Edit: Linhlady
Đường Nhất Hàng giật giật khóe miệng, liếc qua Mạc Vân Quả một cái, lại liếc qua Phạm Tư Đặc một cái, cuối cùng bất đắc dĩ vẫy vẫy tay nói: “Ăn đi ăn đi ~”
Mạc Vân Quả gật đầu, sau đó đi đến bên người Phạm Tư Đặc, đem hoàn hồn đan trong tay đưa cho hắn nói: “Ăn đường.”
Phạm Tư Đặc cực kỳ cao hứng, khi vào trong bệnh viện đã thật lâu hắn chưa được ăn đồ gì cho hương vị!
Nghe mấy ngày trước bác sĩ Đường nói thân thể mình đã có chuyển biến tốt đẹp, không ngờ bây giờ mình có thể ăn đường!
Quả thật quá tuyệt vời!
Phạm Tư Đặc ấp kích động trong lòng xuống, sau đó muốn vươn tay, lại phát hiện tay mình không động đậy được.
Vì thế, hắn chỉ có thể đáng thương hề hề nhìn Mạc Vân Quả, đồng thời mở miệng nói.
“Cảm ơn.” Hắn nói như vậy.
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua bàn tay của Phạm Tư Đặc còn xắm dây truyền dịch, quyết đoán đem hoàn hồn đan bỏ vào trong miệng của hắn, hoàn hồn đan chuẩn xác rơi vào trong miệng hắn.
Phạm Tư Đặc chép chép miệng, thập phần vừa lòng gật đầu, hương vị quả thật không tồi.
Mạc Vân Quả thấy hắn ăn hoàn hồn đan, như vậy kế tiếp chỉ cần chờ hắn chuyển biến tốt đẹp, tiếp theo đó nhiệm vụ của cô sẽ được hoàn thành một nửa.
Sau khi ăn hoàn hồn đan, Phạm Tư Đặc cảm thấy toàn thân như có dòng nước ấm quét qua.
Đường Nhất Hàng nhìn sắc mặt mê ly của Phạm Tư Đặc, giật giật khóe miệng, sau đó nói: “Anh nghỉ ngơi cho tốt, chúng tôi đi trước.”
Mạc Vân Quả gật đầu, sau đó đi theo Đường Nhất Hàng ra ngoài.
Còn Phạm Tư Đặc, hồi hoàn đan.... Công dụng cũng rất lớn.
Bởi vì khi Mạc Vân Quả vừa đi theo Đường Nhất Hàng đến phòng riêng của cậu, âm thanh cấp cứu từ phòng bệnh đặc thù vang lên.
Lúc này Đường Nhất Hàng nào còn có tâm trạng lo lắng cho Mạc Vân Quả, cũng không kịp nói với cô một tiếng, vội vội vàng vàng chạy.
Mạc Vân Quả phỏng đoán hẳn là hoàn hồn đan phát huy tác dụng, Mạc Vân Quả lấy ra một viên hoàn hồn đan, ném vào miệng mình.
Cô chép chép miệng, ừm…… giống như hơi ngọt, nhưng mà cũng không có tác dụng gì.
Ừm…… Cô thường thường sẽ ăn một viên, đương nhiên sẽ không có tác dụng gì.
Mạc Vân Quả đánh giá tình hình bệnh của Phạm Tư Đặc xong, về nhiệm vụ với Đường Nhất Hàng ắt hẳn có thể hoàn thành, hiện tại, chỉ cần chờ ân thanh Đoàn Tử nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ nữa thôi. Ừ…… Còn có một cái nhiệm vụ nữa, làm Doãn Diễn Trạch cải tà quy chính.
Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ, quyết định lại đi tìm Doãn Diễn Trạch, nói chuyện một chút, nói không chừng có thể đột phá cái gì thì sao.
Vì thế, Mạc Vân Quả quyết định đi đến khi Doãn Diễn Trạch ở.
Hiện tại Doãn Diễn Trạch vẫn như cũ ở khi biệt thự vùng ngoại thành, lúc Doãn Diễn Trạch xem camera thấy Mạc Vân Quả lại leo tường vào, không nhịn được bật cười một tiếng.
Sau đó anh đẩy xe lăn, đi đến phụ cận bức tường kia chờ Mạc Vân Quả.
Vì thế, khi Mạc Vân Quả từ trên tường nhảy xuống dưới, đi lên được vài bước, đã thấy Doãn Diễn Trạch chòe sẵn.
Ánh mắt Mạc Vân Quả sáng lên, không thể tưởng được hôm nay vận khí thật đúng là tốt.
Mới vừa đi vài bước đã thấy được Doãn Diễn Trạch, ừm…… Cô còn đang muốn tìm anh tâm sự đây.
Mạc Vân Quả không hề hay biết, Doãn Diễn Trạch đứng ở đây là cố tình chờ cô.
Mạc Vân Quả bước nhanh đi đến phía dau Doãn Diễn Trạch, sau đó đẩy anh đi đến chỗ mặt trời.
Trên đùi anh, vẫn giống nhue lần đầu tiên cô gặp, đắp một tấm thảm.lông thật dày, cũng không ngại hôm nay mặt trời rực rỡ bao nhiêu.
Bởi vì có thảm lông che lấp, Mạc Vân Quả hoàn toàn nhìn không thấy được tình huống chân của Doãn Diễn Trạch, cũng không phán đoán được chân của anh hiện tại ra sao.