Quân Mạc Phàm nghe vậy khẽ cười một tiếng, đúng là từ khi gặp nhau, cô luôn chửi anh vô cùng thuận miệng. Nếu là người khác đã sớm đi du lịch 18 tầng địa ngục, nhưng đối với cô, anh lại thấy điều đó rất đáng yêu.
" Nàng thật sự rất hư." Quân Mạc Phàm ôm lấy Lăng U, tay nhẹ nhàng xoa lên bụng của cô. Anh có thể cảm giác được sinh mệnh đang lớn dần trong bụng cô. Lăng U dụi dụi trong lòng anh vài cái rồi đẩy anh ra. Cái kia..... cô muốn khiếu nại một chút. " Ta không muốn uống canh tẩm bổ. Không thì một ngày một bát có được không?" Lăng U giơ một ngón tay lên nhìn anh, một ngày phải uống mấy bát lận khiến cô thực không chịu được. " Phải tẩm bổ." Quân Mạc Phàm trực tiếp từ chối. Đứa bé này là con của hai người, tương lai sẽ kế vị anh, tuyệt đối phải khỏe mạnh. Lăng U lập tức xụ mặt, tẩm bổ em gái anh. Từ khi mang thai, khẩu vị của cô đặc biệt lợi hại, hôm qua thích ăn ngọt, nay lại thích ăn chua, mai thì ăn cay, thực sự không biết bé con trong bụng là trai hay gái. Điều khiến Lăng U thấy thoải mái nhất là cô không bị nghén như người khác. " Không muốn. Còn tẩm bổ nữa ta sẽ nôn hết ra mất." Quân Mạc Phàm nhìn cô xụ mặt không nhịn được hôn nhẹ lên má cô một cái khiến đám người hầu đỏ mặt cúi đầu thật thấp. Diêm Vương đại nhân lạnh lùng phúc hắc của bọn họ sao lại tha hoá như vậy chứ? Hình tượng chẳng còn nữa rồi. Bạch Vô Thường bên cạnh cười trộm một tiếng, tiểu Lăng U vừa có thai, bao nhiêu việc nặng nhọc đều giao cho Hắc Vô Thường đi làm, riêng hắn lại ung dung thoải mái nhận công việc giúp cô vui vẻ. " Một ngày một bát." Quân Mạc Phàm khẽ lắc đầu nói. Không biết từ khi nào anh lại phải cam chịu nghe lời của một nữ nhân, chắc chỉ có mình cô thôi. Lăng U hớn hở, không quản có người đang nhìn vui vẻ kiễng chân ôm lấy cô anh hôn nhanh lên môi anh một cái. Đám người hầu lại cúi đầu thấp hơn chút nữa, Lăng U cô nương còn mất hình tượng hơn a, cư nhiên dám thượng Diêm Vương đại nhân. Lúc anh định giữ lấy cô hôn cái nữa, Hắc Vô Thường mặt đen hơn than vội vàng đi đến, vừa nhìn thấy hai người sắc mặt lại càng khó coi hơn. " Diêm Vương đại nhân......." Hắc Vô Thường khẽ liếc qua cô rồi nhìn anh. Quân Mạc Phàm hiểu ý, dặn dò cô một chút rồi mang theo người rời đi. Vừa vào điện Diêm Vương, Hắc Vô Thường đã đưa văn kiện cho anh xem. " Đại nhân, xảy ra chuyện lớn rồi."