Chương 505 : Thực Lực Của Tinh Hải Thương Hội ( 1 )
" Ta cùng với Russor cá cược nhỏ thôi chỉ có ba bốn chai rượu Ngọc Trai bọn ta tự ủ thôi! "
Lần này đến lượt Minor lên tiếng nói chuyện.
" Rượu Ngọc Trai? Hai vị ủ được loại rượu đó sao? "
Lời nói của Minor ông ta rất là bình thường chỉ có điều khi Harry nghe thấy thì lại không nhịn được kinh ngạc kêu lên một tiếng.
" Cậu Harry nhìn biểu hiện của cậu có vẻ như là cậu cũng biết về rượu Ngọc Trai thì phải? "
Minor trông thấy vẻ mặt của Harry thì lên tiếng nói.
" Đúng vậy! Ta đúng là có tìm hiểu qua một chút về rượu Ngọc Trai, không ngờ hai vị lại có thể ủ ra được loại rượu đó, thật là làm cho ta bất ngờ! "
Harry lên tiếng trả lời nói, trong lúc nói chuyện ở trong giọng nói của hắn không che giấu được lộ ra một chút sự khâm phục.
Cũng khó trách Harry lại có phản ứng như vậy, rượu Ngọc Trai mà Minor vừa mới nói tới là một loại rượu đặc sản của Biển Vô Tận, mặc dù không nổi tiếng hay là được sắp xếp vào trong mười loại rượu ngon nhất ở Biển Vô Tận nhưng lại có hương vị hoàn toàn không thua kém cho mười loại rượu nổi tiếng đó.
Lý do mà nó không có tên trong bảng xếp hạng là bởi vì cách pha chế quá mức phức tạp, muốn pha chế ra rượu Ngọc Trai cần phải đem ngọc trai của Huyết Trai sống dưới biển sâu mài nhỏ ra thành bột cộng thêm vào rất nhiều loại tài liệu phụ thêm vào nữa, những loại tài liệu phụ đó vừa dùng để tiêu trừ mùi vị đặc trưng còn lưu lại ở trên ngọc trai vừa dùng để tăng thêm mùi vị cho rượu, nghe nói phải tốn hơn trăm loại tài liệu mới có thể pha chế ra một cái bình rượu Ngọc Trai hoàn thiện.
Phức tạp không khác gì luyện chế Ma Dược!
Chính vì vậy số lượng người có thể pha chế ra rượu Ngọc Trai rất là ít, chỉ có những bậc thầy pha chế rượu bậc nhất mới làm được điều đó.
Harry không ngờ hai người trước mắt mình đều có khả năng như vậy!
" Việc pha chế rượu Ngọc Trai chỉ là một trong các sở thích trong thời gian rãnh rỗi của hai người chúng ta mà thôi, cậu Harry không cần quá mức ngạc nhiên! "
Nghe được lời nói tán dương của Harry dành cho mình ở trong lòng Minor có một chút đắc ý, nhưng mà bên ngoài vẫn duy trì vẻ bình tĩnh nói : " Ta thấy cậu là người trên Đại Lục lại hiểu biết về rượu ở Biển Vô Tận chúng ta như vậy chắc cũng là người có nghiên cứu về rượu, hay là thế này đi chút nữa ta sẽ tặng cho cậu mấy chai coi như là lễ gặp mặt như thế nào hả? "
" Phải rồi! Minor nói đúng đó! " Russor đứng ở bên cạnh nghe vậy cũng lên tiếng tán thành nói.
" Như vậy Harry ta xim cảm ơn hai vị rồi! "
Harry nghe vậy lên tiếng gật đầu đồng ý nói.
" Không có gì! "
Thấy Harry đồng ý nhận quà của mình tặng Russor cùng với Minor đều cười nói.
Rượu Ngọc Trai tuy rằng quý giá nhưng đối với hai người mà nói lại không phải vật quan trọng gì bởi vì bọn họ có thể tự mình ủ ra nó, xem như quà gặp mặt đem tặng cho Harry cũng không có sao, dù sao đi chăng nữa Harry nếu không tính mối quan hệ cá nhân với Kilius thì cũng là khách hàng lớn hiện nay của Thương Hội bọn họ.
Tặng quà cho hắn coi như kết giao làm quen thêm một người bạn là chuyện hai người nên làm, dù sao cũng không có thua lỗ gì!
Không chỉ có bọn họ là nghĩ như vậy trong lòng Harry cũng có suy nghĩ tương tự, hắn không phải một người thường xuyên ham thích uống rượu, sự hiểu biết đối với các loại rượu như là rượu Ngọc Trai chủ yếu đến từ lời kể của Sư phụ là Giáo sư Steve truyền cho.
Hôm nay sở dĩ nhận quả của hai người trước mắt cũng là muốn nhân cơ hội làm quen với bọn họ để dễ dàng hỏi thăm tin tức hơn.
" Được rồi! Chuyện này đến đây thôi! "
Nói chuyện phiếm xong xuôi rồi Russor quay về chủ đề chính nói : " Cậu Harry nếu như cậu muốn đi tới Tổng bộ Thương Hội chúng ta ở Đảo Hồng Sam thì mời đi theo ta, chúng ta đã có chuẩn bị sẵn phương tiện cho cậu rồi! "
Những lời này của Russor là chính xác do đã biết được Harry sẽ đi đến đây cho nên trong thời gian này bến cảng Đảo Minh Nguyệt luôn có sẵn phương tiện để sẵn sàng vận chuyển đưa hắn trở về Đảo Hồng Sam khi cần.
" Cảm ơn hai vị, như vậy chúng ta đi thôi! "
Harry nghe được lời của Russor phát ra đương nhiên là không có từ chối lập tức đồng ý một tiếng.
" Cậu đi theo chúng ta đi! "
Russor trầm giọng nói một tiếng rồi cùng với Minor để lại Yuri và Erick ở lại trong nhà Truyền Tống dẫn theo Harry ra bên ngoài.
Ba người cùng nhau thông qua những bậc thang đi xuống bên dưới.
Hai người Russor và Minor đã sớm sắp xếp một chiếc xe ngựa chờ sẵn ở dưới chân núi, sau khi đi xuống bọn họ liền cùng với Harry đi lên trên xe.
" Xuất phát đi! "
Do Harry là khách hàng lớn được Tinh Hải Thương Hội coi trọng cho nên phương tiện để đưa đón hắn tất nhiên là không hề tầm thường một chút nào, ở bên ngoài nhìn vào thì đây chỉ là một chiếc xe ngựa bình thường nhưng thật ra ở bên trong đó đã được người ta sử dụng Ma pháp lên khiến cho rộng ra rất nhiều, đầy đủ chỗ để chứa một bộ bàn ghế, hai cái tủ chất đầy các loại nước uống mà vẫn dư dư ra, Russor đợi cho Harry ổn định chỗ ngồi rồi ra hiệu cho người đánh xe xuất phát.
" Đi thôi! "
Theo người đánh xe hô lên một tiếng chiếc xe ngựa lập tức phi nhanh hướng về chỗ bến cảng trên đảo đi đến.
Harry ngồi ở trên xe vừa trò chuyện với Russor và Minor vừa ngắm nhìn cảnh vật ở bên ngoài thông qua ô cửa sổ, gọi là ô nhưng mà với quy mô bên trong chiếc xe ngựa thì tấm kính tự nhiên là không có nhỏ một chút nào, nhìn qua nó Harry có thể thu hết cảnh vật hai bên đường vào bên trong mắt mình không bỏ lỡ bất cứ một chi tiết nhỏ nào.
Muốn đi ra tới bến cảng thì trước tiên phải vượt qua được thị trấn mà Tinh Hải Thương Hội đã xây dựng trước, cái thị trấn này chiếm diện tích một phần mười Đảo Minh Nguyệt là nơi Tinh Hải Thương Hội đặc biệt xây dựng để những thủy thủ của mình có chỗ nghỉ ngơi khi đi tới nơi này trung chuyển hàng hóa, nhưng mà phát triển qua khoảng thời gian mấy năm dựa vào danh tiếng Tinh Hải Thương Hội nắm giữ cũng thu hút không ít những người đến từ các hòn đảo nhỏ khác ở xung quanh đến đây mua bán.
Chính vì vậy mà mặc dù bây giờ vẫn chưa đến giờ tàu thuyền trao đổi hàng hóa của Tinh Hải Thương Hội đến trao đổi hàng hóa nhưng bên trong thị trấn này vẫn vô cùng náo nhiệt, đặc biệt là vào thời gian họp chợ như hiện tại càng lộ rõ điều đó, lúc mà Harry đi ngang qua có thể nghe thấy tiếng rao hàng, buôn bán của những người đứng ở hai bên đường.
Không khí huyên náo không khác gì là một thị trấn lớn trong Đại Lục vậy thậm chí còn có phần hơn!
" Cậu Harry cậu thấy thị trấn này của chúng ta như thế nào? Có sánh bằng những thị trấn ở bên trong Đại Lục hay không? "
Minor ngồi ở bên cạnh Harry ở trên xe nhìn qua hắn mở miệng mà hỏi.
" Ngài Minor các thị trấn khác ở trong Đại Lục thế nào thì ta không dám nói bởi vì ta vẫn chưa đi qua, nhưng mà theo ta thấy thì thị trấn này của các vị nếu xét về trình độ náo nhiệt cũng như dân cư hoàn toàn không thua kém gì những thị trấn lớn trên đất nước Hoàng Kim của ta thậm chí là có phần hơn nữa! " Harry dựa theo sự thật những gì mình suy nghĩ ở trong lòng mà trả lời.
Dừng lại một chút hắn lại đột nhiên đổi giọng hỏi : " Thương Hội các ngài xây dựng nên thị trấn quy mô như thế này chắc là tốn không vốn nhỉ? "
" Số vốn của chúng ta bỏ ra thật ra cũng không nhiều lắm chỉ có hơn ba triệu kim tệ mà thôi! "
Hai người Russor và Minor trước câu hỏi của Harry thì đưa mắt nhìn nhau một chút rồi trả lời.
" Hơn ba triệu kim tệ? "
Nghe được lời nói của hai người Harry không khỏi giật mình, hắn biết Tinh Hải Thương Hội giàu có nhưng không ngờ lại giàu có đến như vậy, có thể trực tiếp bỏ ra hơn ba triệu kim tệ để mà xây dựng một thị trấn to lớn nhằm mục đích để cho thủy thủ của mình nghỉ ngơi, như vậy thật sự là quá có tiền đi!
Như là đoán được suy nghĩ trong lòng Harry đang nghĩ Russor chủ động lên tiếng giải thích mà nói : " Cậu Harry không cần kinh ngạc, Tinh Hải Thương Hội chúng ta bản thân là một Thương Hội tự nhiên là sẽ không bỏ tiền đầu tư mà không thu lại lợi nhuận, thị trấn này mặc dù nói là nơi xây dựng để cho thủy thủ của chúng ta nghỉ ngơi sau khi vận chuyển hàng đến đây, nhưng thật ra nó cũng là một nơi thu hút cư dân ở những hòn đảo nhỏ khác xung quanh đây tụ tập lại họp chợ thực hiện các giao dịch, những người cậu thấy đi lại bên ngoài đại đa số đều là những người dân đến từ các hòn đảo đó, nhờ vào sự xuất hiện của bọn họ chúng ta thu được không ít tiền của đủ để bù lại số tiền bỏ ra xây dựng thị trấn này! "