Chương 422 : Sư Đồ Nói Chuyện ( 4 )
" Harry con nói là con đã gửi thư cho Bà Ngoại của con sao? " Nghe thấy những lời Harry vừa mới nói trên mặt Giáo sư Steve lộ ra vẻ kinh ngạc kêu lên một tiếng.
" Đúng là như vậy đó! " Harry gật đầu một cái nói : " Sở dĩ mà con làm như vậy là bởi vì nghe cha nói là Bà Ngoại đã âm thầm ở trong bóng tối trợ giúp con rất nhiều cho nên con mới muốn gửi thư cảm ơn bà ấy một chút! "
Dừng lại một chút hắn lại chuyển giọng lo lắng hỏi : " Sư phụ nhìn vẻ mặt của người chẳng lẽ con không nên làm như vậy hay sao? "
" Không có! Ta không có ý đó! " Giáo sư Steve gần như ngay lập tức lắc đầu nói : " Con thân là cháu ngoại của Levina đương nhiên là có thể gửi thư liên lạc với bà ấy bất cứ lúc nào rồi! "
" Như vậy sao? " Nghe được lời nói của Sư phụ mình nỗi lo lắng trong lòng Harry tan đi, hắn lên tiếng nói : " Thế thì con có thể yên tâm rồi! "
Tiếp theo đó Harry lại một lần nữa lặp lại câu hỏi lúc trước của mình : " Sư phụ, người vẫn chưa có trả lời câu hỏi của con đó, từ đây nếu như gửi thư bằng cú đến chỗ Bà Ngoại con thì phải mất bao lâu vậy hả? "
" Việc này... " Giáo sư Steve tính toán một chút rồi trả lời : " Nếu ta nhớ không lầm thì nếu từ vị trí này muốn gửi cú đến chỗ Bà Ngoại con bình thường phải mất khoảng từ mười ngày đến hơn nửa tháng lận, nhưng mà nếu như dùng cú đặc biệt được huấn luyện qua để đi đường dài như là Hela thì chỉ mất khoảng có bảy ngày thôi! "
" Như vậy sao? Nếu thế thì thời gian con nhận được thư phản hồi của Bà Ngoại tính toán thời gian chắc là cũng không có còn lâu nữa đâu, chỉ trong hôm nay hoặc là ngày mai thôi! " Harry nghe vậy gật đầu một cái rồi nói.
Nhớ lại trước đây khi Harry viết thư gửi cho Bà Ngoại của hắn là chuyện của khoảng nửa tháng trước khi hắn trở về Học viện này, con cú đưa thư là cú nhà của hắn nuôi, nghe nói đó là con cú đưa thư của mẹ hắn để lại, chắc là thuộc loại cú đưa thư đã được huấn luyện như là lời Sư phụ đã nói, vậy thì khoảng thời gian đi và về của con cú đó sẽ không có quá lâu, chắc là hiện tại bây giờ cũng sắp về tới nơi rồi!
Trong lúc Harry đang mãi suy nghĩ đột nhiên Giáo sư Steve lại lên tiếng nói : " Harry ta có thể hỏi con một chuyện được không? "
" Là chuyện gì vậy ạ? Sư phụ cứ hỏi đi! " Harry gật đầu một cái nói.
" Thời gian mà con gửi thư đi cho Bà Ngoại của con là lúc nào vậy? " Giáo sư Steve hỏi.
Harry trả lời : " Cái này sao... dạ là vào nửa tháng trước ạ! Lúc đó con soạn thư xong rồi nhờ cha của con gửi giúp cho Bà Ngoại bằng một con cú do mẹ của con để lại, con cú đó nghe nói là một cái con cú được huấn luyện cẩn thận chuyên dùng để đưa thư cho người khác, theo như là những lời mà Sư phụ đã nói thì với tốc độ của loại cú đó từ chỗ ở của Bà Ngoại con đến đây cả đi và về cũng chỉ mất khoảng nửa tháng thôi! "
" Thời gian mà con gửi cú đi là nửa tháng trước sao? Trùng hợp như vậy! " Giáo sư Steve nghe được lời nói của hắn nhíu mày một cái tiếp theo đó đột nhiên nói :" Harry ta khuyên con là đừng nên nghĩ tới chuyện Bà Ngoại con sẽ trả lời thư của con một cách nhanh chóng! "
Harry nghe vậy kinh ngạc hỏi một tiếng : " Tại sao vậy Sư phụ? "
" Sở dĩ ta nói như vậy là bởi vì nếu ta nhớ không lầm thì vào cái lần liên lạc trước với ta vào một tháng trước đây, Bà Ngoại của con đã nói rằng vào bà ấy cần phải bế quan ba tháng để mà luyện chế một mẻ Ma Dược quan trọng, trong thời gian đó cả nơi ở của bà ấy sẽ tạm thời bước vào một cái trạng thái giới nghiêm có vào chứ không có ra, cho nên là dù con cú do con gửi tới có thể tới đó trong một khoảng thời gian ngắn đi chăng nữa, cũng phải đợi chờ ba tháng sau mới có thể đi ra bên ngoài được! " Giáo sư Steve giải thích.
" Thật như vậy sao? " Harry nghe vậy nhíu mày lên một cái hỏi.
" Là thật đó! Đây là lời của Bà Ngoại con đích thân viết trong thư gửi cho ta cho nên là sẽ không có sai đâu, bà ấy còn nhờ ta chuẩn bị giúp một số loại dược liệu quý để luyện chế Ma Dược nữa mà! " Giáo sư Steve gật đầu khẳng định nói.
" Nếu biết như vậy thì con đã gửi thư nhanh hơn rồi chứ không đợi viết xong đến hơn nửa tháng rồi mới gửi! " Harry nghe vậy không khỏi thở dài một hơi nói.
" Harry con đừng có thở dài chán nản như vậy, so với ta thì tình trạng của con đã tốt hơn không biết bao nhiêu lần rồi! " Giáo sư Steve thấy vậy an ủi hắn một câu : " Tuy rằng là con viết thư Bà Ngoại của con trả lời có chậm một chút, nhưng dù sao vẫn là có trả lời, chậm trễ cũng chẳng phải là do bà ấy cố tình không muốn trả lời con, chỉ là con gửi thư đến không có đúng lúc. Không như ta, rõ ràng mỗi một tháng đều có gửi thư cho bà ấy nhưng số lần được bà ấy trả lời chỉ đếm được ở trên đầu ngón tay, còn đâu toàn là bị lờ đi thôi! "
Harry nghe vậy tò mò hỏi : " Sư phụ nói như vậy là người rất thường hay viết thư cho Bà Ngoại con hay sao? "
" Đúng là như vậy đó! Mỗi một tháng ta đều có gửi thư cho bà ấy! " Giáo sư Steve gật đầu một cái, lúc này ông ấy vẫn chưa nhận ra bản thân đã nói hớ.
" Như vậy trong thư hai người nói cái gì vậy? Là chuyện có liên quan đến mẹ của con hay sao? " Harry tiếp tục hỏi.
" Không phải! Ta và Bà Ngoại của con không phải là bàn luận chuyện của mẹ con! " Giáo sư Steve lắc đầu nói.
" Không phải là bàn luận chuyện của mẹ con như vậy thì hai người đã nói cái gì với nhau ở trong thư chứ? " Harry nghe vậy càng thêm tò mò hỏi, theo hắn nghĩ thì Sư phụ cùng với Bà Ngoại của hắn là hai người cách nhau một thế hệ nếu như không phải nói về mẹ của hắn là một người đóng vai trò cầu nói thế hệ ở giữa cả hai thì hai người còn có chủ đề gì chung chứ?
" Ai nói với con ta và Bà Ngoại của con ngoài trừ mẹ của con ra thì không có vấn đề gì chung để nói chứ? Để ta nói cho con biết một chuyện, thật ra hai người chúng ta có rất là nhiều các vấn đề chung để nói đó! " Giáo sư Steve như đoán được ý nghĩ của Harry cười một tiếng nói.
" Như vậy hai người đã nói gì với đối phương vậy? " Harry gấp gáp hỏi, một loại bản năng cho hắn biết các vấn đề chung mà Sư phụ và Bà Ngoại của hắn đang chia sẻ với nhau không hề tầm thường một chút nào cả, trong đó có thể dính dáng đến một số cái bí mật hắn chưa được biết!
Vì vậy hắn rất muốn biết được thật ra là hai người bọn họ đã nói cái gì!
" Chuyện này sao? " Nhưng đúng lúc này Giáo sư Steve lại đột nhiên tỉnh táo lại nhận ra mình đã nói hớ quá nhiều do đó chuyển giọng nói : " Thật ra cũng không có gì! Hai người ta và Bà Ngoại con chỉ là một số chuyện riêng liên quan đến những vấn đề trong việc tu luyện mà thôi. Đại đa số là ta đang thỉnh giáo bà ấy cách làm sao để gia tăng Ma lực của bản thân mà thôi! "
" Hai người nói với nhau là chuyện trong việc tu luyện? Chuyện này có thật không vậy? " Harry nghe vậy không tin lắm hỏi.
" Đương nhiên là thật rồi! Nếu không thì con nghĩ xem ta và Bà Ngoại của con còn có việc gì có thể nói với nhau nữa chứ? Chẳng lẽ là chuyện yêu đương như giới trẻ bây giờ sao? Đừng có đùa bọn ta cách nhau cả một thế hệ đó làm sao có thể có chuyện đó được? Con nói có phải đúng hay không? " Giáo sư Steve trả lời một cách vô cùng quyết liệt khiến cho Harry nghe thấy nhất thời cũng không biết nên nói như thế nào nữa.
Xét về thế hệ thì giữa Sư phụ và Bà Ngoại của Harry đúng là cách nhau đến tận một thế hệ, giữa hai người quả thật ngoài mẹ của hắn ra thì chỉ còn có nói chuyện về tu luyện là hợp lý nhất!
Hắn chỉ có thể gật đầu nói : " Vâng ạ! Sư phụ con biết rồi! Người nói rất đúng! "
" Con biết rồi thì tốt! " Thấy Harry chấp nhận cách nói của bản thân Giáo sư Steve đương nhiên rất là vui mừng kêu lên một tiếng.
Tiếp theo đó ông ta thuận thế thay đổi chủ đề nói : " Được rồi! Bây giờ chúng ta đừng nói những chuyện này nữa, tìm việc khác nói thôi! "