Edit:Linhlady
“Ầy? Doãn Diễn Trạch lớn lên cũng thật đẹp trai!”
“Lầu trên cũng thật lợi hại nha, ảnh chụp mờ như vậy mà ngươi có thể thấy rõ cho được.”
“Đó là chuyện đương nhiên, ta là người có đôi mắt nhìn thấy mỹ nam trên thế gian!”
“Doãn Diễn Trạch là người tàn tật sao?”
“Không có khả năng? Thân là đại boss, thế mà lại là người tàn tật được ư?”
“Tin tức trên mạng cũng có nhiều lúc không chính xác mà?”
“Nhưng ta cũng cảm thấy, nhiều lúc tin tức trên mạng, cũng không phải là tin đồn đâu.”
“Tiểu Quả Quả, muốn đi tìm Doãn Diễn Trạch hay không, hắc hắc hắc ~”
“Ta cảm thấy vẫn là có thể, hắc hắc hắc ~”
“Tiểu Quả Quả ~~~”
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả đóng máy tính, tự hỏi có khả năng tìm được Doãn Diễn Trạch hau không.
Nếu Doãn Diễn Trạch là lão đại hắc bang thành phố S, như vậy ngày thường đại đa số thời gian hắn đều ở thành phố S đi.
Nếu tạm thời xem tin tức Doãn Diễn Trạch là người tàn tật là sự thật, như vậy nơi ở của anh cũng phải là nơi thích hợp để an dưỡng.
Nếu thân là đại boss của thế giới này, nhất định sẽ dây dưa không ít với nhân vật chủ chốt, nơi ở sẽ không cách quá xa với nhân vật chủ chốt.
Cứ như vậy xác định ra, Mạc Vân Quả rất nhanh khoanh vùng được một khu vực.Đó là khu biệt thự xa hoa ở khu vực ngoại thành, nơi này thích hợp cho việc nghe ngơi an dưỡng.
Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ, quyết định qua bên kia nhìn xem.
Tiếp theo, Mạc Vân Quả thu thập một chút, liền ra cửa.
Đi một vòng lớn, lúc sau Mạc Vân Quả cuối cùng cũng đi tới khu biệt thự tên là “Kim sơn biệt thự”.
Mạc Vân Quả cũng không đi vào từ của chính, loại biệt thự này, không phải người quen hoặc là người không có thân phận, không thể vào được.
Mạc Vân Quả vòng tới phía sau, tìm một cái nơi dễ dàng ẩn nấp, sau đó đi vào.
Ừm…… Là trèo tường vào.
Sau đó, Mạc Vân Quả bắt đầu tìm kiếm căn biệt thự có vị trí tốt nhất.
Đang lúc Mạc Vân Quả nỗ nỗ lực lực tỉ mỉ tìm thời điểm, từ phía sau truyền đến một cái giọng nói tràn ngập từ tính.
“Vị tiểu thư này, xin hỏi cô đang tìm cái gì?”Mạc Vân Quả quay đầu, bình tĩnh nhìn người trước mặt, thế mà cô lại không nhận ra sự tồn tại của người này.
“Người.” Mạc Vân Quả trả lời như thế.
“À? Người nào?” Người nọ nhướng mày, tựa hồ đối việc Mạc Vân Quả muốn tìm người cảm thấy hứng thú.
Mạc Vân Quả nhìn người đàn ông trước mắt, hắn ngồi trên xe lăn, hai tay để trên đùi, mà trên đùi còn đắp một tấm thảm, giống như đang sợ lạnh.
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua thời tiết, mặt trời lên cao, hiện giờ đúng là mùa hè, người đàn ông này, không nóng sao?
Doãn Diễn Trạch chú ý tới ánh mắt Mạc Vân Quả, cũng không động tác, chỉ thoải mái hào phóng tùy ý cô nhìn chằm chằm mình.
“Doãn Diễn Trạch?” Tuy rằng là câu hỏi, nhưng ngứ khí lại là khẳng định.
Doãn Diễn Trạch nghe thế, nhấp miệng, nở nụ cười.
“Mạc tiểu thư, lần đầu gặp mặt, xin chỉ giáo nhiều hơn.”
Mạc Vân Quả đối với Doãn Diễn Trạch biết tên cô cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn, thân là một đại boss, không biết tên của cô, mới là chuyện kỳ quái đi?
“Không biết Mạc tiểu thư tìm tôi có chuyện gì?” Doãn Diễn Trạch đánh đòn phủ đầu hỏi.
Mạc Vân Quả:……
“Không có việc gì.” Mạc Vân Quả đương nhiên sẽ không nói ra chân tướng cho Doãn Diễn Trạch.
Doãn Diễn Trạch thấy Mạc Vân Quả rõ ràng từ chối trả lời câu hỏi của anh, cũng không giận cũng không tiếp tục truy vấn đến cùng.
Anh sờ sờ xe lăn, sau đó ngẩng đầu hỏi: “Không biết Mạc tiểu thư có nguyện ý đẩy tôi một đoạn đường không?”