Chương 475: Đến thị trấn Faldori
Vui vẻ là vậy, Turan lại chẳng cảm thấy thỏa mãn, theo đó niềm vui cũng chóng tàn. Nó vừa kiểm tra qua, xác nhận rằng lượng Thần tinh nhận được chỉ có 18 bậc, tức chỉ hơn một phần mười lượng Thần tinh nó nên nhận một ít.
Đây không nghi ngờ gì là do thứ mà thần Syrathr gọi là Hạt giống của Sự sinh trưởng được cô ta cấy vào người Turan. Chỉ cho phép nó lấy một phần mười, cắn nuốt bớt đi đến chín phần còn lại, rõ ràng là đang ép nó phải sống dở c·hết dở.
Thần tinh nhận được bị giảm mười lần, có nghĩa là Turan phải săn g·iết gấp mười lần số lượng quái đã định để nâng cao Thần cấp bản thân tới 15. Chỉ nói riêng Thần cấp 13 ở ngay phía trước, nó giờ liền cần tiêu diệt đến tận một nghìn hai trăm con quái cấp 15.
Turan tức giận, nghiến chặt răng, thuận tay đưa súng về trước, nã liền hai phát làm bắn ra hai tia sáng phóng tới chỗ một con Báo săn tốc độ đang nhào đến. Kết cục của con quái khác đồng bạn mình là bao, có khi còn thảm hơn.
Lượng Thần tinh nhận về là 19 bậc. Quá ít ỏi. Đến cả con báo săn cuối cùng cũng chỉ mang được cho Turan có 20 bậc Thần tinh mà thôi.
– Thêm nữa!
Turan nói lớn, nghiêng người, vùng chạy về trước. Nó bây giờ chẳng còn quan tâm tới kẻ địch của mình là ai, chỉ muốn đánh g·iết cho bằng hết.
Hai đám quái phía trước, một đám bên trái, một đám nữa xa hơn ở bên phải. Tất cả bọn chúng, Turan sẽ không bỏ qua một con nào. Nó liên tục vung kiếm, nâng súng, bóp cò, nạp lại đạn, chiến đấu không ngừng nghỉ.
Lẽ dĩ nhiên, trận chiến chẳng hề dễ dàng. Turan có thể dựa vào hiệu quả tương tự lời cầu khấn ‘Thông thấu’ để tăng cường sức mạnh bản thân, lại không phải là luôn luôn áp dụng trên mỗi đòn đánh. Như vậy gây tiêu hao rất lớn lên cả nguyên khí và tinh thần, không thích hợp với số lượng quái lên đến hàng chục con như thế này.
Nhầy cỏ sở hữu khả năng miễn dịch với hầu hết những đòn t·ấn c·ông thông thường, lại là đối tượng dễ bị tiêu diệt nhất bởi có điểm yếu là quả hạch trong người. Tuy nhiên, để đảm bảo chính mình sẽ không đánh trượt như nhiều du hành giả khác, Turan phải dùng tới hiệu quả của lời cầu khấn ‘Linh tính’.
Khác với ‘Thông thấu’ lời cầu khấn ‘Linh tính’ có hiệu quả kéo dài, giúp đòn t·ấn c·ông của Turan chính xác phần nào hơn nhờ vào thuộc tính minh mẫn được gia tăng. Về phần cường hóa hiệu quả đòn t·ấn c·ông tầm xa của lời cầu khấn, Turan cùng với khẩu Mabatum của mình liền đã có thể phát huy tối ưu.
Dù vậy, số lượng đòn đánh hụt mục tiêu vẫn là không ít. Theo đó, đám Nhầy cỏ có được không ít cơ hội gây sát thương cho Turan, khiến bộ dạng của nó giờ đã thành chật vật, bất chấp bản thân đã sử dụng tới mấy lá bùa gia tăng khả năng phòng thủ.
Hề hùng hổ là dễ giải quyết nhất. Chúng cầm trên tay một hoặc hai cái chùy, lao tới t·ấn c·ông với lực sát thương lớn nhưng lại không khó để tránh né. Mặt khác, vì chủng quái này chỉ có một chân, cách di chuyển cũng như những đòn t·ấn c·ông của chúng tương đối dễ đoán. Đối phó Hề hùng hổ, Turan gần như chẳng bị mất tí khí huyết nào.
Phiền phức hơn cả ắt hẳn là Nhầy độc. Turan có thể đang tức giận, nhưng nó không dại dột. Ngay khi phát hiện bất kì con Nhầy độc nào, nó sẽ sẽ cố gắng hạ sát hết những mục tiêu xung quanh trước khi lao tới t·ấn c·ông.
Thế nhưng, mỗi cuộc đối đầu với Nhầy độc vẫn luôn mang lại hao tổn đáng kể, nhất là khi đám quái có nhiều hơn hai con như vậy. Độ khó để tập trung tránh né được toàn bộ đòn t·ấn c·ông của bọn chúng là không cần phải bàn cãi, càng chẳng nói tới việc tìm được cơ hội công kích ngược lại một cách hiệu quả.
Thế nên việc chịu đòn là cần thiết. Turan đối phó với cặp Nhầy độc đầu tiên đã tiêu tốn hai tấm bùa ‘Khiên chắn’ lại vì hụt mất một nhát kiếm mà để bản thân trúng độc. Cũng may, trước đi c·hất đ·ộc phát huy tác dụng đến mức trầm trọng, nó đã kịp hạ sát cả hai mục tiêu.
Xử lý c·hất đ·ộc từ Nhầy độc kì thực không khó, chỉ là hiện tại Turan đang đơn độc chiến đấu, chẳng hề có một y thuật sự hay bất kì ai khác có năng lực phù hợp giúp mình. Vậy nên nó đã phải kìm nén cơn giận hẳn một lúc lâu để chờ đợi bình thuốc giải độc cao cấp phát huy hiệu quả.
Giải độc vừa xong, Turan liền tiếp tục cuộc săn g·iết của mình. Cứ thế, cả quá trình kéo dài đến gần một tiếng đồng hồ mới kết thúc, với thành quả là nó đã hạ sát được đến năm mươi bốn con quái các loại.
– Một nghìn không trăm ba mươi sáu bậc…
Turan nói nhỏ. Đó không gì khác hơn là tổng cộng lượng Thần tinh mà nó nhận được từ cuộc săn g·iết của mình. Tiến trình nâng cao Thần cấp của nó dựa vào số Thần tinh ấy cũng chỉ tăng thêm được có ba phần trăm, thật sự là khiến người ta sinh chán nản.
Turan thở hắt một hơi, cất đi thanh kiếm đã bị mẻ nhiều chỗ và xuất hiện vài vết nứt nhỏ, chừng có thể gãy vỡ mất bất cứ lúc nào. Khẩu súng Mabatum của nó tình trạng cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, chỉ là vẻ ngoài không thê thảm đến thế.
Cứ chiến đấu với cường độ cao như Turan vừa rồi, ắt hẳn mấy món trang bị của nó sẽ sớm thành đống sắt vụn hết thôi. Mà điều đáng hận hơn hết ở đây là nó nhận về chẳng được nhiêu lợi ích cả, hoàn toàn không đáng.
Thế nhưng Turan không thể không làm vậy, ngược lại còn phải tăng thêm cường độ. Lượng Thần tinh nó nhận được bị giảm đi chín phần mười, tức là bản thân phải nỗ lực thêm gấp mười lần trước đấy. Nếu bây giờ nó chỉ vì vài món trang bị mà săn g·iết quái ít lại, nhiệm vụ mà thần Syrathr sẽ không thể nào hoàn thành được. Hậu quả lúc ấy, Turan thậm chí còn không dám tưởng tượng tới.
Lại nói, kể cả khi Turan siêng năng săn g·iết quái liên tục suốt cả ngày trong toàn bộ thời gian chưa đầy hai tháng còn lại, vẫn chưa chắc rằng nó có thể thăng đến Thần cấp 15. Số lượng quái nó cần phải tiêu diệt là không dưới sáu nghìn con cấp 15.
Những con quái cấp cao hơn mặc dù mang tới lượng lớn Thần tinh, nhưng xét về hiệu suất rõ ràng là khó mà sánh được. Hơn nữa, Turan hiểu rằng các thế lực sẽ không để yên cho nó giành lấy quá nhiều quái cấp cao trong thời gian ngắn. Cố làm như vậy, gây chú ý rồi dấy lên mâu thuẫn sẽ là không thể tránh khỏi. Trừ phi Turan nhận được sự bảo hộ lớn hơn cả đến từ Wyndur hiện tại.
Thần Syrathr thật sự là đang đặt cho Turan một thử thách quá mức khó khăn, và cũng đồng thời cho thấy sự bất công đến vô lý. Gấp mười lần lượng Thần tinh để đạt đến Thần cấp 15 là đủ để nó thăng đến Thần cấp 18 trong tình huống bình thường luôn.
Turan không hiểu. Nó mặc dù có làm vài điều khiến cho thần Syrathr không hài lòng, cô ta vẫn chẳng nên trừng phạt nó bằng cách này mới đúng. Nếu thích, cô ta cứ thẳng tay dùng ngay h·ình p·hạt đã định dùng khi nó không hoàn thành nhiệm vụ là được. Đây nghĩ lại thực chẳng giống hình tượng và tính cách của vị thần trong cảm nhận của Turan.
Khả năng tích cực duy nhất mà Turan có thể đoán tới được hiện tại chỉ có rằng Hạt giống cửa Sự sinh trưởng là cần thiết cho chuyến du hành đến tòa tháp Ma pháp Tối thượng. Tuy nhiên, khả năng này khó là mà sự thật bởi tình huống mà Turan bị cấy hạt giống vào người quá trùng hợp. Nếu là cần thiết, cô ta cứ việc trực tiếp nói một câu là tốt rồi.
Giấu một tiếng thở dài, Turan bước trở lại xe, lái về trước, tiếp tục quãng đường đến thị trấn Faldori của mình. Nó hiện giờ cũng chỉ còn mỗi cách ráng thu thập càng nhiều Thần tinh càng tốt. Những thứ khác, có nghĩ nhiều cũng chẳng giúp ích thêm được bao nhiêu, nhất là khi đối với nó, thời gian đã trở nên quý giá hơn bao giờ hết.
Trên đường đi, Turan thuận tiện g·iết được thêm ba mươi sáu con quái nữa, mang về cho bản thân gần bảy trăm bậc Thần tinh, giúp nó nâng mức tiến trình nâng cao Thần cấp đến 38%.
Mặc dù không có sự tăng trưởng quá lớn, Turan vẫn chẳng bỏ qua việc theo dõi liên tục lượng Thần tinh đang có của bản thân, giống như một thói quen vậy. Dù sao thì nắm bắt rõ ràng luôn là điều tốt, giúp nó kịp thời làm ra những thay đổi phù hợp, tránh khi phát hiện ra vấn đề thì đã muộn.
Đến gần cánh cổng dẫn vào thị trấn Faldori, Turan chợt trông thấy một bóng người quen thuộc đang đứng chờ. Đối phương dường như đã đợi được một lúc lâu, hướng mắt về phía nó, rõ ràng là biết người trong xe là ai.
Turan giảm tốc độ lại, đến gần, mở kính xe ra, cất tiếng:
– Tiện đường?
– Là cố tình chờ sẵn. Mong cậu Turan lượng thứ.
Vừa nói, đối phương vừa cúi thấp người, bộ dáng lộ ra rất chân thành. Tuy nhiên, chất giọng nghiêm nghị lại thật không phù hợp với hoàn cảnh.
– Lên xe đi. Tôi cũng không muốn người ta bảo mình gây khó dễ cho cô.
– Làm phiền rồi.
Turan mở cửa. Đối phương chẳng chút nao núng liền bước lên, ngồi ngay vào ghế phụ. Cứ thế, không ai nói lời nào, chiếc xe tiếp tục lăn bánh tiến về trước.