng cũng nói thế rồi, mình đừng lo lắng quá ." ông Đoàn cũng an ủi vợ mình.

Bà Đoàn được hai cha con trấn an, tâm rốt cuộc cũng buông xuống phần nào, gật gật đầu nhìn về Cô cả đang nằm trên giường .
Cô hai nhìn chị cả rồi tự trách, nếu lúc đó Cô nhất quyết đi nhà thương để chị cả kiểm tra chắc chắn chị đã không bị sốt, đều tại Cô hết, Cô hai cứ đứng đó nhìn chằm chằm chị mình.

Một lúc lâu sau Thủy mua thuốc chở về "Dạ thưa ông bà, Cô hai thuốc đây ." Thủy đưa túi thuốc cho Cô hai.

Cô hai nhận túi thuốc, mở túi ra lấy thuốc kê theo đơn đưa cho mẹ đút chị cả uống, còn Cô đi rót chén nước bưng đến bên giường.

"Mai Chi à, Mai Chi, tỉnh tỉnh dậy uống thuốc nè con." bà Đoàn nhẹ lay Cô cả.

Lúc này Cô cả từ từ mở mắt, cảm giác cả người rất mệt mỏi, mơ màng nhìn coi ai kêu mình, khó khăn lắm mới nhìn rõ ràng trước mắt, định hỏi sao mọi người ở đây thì nghe mẹ nói :

"Con trước hết đừng nói gì hết, giờ uống hết thuốc này đi con." bà Đoàn đỡ Cô cả ngồi dậy, lấy thuốc để từ từ đến môi Cô cả, Cô cả ngoan ngoãn uống hết thuốc.
"Uống chén nước này vô đi chị. " Cô hai thấy Cô cả uống hết thuốc liền đưa chén nước nhẹ nhàng đút cho chị uống. Cô cả uống hết chén nước, lúc này Cô cả cảm thấy rất nặng đầu.

"Bây giờ chị cứ nằm xuống ngủ đi, có gì khỏe lại nói sau nha." Cô hai đỡ chị nằm xuống.

"Ừm bây giờ con nghỉ ngơi gì đi, nào khỏe lại thì nói sau." bà Đoàn vỗ vỗ tay Cô cả. Ông Đoàn cũng gật đầu tán thành ý kiến này.

Cô cả nhìn cha, mẹ rồi nhìn Cô hai khẽ cười, gật gật đầu với ba người rồi từ từ nhắm mắt lại ngủ, bây giờ đầu Cô rất là nặng nề, Cô chỉ muốn ngủ thôi.

Cô hai thấy chị ngủ rồi liền nói với cha, mẹ " Bây giờ mình ra ngoài cho chị cả nghỉ ngơi nha cha, mẹ. "

Ông bà Đoàn gật đầu, ông Đoàn nói "Ừm mình đi ra ngoài cho chị con nghỉ ngơi cho khỏe, đi thôi bà, bà đừng lo quá, con mình không sao đâu mà. " ông Đoàn ôm lấy vợ, nhẹ giọng khuyên nhủ vợ mình.
Bà Đoàn lo lắng nhìn Cô cả rồi nhìn ông Đoàn, sau đó đi theo ông ra ngoài, Cô hai đi đến bên giường cẩn thận coi mền cho chị, rồi cũng đi ra ngoài, vừa ra thấy Thủy đứng cạnh cửa chờ Cô liền bảo " Con vào trong chăm sóc Cô cả, coi Cô cả có biểu hiện gì đi gọi Cô liền nghe chưa. "

"Dạ con nghe rồi ạ." Thủy gật đầu lia lịa .

"Ừm vào đi." Cô hai đứng trước cửa nhìn vào thấy chị ngủ ngon lành liền xoay người đi ra nhà chính.

Tác giả muốn nói

(✷‿✷)tác giả sắp thành cú đêm roi🦉