Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pháp Sư Harry Truyện

Chương 129 : Không Đề .




Chương 129 : Không Đề .

Chương 129 : Không Đề .

Lúc Harry đem theo Kili thông qua thông đạo nằm sâu trong lòng đất từ dưới cửa hàng bí mật trở lại bên trên mặt đất thì phát hiện ra mặt trời đã xuống núi từ lâu bầu trời đã bị bóng đêm bao phủ lại nhìn lại chiếc đồng hồ đem theo bên người thì lúc này đã là hơn tám giờ tối mất rồi !

" Bây giờ đã hơn tám giờ rồi sao ? Không ngờ buổi Đấu Giá Hội này lại kéo dài như vậy !Ta phải nhanh chóng trở về Học viện mới được nếu không quá giờ giới nghiêm thì c·hết ! " Harry thấy vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng tiếp đó vội vã chạy ra ngoài đầu khu vực Phố Mua Bán nhanh chóng bắt lấy một chiếc xe ngựa lên đường trở về .

Học viện Goslim có quy định rất nghiêm ngặt về thời gian mỗi ngày cứ tới mười giờ tối thì sẽ đóng cửa lại không cho ai ra vào nữa khi một Học sinh ra ngoài thì nhất định phải trở về trước thời gian này nếu không thì không chỉ phải ở lại qua đêm ở bên ngoài mà còn phải nộp một số điểm tích lũy khá là lớn làm tiền phạt !

Cũng may cho Harry là chiếc xe ngựa mà hắn thuê có tốc độ rất nhanh cho nên hắn đã kịp trở về trước thời gian quy định sau khi về tới trong Học viện hắn lại thông qua Truyền Tống Trận trở về nhà của mình ở bên trong Đại Linh Mạch để nghỉ ngơi .

Một đêm vô sự im lặng qua đi .

Sáng ngày hôm sau Harry thức dậy thật sớm tắm rửa thay quần áo sau đó đi ra ngoài nhưng không phải để đi tới Đại Đấu Trường tham dự Ngày Hoàng Kim như dự định ban đầu mà là để đi tìm Sư phụ mình là Giáo sư Steve để xin phép về chuyện của Elizabeth .



Kili cũng đi cùng với hắn .

" Harry bây giờ chúng ta đi đâu để tìm Giáo sư Steve đây là ở văn phòng của ông ấy ở Học viện sao ? Như vậy thì ngày hôm qua tại sao không ở lại Học viện luôn chứ ? Hôm nay lại phải dùng Truyền Tống Trận trở về nữa vòng đi vòng lại như thế này đúng là rắc rối mà ! " Sau khi đi ra khỏi nhà Kili nhìn Harry phát ra tiếng hỏi .

" Không ! Ngươi quên rồi sao hôm nay là Chủ Nhật Sư phụ ông ấy không cần phải lên lớp giảng bài vì vậy chúng ta cũng không cần phải về lại văn phòng của ông ấy ở Học viện để tìm ông ấy mà có thể trực tiếp đi đến nơi ở của ông ấy ở đây để tìm ông ấy mà không cần thiết phải thông qua Truyền Tống Trận trở về Học viện ! " Harry trả lời nói .

" Thì ra là vậy ! Làm ta sợ muốn c·hết ta còn nghĩ vừa mới ngủ dậy đã phải chịu cảm giác khó chịu khi sử dụng Truyền Tống Trận rồi chứ ! Nói thật là dù đã trải qua mấy lần Truyền Tống rồi nhưng ta vẫn không thể thích ứng được với cái cảm giác đó mỗi lần làm xong ta đều cảm thấy khó chịu vô cùng đó ! " Kili nghe vậy thở phào nhẹ nhõm một tiếng .

" Ta cũng giống như ngươi thôi ! " Harry nhẹ nhàng cười một tiếng rồi dùng tay khóa cửa lại bước đi ra ngoài khởi động Ma pháp trận phòng hộ sau đó dùng Ma pháp Phi Hành rời đi .

Sở dĩ Harry sử dụng Ma pháp Cao cấp như Phi Hành để di chuyển là bởi vì Nơi ở của Giáo sư Steve ở tại Đại Linh Mạch này nhìn trên bản đồ cũng không cách chỗ của hắn quá xa nhưng thật sự thì lại không phải như vậy vì để đảm bảo những Ma pháp trận bố trí trên những tiết điểm được dùng để xây dựng nơi ở cho những người sinh sống bên trong Đại Linh Mạch có thể hoạt động được với mức tốt nhất không bị chồng chéo lên nhau làm giảm tác dụng thì khi xây dựng những vị Pháp Sư phụ trách thi công công trình đã tính toán rất kỹ vị trí của từng tiết điểm một và Ma pháp trận bố trí ở trên đó theo thì mỗi một tiết điểm bình thường đều cách nhau một khoảng cách chừng một ki-lô-mét còn tiết điểm dùng làm nơi ở cho các Giáo sư và Truyền Kỳ cường giả làm Khách khanh cho Học viện sẽ là năm ki-lô-mét !

Với khoảng cách như vậy nếu Harry đi bộ thì sẽ mất rất nhiều thời gian cho nên hắn quyết định dùng Ma pháp Phi Hành cho nhanh !



Khi Harry bay trên trời ngoài việc cảm nhận được ánh nắng ấp áp và làn gió mát lành rười rượi vô cùng dễ chịu của buổi sáng thứ Bảy ra còn có thể tận mắt chứng kiến mặt đất bao la của Đại Linh Mạch phía dưới mình .

Nhìn ngắm mặt đất rộng bao la không thấy cuối ở dưới chân trong lòng hắn không khỏi xuất hiện một cái suy nghĩ liên quan đến diện tích của Đại Linh Mạch : " Mỗi một tiết điểm bình thường của Đại Linh Mạch cách nhau một ki-lô-mét tiết điểm được dùng làm nơi ở cho các vị Giáo sư và Khách khanh của Học viện thì cách nhau đến năm ki-lô-mét ở đây lại có hơn ba trăm Học sinh và trăm Giáo sư cùng Khách khanh như vậy tính ra thì Đại Linh Mạch ít nhất cũng phải rộng hơn một nghìn mấy trăm ki-lô-mét mới đúng ! Theo như Sư phụ đã nói thì vị trí của Đại Linh Mạch không cách Học viện quá xa mà ở gần Học viện thật sự có nơi chiếm diện tích hơn mấy nghìn ki-lô-mét bị người chiếm dụng xây dựng công trình mà không ai hay biết sao ? Cho dù có Ma pháp trận che giấu cũng không quá có khả năng này được ! Như vậy ở phía trong này thật ra có huyền bí gì đây ? "

Nhưng Harry dù cho có suy nghĩ như thế nào nhất thời trong một khoảng thời gian ngắn cũng chưa thể giải đáp được thắc mắc này vì vậy sau một lúc suy nghĩ hắn chỉ có thể tạm thời bỏ qua vấn đề này đem tinh thần tập trung vào vấn đề trước mắt đó là làm sao thuyết phục Sư phụ của hắn đồng ý cho hắn xuất phát đi Rừng Ma Thú cùng với Elizabeth !

Harry một bên phi hành trên không trung một bên âm thầm suy nghĩ trong đầu không hay không biết đã đi đến chỗ của Giáo sư Steve .

Giáo sư Steve tuy không phải kiểu người ít khi giao tiếp với người khác nhưng do đặc thù công việc là một cái Ma Dược Đại Sư cần có không gian yên tĩnh để nghiên cứu và luyện chế Ma Dược nên nơi ở tại Đại Linh Mạch của ông ta cũng chọn một nơi vắng vẻ tương đối ít người tới gần .

Đó là một ngọn núi cao được sương mù bao phủ quanh năm loại sương mù này nồng đậm dị thường bị ánh nắng chiếu vào và làn gió thổi qua cũng không có dấu hiệu tiêu tan hay dịch chuyển chứng tỏ không phải sương mù bình thường mà là một loại biện pháp dùng để phòng thủ do Ma pháp trận bao phủ nơi đây tạo ra .

Khi Harry bay tới gần do đang mãi mê suy nghĩ không chú tới hoàn cảnh xung quanh cho nên đã lỡ đụng vào màn sương mù đó ngay lập tức bọn chúng đã bắt đầu cuồn cuộn dịch chuyển hóa thành hình dáng một bàn tay chộp thẳng về phía Harry .



Lúc này Harry vẫn chưa tỉnh hồn lại không kịp đề phòng lập tức bị bàn tay to lớn do sương mù hóa thành chụp chúng cũng may bàn tay đó bản thân cũng không có mang theo sức công kích quá lớn cho nên khi bắt được Harry cũng không làm hắn b·ị t·hương mà chỉ dùng một lực nhẹ vừa đủ để đẩy hắn ra ngoài .

Harry bị đẩy ra lập tức tỉnh táo lại đứng trên không trung đưa mắt quan sát màn sương mù trước mắt một cái rồi lấy từ trong người ra một cái Quyển trục Ma pháp có tác dụng dùng để truyền thanh nói nhỏ vào đó mấy câu rồi ném lên trên không trung .

Quyển trục được hắn ném ra hóa thành hình dáng của một con cú mèo màu đen lao v·út vào trong màn sương mù mất hút !

Harry thấy vậy kiên nhẫn chờ đợi đây là cách liên lạc đặc biệt giữa hắn và Giáo sư Steve so với việc sử dụng Ma Thạch truyền tin mà bây giờ mọi người hay dùng thì cách này cổ xưa chậm chạp hơn nhiều đôi khi hắn cũng không hiểu tại sao Sư phụ của hắn lại yêu thích làm như vậy nữa !

Thử hỏi Giáo sư Steve thì ông ấy chỉ trả lời rằng : " Sở dĩ ta lựa chọn phương pháp thông tin qua Quyển trục truyền tin là bởi vì phương pháp này là phương pháp mà người xưa hay dùng mà ta lại là người hoài cựu ! "

Qua một đoạn thời gian ước chừng khoảng ba phút sau màn sương mù đột nhiên xao động một trận sau đó tự động tách ra thành một cái lối đi rộng chừng ba mét vừa đủ cho một người đi qua trước mặt Harry .

Harry theo lối đi đó mà bay vào thì chỉ thấy trước mặt mình là một đỉnh núi tuy nhỏ nhưng không gian lại non xanh nước biếc thoạt nhìn qua cực kỳ mỹ lệ . Ở trung tâm của đỉnh núi là một tòa Pháp Sư Tháp màu đen có thiết kế quen thuộc đó đương nhiên chính là nơi ở của Sư phụ của Harry là Giáo sư Steve .

Khi hắn đáp xuống trên đỉnh núi thì ông ta đã đứng sẵn để chờ ở cửa .

PS : Chương này mọi người cho mình thủy một chương !