Chương 372 : Sự Phát Triển Của Thị Trấn Bình Minh
" Được ! Cứ quyết định như vậy đi ! " Henry nghe thấy lời nói của Harry thì gật đầu một cái tiếp theo đó quay về phía hàng ngũ của đám trẻ con nói : " Các ngươi nghe thấy lời của Harry rồi đó bây giờ thì mau về nhà đi đừng để cha mẹ của mình chờ đợi nữa bây giờ trời cũng đã quá thời gian các ngươi quay về thường ngày nhiều rồi nếu còn không về thì bọn họ sẽ lo lắng đó ! "
Hơi dừng một chút hắn lại tiếp tục nói : " Còn nữa nhớ kỹ ngày mai các ngươi vẫn phải tập trung ở đây đúng giờ để mà tiếp tục huấn luyện như mọi ngày đừng có nghĩ ba ngày nữa được Harry huấn luyện là có thể trốn huấn luyện của ta việc huấn luyện phải tiến hành mỗi ngày không chút gián đoạn thì mới có hiệu quả được ! "
" Vâng Huấn Luyện Viên trưởng ! "
Đám trẻ con nghe như vậy thì cùng nhau gật đầu một cái sau đó chạy ùa vào trong Thị trấn trên đường đi bọn chúng còn không quên tụm năm tụm ba để thảo luận với nhau nữa nội dung thảo luận của chúng không phải cái gì khác mà chính là Harry . Một số ít đứa thì thắc mắc không biết ba ngày sau Harry sẽ truyền dạy điều gì cho bản thân còn đại đa số khác lại tò mò về chiếc phi thuyền mà hắn cưỡi để trở về đây không biết hắn có được nó từ đâu làm cách nào để mà điều khiển nó cảm giác cưỡi ở trên đó là như thế nào ?
Một số đứa to gan thậm chí còn dự định sau này sẽ nhờ Harry cho bước lên trên đó chơi nữa !
" Đám trẻ này thật là sao lại có thể nhiều chuyện như vậy chứ ? " Henry nghe thấy những âm thanh đàm luận đó thì lộ ra vẻ bất đắc dĩ .
Còn Harry ở bên cạnh thì lại cười nói : " Chú Henry ngươi đừng có trách cứ bọn chúng thật ra lúc bọn chúng cũng giống như ta lúc nhỏ thôi nhớ lại lúc đó mỗi khi có Mạo Hiểm Giả từ bên ngoài đi đến Thị trấn của chúng ta ta và những bạn hữu của ta lúc đó luôn luôn tò mò đàm luận về bọn họ nhất là những Mạo Hiểm Giả có đem theo vật cưỡi chúng ta còn len lén mò vào trong chuồng để nhìn ngắm vuốt ve hay thậm chí là cưỡi lên chúng nữa ! "
Nói đến đây trên mặt Harry lộ ra vẻ hoài niệm lúc còn nhỏ hắn đúng là giống y hệt như đám trẻ con này không khác một chút nào cả cũng là hay tò mò nghịch ngợm phá phách như vậy !
" Đúng vậy a ! " Henry nghe vậy cũng gật đầu một cái đồng ý với cách nói của Harry .
" Được rồi ! Đừng nói mấy chuyện đó nữa Harry ngày hôm nay ngươi mới từ xa trở về để ta dẫn ngươi về nhà nghỉ ngơi ! " Một lát sau Henry thu liễm lại cảm xúc của mình nhìn Harry nói một tiếng .
Harry nghe vậy lên tiếng nói : " Dẫn ta về nhà ? Chú Henry không cần đâu ta tuy rằng rời nhà đã lâu nhưng mỗi một con đường ở đây ta vẫn nhớ kỹ như in trong đầu ta có thể tự đi về nhà của mình mà ! "
" Không được ! " Không ngờ hắn vừa nói xong thì Henry lại phản đối nói : " Harry ngươi có chỗ không biết mười năm nay bên trong Thị trấn của chúng ta đã thay đổi rất nhiều không có còn giống như trí nhớ của ngươi nữa đâu tuy là vị trí nhà của ngươi không thay đổi nhưng nếu như mà ngươi đi đường dựa vào kỳ ức của bản thân thì nhất định sẽ lạc đó ! "
" Đúng đó Harry Đội trưởng nói rất đúng bây giờ đường xá ở đây thay đổi rất nhiều nếu như ngươi đi theo con đường trong trí nhớ lúc nhỏ của mình thì rất dễ bị lạc cho nên hãy để cho Đội trưởng dẫn đường cho ngươi đi ! "
" Không sai ! "
Hai người Ken và Tom ở bên cạnh cũng lên tiếng nói .
Harry nghe vậy hai hàng chân mày nhíu lại trong lòng thầm nghĩ không biết thật ra ở trong cái khoảng thời gian mười năm qua Thị trấn này đã thay đổi nhiều như thế nào mà ba người lại lên tiếng khuyên mình như vậy nhưng ngoài mặt không nói gì im lặng gật đầu một cái chấp nhận lời đề nghị của Henry .
" Tốt rồi ! Như vậy Harry chúng ta nhanh đi thôi ! " Henry thấy vậy vui mừng kêu lên một tiếng sau đó quay đầu dẫn lối cho Harry đi vào bên trong Thị trấn .
Hai người Ken, Tom đi theo ở hai bên .
Khi tiến vào trong Thị trấn vì bị lời nói trước đây của bọn họ làm dấy sự tò mò trong lòng cho nên Harry đã vừa đưa mắt vừa âm thầm thả tinh thần lực của mình ra quan sát xung quanh một vòng kết quả hắn kinh ngạc phát hiện ra bên trong Thị trấn này đúng y như là lời nói của Chú Henry Ken và Tom đã thay đổi rất nhiều đến mức hắn gần như không còn nhận ra nó nữa .
Sự thay đổi này không chỉ bao gồm là đường xá ở đây được mở rộng ra thêm trở nên chằng chịt hơn so với mười năm trước mà những ngôi nhà ở hai bên đường cũng dầy đặc đồng thời có quy mô to lớn hơn nhiều trước đây những căn nhà của cư dân ở trong Thị trấn tuy rằng không phải là quá tệ nhưng cũng chỉ là nhà ghỗ thông thường mà thôi không có giống như bây giờ khắp nơi đều là nhà đá được xây dựng với quy mô to lớn mà không kém phần vững chắc ở trong đó thậm chí không thiếu những những ngôi nhà có một hay hai tầng cao liêu nghiêu giống y như là ở bên trong các Thành phố !
Nhìn cảnh tượng đường xá và nhà cửa trước mắt nếu như không phải là ba người Henry đang đi ở bên cạnh Harry còn tưởng rằng mình đã đi nhầm địa chỉ tiến đến một Thành phố nhỏ nào đó chứ không phải là Thị trấn quê hương của hắn .
" Sao lại như vậy ? " Harry kinh ngạc nhìn Henry đang đi bên cạnh mà hỏi : " Trong thời gian mười năm qua thật ra đã xảy ra chuyện gì tại sao Thị trấn của chúng ta lại thay đổi nhiều tới như vậy ? "
Cũng khó trách được Harry lại tỏ ra kinh ngạc phải biết rằng Thị trấn Bình Minh của hắn mười năm trước chỉ là một Thị trấn nhỏ bình thường sinh sống chủ yếu bằng nông nghiệp cùng với số ít kim tệ mà các Mạo Hiểm Giả đi ngang qua đây mua bán để lại thôi lúc đó bọn họ tuy không nghèo khó nhưng cũng tuyệt đối không giàu có gì chỉ thuộc dạng trung bình so với các Thị trấn khác mà thôi .
Vậy thì tại sao bây giờ Thị trấn của hắn lại phát triển vượt bậc đến như vậy thời gian mười năm tuy là không ngắn nhưng cũng không quá dài đối với sự phát triển của một Thị trấn thật ra trong khoảng thời gian này ở đây đã xảy ra chuyện gì ?
Trong lòng của Harry phi thường nghi hoặc khó hiểu đứa mắt nhìn vào Henry chờ đợi hắn trả lời câu hỏi của mình giải đáp thắc mắc cho bản thân .
" Harry thật ra Thị trấn của chúng ta có thể phát triển như ngày hôm nay cũng là nhờ cha của ngươi Lãnh chúa Owen đại nhân đó ! " Đối diện với câu hỏi của Harry chỉ nghe Henry lên tiếng trả lời nói .
" Nhờ vào cha của ta ? Thật ra cha ta đã làm gì ? " Harry càng thêm nghi hoặc hỏi .
" Chuyện này nói ra thì rất là dài dòng chúng ta không thể đứng ở đây lâu hãy vừa đi vừa nói đi ! " Henry nhìn bầu trời đang tối dần trên đầu rồi nói một tiếng .
Sau đó hắn gia tăng tốc độ tiến lên phía trước .
Harry thấy vậy cũng lập tức đuổi theo .
" Muốn nói đến chuyện diễn ra ở Thị trấn của chúng ta trong mười năm qua đầu tiên ta phải hỏi Harry ngươi có còn nhớ đến tên Truyền Kỳ cường giả mà chúng ta đã gặp vào mười năm trước hay không ? " Trên đường đi Henry nhìn Harry hỏi .
" Tên Truyền Kỳ cường giả mà chúng ta đã gặp mười năm trước ? " Harry chớp chớp mắt một chút rồi trả lời nói : " Chú Henry có phải là muốn nói đến tên Truyền Kỳ cường giả là Song hệ Pháp Sư mặc trường bào màu đỏ cưỡi trên Xích Kim Sư đã đến Thị trấn chúng ta vì t·ruy s·át một cái tiểu đội Mạo Hiểm Giả hay không ? Việc này ta đương nhiên là còn nhớ ta làm sao có thể quên hắn được chứ ? "
Đúng vậy ! Harry làm sao có thể quên tên Truyền Kỳ cường giả đã gặp mười năm trước đó cho được chứ ?
Người đó không chỉ là Truyền Kỳ cường giả đầu tiên mà Harry được gặp trong đời, để lại một ấn tượng sâu sắc trong lòng của hắn mà chính vì sự xuất hiện của hắn còn gián tiếp thúc đẩy giúp cho Harry gặp được Kili dẫn tới cuối cùng hắn cùng với nó ký kết Khế ước với nhau trở thành đồng bạn của nhau .
Chỉ riêng việc này thôi cũng đã đủ để cho Harry ghi nhớ hắn rồi chỉ có điều tên Truyền Kỳ cường giả đó không phải đã bị cha của Harry là Owen đánh bại ép cho không thể không bỏ chạy không dám quay trở lại đây rồi hay sao ?
Tại sao bây giờ lại có dính dáng đến sự phát triển vượt bậc ở Thị trấn của hắn hơn nữa cha của hắn cũng có liên quan chuyện này thật ra là như thế nào ?
Harry vô cùng nghi hoặc xen lẫn không hiểu mà nghĩ .