Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 572




“Xong rồi xong rồi, tiểu Quả Quả thật sự muốn biến thành béo Quả Quả ~”

“Chậc chậc, vừa rồi các ngươi có nhìn thấy động tác của Đường Nhất Hàng không? Cầm đức rồi lại buông, yên tâm lại bắt lấy, ai da, như kiểu rất rối rắm ~”

“Ta phỏng đoán nội tâm Đường Nhất Hàng là: Ăn ngon ăn nhiều! Làm sao có thể ăn nhiều như vậy! Xin ăn ít một chút!”

“Ta cảm thấy hắn hẳn nghĩ là: Để lại cho tôi một ít a a a a!”

“Ha ha ha! Cũng có khi là như vậy, mong là Đường Nhất Hàng không có bóng ma tâm lý.”

“Chậc, nếu ta nhìn thấy tiểu Quả Quả ăn như vậy, cũng hành động thế thôi.”

“Ai, tiểu Quả Quả nhà ta nhất định đói lả, ngày thường cô ấy ăn rất ít! Ừm! Nhất định do vậy! ( tự mình lừa gạt)”

“Lầu trên không cần tự lừa mình dối người, tiểu Quả Quả nhà ta có khi nào ăn ít?”

“【 ảnh chụp ăn cơm 】【 tiểu Quả Quả an cơm 2】【 tiểu Quả Quả ăn đồ ăn vặt】 nhìn xem xem! Đây là chứng cứ!”

“Chậc, ta cũng phục lầu trên, ngươi đúng là kẻ si hán! Hừ hừ hừ!.”

“Oa ác ~ cầu chia sẻ chia sẻ ~ hắc hắc hắc ~”

Phòng phát sóng trực tiếp đối với việc Mạc Vân Quả ăn tỏ vẻ: Muốn thành béo Quả Quả!

Đương nhiên, Mạc Vân Quả cũng không thèm để ý chuyện đó, cô quả thật rất đói bụng mà, hơn nữa, những món ăn kia, thật sự ăn rất ngon!

Nói trở về, Đường Nhất Hàng thấy Mạc Vân Quả ăn no, lúc sau, sờ sờ cái bịt cò chưa ăn no của mình, không biết suy nghĩ cái gì.

Mạc Vân Quả nhìn động tác của Đường Nhất Hàng, nghiêng nghiêng đầu nói: “Cậu còn đói?”

Đường Nhất Hàng sửng sốt, lắc đầu nói: “Không đói bụng.” “À.” Mạc Vân Quả lên tiếng, không có ý định đi rối rắm vấn đề này.

“Đúng rồi, cô tới nơi này làm cái gì?” Đường Nhất Hàng hỏi, ngữ khí nhẹ nhàng giống như hắn chỉ vừa hay nghĩ đến hỏi vấn đề này.

“Ăn cơm.” Mạc Vân Quả nói, tới nhà ăn, ngoại trừ ăn com ra còn có thể làm gù khác sao?

Đường Nhất Hàng:……

Đường Nhất Hàng đáng giá Mạc Vân Quả từ trên xuống dưới, thử tính hỏi: “Thật sự chỉ là ăn cơm?”

Mạc Vân Quả gật gật đầu, vuốt vuốt cái bụng, vô cùng nghiêm túc nói: “Ừ, tôi đói bụng, cho nên tới ăn cơm.”

Đường Nhất Hàng:……

Giờ khắc này, Đường Nhất Hàng mới nhận ra một điều, miên man suy nghĩ cũng không phải thói quen chỉ thuộc về phái nữ.

Đường Nhất Hàng khẽ cười một tiếng, trong tiếng cười kia hỗn loạn có một tia bất đắc dĩ, nhiều hơn, còn lại là châm chọc.

Đúng vậy, làm sao cậu lại có thể nghĩ, cô chủ động đến tìm cậu đây? Người cô thích, cô yêu, vẫn luôn là Lãnh Thuần không phải sao?

Đường Nhất Hàng nắm tay, nét mặt biểu lộ một nụ cười nói: “Hắn đối xử với cô có tốt không?”

“Ai?” Mạc Vân Quả hỏi ngược lại.

“Lãnh Thuần.” Đường Nhất Hàng không chớp mắt nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả, ý đồ muốn từ trên khuôn mặt cô tìm ra một tia dao động, chứng tỏ hắn đói xử với cô không tốt, nói như vậy, cậu liền có lý do đem cô đoạt lại!

Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ, Lãnh Thuần đối xử với cô cũng xem như không tồi?

“Ừ, cũng tốt.”

Cuối cùng, Mạc Vân Quả quyết định trả lời như thế.

“Thật sự?” Đường Nhất Hàng vẫn chưa có ý định từ bỏ, hỏi lại lần nữa.

“Ừ.” Lúc này, Mạc Vân Quả trả lời cực nhanh, gần như không có gì do dự.

Nắm tay Đường Nhất Hàng hơi hơi buông ra, câu sau nói nhỏ gần như không phát ra tiếng: “Như vậy thì tốt.”

“Ừ.”

Đường Nhất Hàng mím môi, khiến đôi môi hơi khô khốc trở nên mềm mại ướt át.

“Hắn đối xử tốt với cô thì tốt.”

Đường Nhất Hàng thấp giọng nói, cũng không biết những lời này là nói cho Mạc Vân Quả nghe, hay là nói cho chính cậu nghe.