Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pháp Sư Harry Truyện

Chương 509 : Bất Ngờ




Chương 509 : Bất Ngờ

" Cậu Harry cậu sao vậy? Đang lo lắng về đám Hải tặc trước mắt à? Yên tâm đi có ta ở đây mọi chuyện sẽ ổn thôi đám người đó tuyệt đối không đụng chạm gì tới cậu được đâu, cho dù bên phía bọn chúng có hai tên Truyền Kỳ đi chăng nữa cũng là vậy thôi! "

Trông thấy vẻ đăm chiêu hiện ra bên trên khuôn mặt của Harry thì Minor ở bên cạnh lên tiếng hỏi thăm, năng lực của ông ta cao hơn Harry một bậc đương nhiên là có thể dễ dàng cảm nhận được những gì hắn đã cảm nhận.

Chỉ có điều khác với Harry đối mặt với hạm đội Hải tặc Huyết Câu đang đến gần tiếp cận tàu của mình Minor lại tương đối bình tĩnh không có vẻ lo lắng gì cả.

" Ngài Minor ta biết là ngài nhất định sẽ bảo vệ được ta nhưng là phía trước có tới năm tàu Hải tặc, xung quanh lại toàn là biển cả mênh mông không có chỗ ẩn nấp, bọn Hải tặc ở đối diện bên kia thậm chí không cần đến gần chỉ cần đứng ở phía xa dùng đạn pháo quanh tạc vào bánh lái ở trên tàu của chúng ta thôi thì cũng đủ để ép chúng ta vào đường cùng rồi, cho dù là cà hai người chúng ta có thể an toàn rời đi nhưng những thủy thủ ở trên tàu này e rằng khó lòng bảo toàn tính mạng được, ngài nói xem sao ta có thể bình tĩnh được? "

Harry trầm giọng nói trong lúc nói chuyện hai mắt hắn vẫn tập trung nhìn về phía trước quan sát hành động của hạm đội Hải tặc đang tới gần.

Minor nghe thấy lời nói đó trong mắt hiện ra một chút bất ngờ, ban đầu ông ta thấy được phản ứng đứng ngồi không yên của Harry khi trông thấy Hải tặc Huyết Câu xuất hiện vốn tưởng là hắn đang lo lắng cho sự an toàn của bản thân, không ngờ cái hắn quan tâm lại là những người thủy thủ ở trên tàu này.

" Người thanh niên này xem ra cũng không tệ lắm, không chỉ có thực lực mà ngay cả tính cách cũng tốt nữa! "

Minor thầm nghĩ ở trong lòng một tiếng, mặc dù là trước đây khi Harry chưa đến vì muốn hiểu rõ hơn về vị khách hàng mới ông ta đã có thử thăm dò một số thông tin về hắn từ những quản lý chi nhánh Tinh Hải Thương Hội ở trong Đại Lục, đại đa số những thông tin mà ông ta nhận được đều nói rằng Harry không chỉ thực lực xuất sắc mà tính cách cũng không tệ lắm là một thanh niên tốt nếu không cũng không thể trở thành bạn thân của Kilius.

Tuy là như vậy nhưng mà với bản tính cẩn thận của một thương nhân Minor không dễ dàng tin tưởng hết vào những tin tức đó, cho đến bây giờ khi tận mắt nhìn thấy phản ứng của Harry khi đối mặt với khó khăn thì ông mới tin một phần.

" Ùng ùng ùng! "

Khi mà Minor đang chìm trong suy nghĩ thì hạm đội Hải tặc Huyết Câu đã áp sát đến gần tàu của hai người.



" Ngài Minor kẻ địch đến rồi chúng ta phải mau chuẩn bị ứng phó thôi. Theo ta thấy nếu muốn rút lui an toàn cách tốt nhất chính là nhân lúc bọn chúng vẫn chưa tiếp cận bao vây tàu chúng ta mà ra tay đánh phủ đầu trước, ta và ngài ra tay cầm chân hai tên Truyền Kỳ cường giả cho tàu của chúng ta phát động t·ấn c·ông b·ằng đại pháo Ma pháp khiến cho một trong những tàu Hải tặc đối diện bị phá hỏng, sau đó thừa cơ phá vỡ vòng vây bỏ đi! "

Nhận thấy điều đó Harry nhanh chóng lên tiếng nói.

Ở trong hoàn cảnh địch đông ta ít thì những gì vừa mới nói là biện pháp ứng phó tốt nhất hắn có thể nghĩ ra, bây giờ nếu quay đầu bỏ chạy đừng nói là không kịp cho dù là kịp đi chăng nữa con tàu của bọn họ đang đi cũng không biết phải đi đâu, nơi này cách Đảo Minh Nguyệt nghìn hải lý muốn trở về đó đã không kịp rồi, chỉ có một cách là chủ động ra tay phá hỏng một chiếc tàu bên phía đối diện trước, làm vậy không những có thể xông ra còn khiến cho đám Hải tặc trên những con tàu khác phải bận rộn công việc cứu viện người của mình không thể dốc toàn lực truy đuổi bọn họ.

Như thế thì bọn họ có thể có mấy phần cơ hội chạy thoát thông qua thiết bị truyền tin trên tàu gửi thông tin về Đảo Minh Nguyệt hoặc là những chi nhánh khác để gọi viện binh đến đây giúp đỡ.

Sau khi nói xong Harry đưa mắt nhìn vào Minor đợi ông ta lên tiếng.

Chỉ có điều dưới ánh mắt của Harry thì Minor không có bất cứ hành động gì ông ta nhìn hắn mà hỏi : " Cậu Harry nghe cách nói chuyện của cậu thì hình như cậu có lòng tin có thể một mình mà cầm chân được một Truyền Kỳ cường giả thì phải? "

" Đúng vậy! Trước khi đến đây Sư phụ của ta quả thật là có cho ta át chủ bài dùng vào khi khẩn cấp, dựa vào nó ta có thể tự vệ trước Truyền Kỳ cường giả! "

Thời gian gấp gáp Harry cũng không giải thích nhiều với Minor trực tiếp nói đơn giản.

" À! "

Nghe được lời Harry vừa nói Minor gật nhẹ đầu một cái nhưng mà cũng không có lên tiếng đưa ra bất cứ mệnh lệnh gì cả.

" Ngài Minor tại sao ngài vẫn bình thản như vậy, kẻ địch sắp đến ngay trước mắt rồi đó, ngài mau ra lệnh đi nếu không thì chúng ta sẽ mất ưu thế đó! "



Thấy vậy Harry không nhịn được thúc giục ông ta.

Giọng nói của hắn khi hét lên rất to khiến cho những thủy thủ đang đứng ở trên tàu đều có thể nghe thấy.

" Cậu Harry, cậu cứ yên tâm đi ta sở dĩ không ra lệnh t·ấn c·ông là bởi vì không cần thiết, đám Hải tặc Huyết Câu đó sẽ không dám t·ấn c·ông chúng ta đâu, không bao lâu nữa bọn chúng sẽ tự động tránh đường cho chúng ta! "

Lúc này Minor mới lên tiếng nhìn Harry nói một câu.

" Ngài Minor ngài vừa nói cái gì vậy? "

Câu nói do Minor nói ra lập tức khiến cho Harry phải ngạc nhiên kêu lên một tiếng hắn không hiểu những lời này là có ý gì?

Tại sao mà Hải tặc Huyết Câu lại không dám t·ấn c·ông tàu của bọn họ chứ?

" Ngươi đi lấy cờ của chúng ta treo lên đi! "

Minor cũng không có giải thích vấn đề này cho Harry biết mà quay mặt nhìn về một thủy thủ đứng ở gần đó ra lệnh một tiếng nói.

" Vâng ngài Minor! "

Người thủy thủ nghe được mệnh lệnh của Minor lập tức kêu lên một tiếng rồi không biết từ ở đâu lấy ra một lá cờ có ký hiệu của Tinh Hải Thương Hội phía trên leo lên ụ tàu treo lên.



Bấy giờ đoàn tàu Hải tặc Huyết Câu đã xuất hiện trước tàu của bọn họ mấy trăm mét không cần có thị lực hơn người cũng có thể nhìn thấy bọn chúng một cách hết sức rõ ràng, nhưng khi hành động vẻ mặt của người thủy thủ rất là bình thản không có một chút hoảng sợ nào cả chỉ có thong dong trấn định.

Vẻ mặt của những thủy thủ khác cũng giống như vậy bọn họ vẫn như trước đây ai làm việc nấy có vẻ hoàn toàn không quan tâm đến kẻ đich đang từng bước đến gần vậy.

Khi mà lá cờ của Tinh Hải Thương Hội tung bay trong gió một chuyện bất ngờ đột nhiên lại xảy ra, những chiếc tàu thuộc hạm đội Hải tặc vốn dĩ đang tiến tới gần bỗng nhiên dừng hết lại đứng yên ở một chỗ.

" Cái này đây là... cờ của Tinh Hải Thương Hội? "

Ở trong khoang của một chiếc tàu Hải tặc một trong Truyền Kỳ cường giả nhìn thấy lá cờ bay cao thì sắc mặt trở nên hết sức là âm trầm nói : " Thế mà lại là bọn đáng ghét đó, đúng là quá đáng c·hết, vốn tưởng rằng hôm nay có thể ăn được một bữa no nê, không ngờ lại... "

Tên Truyền Kỳ cường giả không ngừng thốt lên những tiếng mắng chửi có vẻ như rất có thù hận đối với Tinh Hải Thương Hội vậy, nhưng nếu nhìn kỹ thì trong đôi mắt màu nâu sẫm của hắn hiện tại lại hiện lên một vẻ kiêng dè dễ dàng nhận thấy.

Có thể thấy được tâm tình thật sự của Truyền Kỳ cường giả đó lúc này.

" Ngươi thấy chúng ta bây giờ nên làm như thế nào đây? "

Sau một lát hắn quay sang nhìn tên đồng bọn bên cạnh hỏi.

" Còn có thể như thế nào? Đương nhiên là rút lui rồi! "

Một tên Truyền Kỳ cường giả khác nghe hỏi thì lên tiếng trả lới.

" Rút lui? Mỗi lần gặp phải đám người này lại phải rút lui đúng là đáng ghét! "

Nghe vậy Truyền Kỳ cường giả thứ nhất lại mắng chửi một tiếng ra vẻ rất không cam tâm, có điều cuối cùng vẫn thông qua dụng cụ liên lạc báo với tất cả các tàu Hải tặc khác :

" Tất cả nghe đây chúng ta rút lui! "