Edit: Linhlady
Lúc này Mạc Vân Quả chỉ cảm thấy đầu rất nặng, cô muốn nặng nề ngủ, nhưng bên tai là thanh âm của rất nhiều người ríu rít. Những thanh âm đó dường như muốn gọi cô tỉnh dậy, Mạc Vân Quả muốn mở to mắt, bất đắc dĩ mí mắt quá nặng. Cô giãy giụa, muốn phá tan bóng tối kia, tìm một chút ánh sáng. Nhiếp Thanh nhìn Mạc Vân Quả an an tĩnh tĩnh ngủ, ánh mắt ảm đạm, tại sao tới bây giờ Quả Nhi còn chưa tỉnh lại? Mạc Vân Quả giật giật ngón tay, cảm giác được mình sắp thoát khỏi bóng tối, tần suất ngón tay hoạt động ngày càng nhiều. Nhiếp Thanh vừa thấy, kích động lại gần Mạc Vân Quả. Mà tại một khắc Mạc Vân Quả bỗng nhiên mở mắt, nhìn gương mặt phóng đại trước mắt, Mạc Vân Quả phản xạ có điều kiện liền bắt được hầu yết Nhiếp Thanh, bóp chặt. "Quả Nhi, là anh...... Khụ khụ......" Nhiếp Thanh cảm giác được Mạc Vân Quả dùng lực rất lớn, trong một khắc kia, hắn không chút nghi ngờ Quả Nhi muốn giết hắn. Mạc Vân Quả nghe được là giọng nói của Nhiếp Thanh, vội vàng thu hồi tay mình. Cô thoáng nhìn, liền thấy được chỗ cổ của Nhiếp Thanh bị niết thành vệt màu hồng, Mạc Vân Quả nhấp nhấp miệng, không nói gì. Bạch Liên cùng Vũ Trạch nghe thấy động tĩnh bên này, vội vàng nhìn lại đây. Lại chỉ thấy Nhiếp Thanh vuốt vuốt cổ mình, mà Mạc Vân Quả lại là hơi hơi cúi đầu, không thấy rõ biểu tình của cô. "Mạc tỷ tỷ?" Bạch Liên thử tính kêu một tiếng. Mạc Vân Quả ngẩng đầu, nhìn Bạch Liên một cái, ánh mắt không gợn sóng. Ở thời điểm Mạc Vân Quả thanh tỉnh, cô sẽ biết nhiệm vụ đã hoàn thành, tuy rằng kết quả này thoạt nhìn không thể hiểu được, nhưng cẩn thận ngẫm lại, bên trong lại có tình lý của nó. Mạc Vân Quả làm lơ các loại cầu chân tướng của phòng phát sóng trực tiếp, nói thật ra, cô cũng hoàn toàn không rõ chuyện này ruốc cuộc là như thế nào. Nhưng ngẫm lại, chỉ cần cô tự thân xuất mã, không có nhiệm vụ nào là không hoàn thành. Mạc Vân Quả đương nhiên sẽ không nói trắng ra với người trong phòng phát sóng như thế, cho nên cô lựa chọn làm lơ. Mà phản ứng như vậy lại làm người trong phòng phát sóng trực tiếp cảm thấy Mạc Vân Quả cao thâm khó đoán, hơn nữa hành động vừa rồi của cô, càng khiến họ cảm thấy Mạc Vân Quả là người thần bí. Vì thế lại một đợt đánh thưởng như mưa cho Mạc Vân Quả, mà giá trị kinh nghiệm của Mạc Vân Quả, cứ thế tăng lên một vạn, nói cách khác, thời điểm ở vị diện thứ hai, Mạc Vân Quả liền thăng một bậc. Đối với một người mới mà nói, đây đã xem như thành tích ghê gớm rồi. Mạc Vân Quả vốn dĩ muốn lựa chọn thoát khỏi thế giới này, trên thực tế, cô cũng làm như vậy. Khi Nhiếp Thanh nói cho cô biết hôn lễ của hai người vẫn sẽ cử hành đúng hạn, Mạc Vân Quả quyết đoán rời khỏi thế giới này. Vấn đề cảm tình gì đó, vẫn nên giao lại cho nguyên chủ đi. Sau khi Mạc Vân Quả rời khỏi vị diện, tất nhiên phòng phát sóng trực tiếp cũng sẽ đóng lại, mà Mạc Vân Quả cũng về không gian màu xám ban đầu. Mạc Vân Quả nhìn Đoàn Tử ở trước mặt mình khoa tay múa chân, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo. "Thân ái ký chủ, lần này biểu hiện cũng không tệ lắm, số khán giả xem là ba ngàn người, có hai ngàn người lưu trữ kênh, đã đạt được một nửa hiệu suất." "Bất quá, kí chủ à nhiệm vụ lần này cô thật sự là hoàn thành chẳng ra gì, hệ thống xếp cho cô loại B, nhiệm vụ lần trước là loại A." "Ký chủ cô cần cầu đánh thưởng nhiều hơn, nếu không chúng ta khó mà thăng cấp được." "Tuy rằng cô rất thuận lợi lên tới 2 cấp, nhưng mà để lên được cấp 3 cấp yêu cầu 10 vạn giá trị kinh nghiệm." Mạc Vân Quả nhìn sắc mặt Đoàn Tử nghiêm túc nhưng cái miệng nhỏ vẫn nói không ngừng, vươn tay, chọc chọc bụng tròn vo của nó......