Chương 485: Về Hạt giống của Sự sinh trưởng
Cẩn thận cất quyển sổ vào trong túi trữ vật xong, Turan mới tiếp tục:
– Việc có liên quan tới nữ người sói…
Turan không dám nói hết lời. Chuyện của Camilier vốn đã định khi nó hoàn thành nhiệm vụ thăng đến Thần cấp 15, giờ lôi ra rõ ràng không mấy phù hợp. Mục đích cơ bản mà nó để cập đến cũng chỉ nhằm hỏi thăm tình hình.
Nhưng trái ngược với lo lắng của Turan, thần Syrathr chẳng hề khó chịu gì, bảo:
– Đối phương giờ trở về chỉ gây hại cho ngươi chứ chẳng gì hơn. Để an toàn, sớm nhất cũng phải một tháng nữa. Đến lúc đấy, mong rằng ngươi thật sự có năng lực quản thúc cô ta.
Lời như vậy xem ra, tình hình của Camilier cũng không quá tệ. Bản thân Turan kì thực chẳng phải lo lắng gì cho nữ người sói, chỉ là sau những gì đã trải qua, cùng với công sức mà nó hao tốn, quan tâm một hồi là không thể tránh khỏi. Dù sao thì, nó cảm giác được trên người đối phương có điều mà mình mong muốn. Lại nói, nếu tình huống vượt ngoài tầm kiểm soát, lớn tiếng gọi thần Syrathr giúp cũng chẳng tính là điều gì mất mặt.
Turan sau đấy hỏi thêm vài thứ nữa, và tất cả đều được giải đáp cho nó, một số còn bị làm thành rất chi tiết, như sợ rằng trí tuệ của nó quá kém mà không hiểu nổi vậy. Tuy nhiên, phần lớn cũng chỉ là cơ bản, chủ yếu để xác nhận nhiều hơn là lấy thêm thông tin. Có lẽ cũng chính vì vậy mà thần Syrathr chẳng tỏ thái độ gì, dễ dàng liền giải thích cho Turan.
– Hạt giống của Sự sinh trưởng, rốt cuộc là thứ gì?
Turan cất tiếng. Đây là câu hỏi quan trọng nhất, cũng được nó đánh là khó mà nhận được câu trả lời nhất, vì thế được để đến sau cùng.
Thần Syrathr hơi nhướn mày, chẳng rõ là ngạc nhiên hay bực tức điều gì, đáp:
– Vốn dĩ là để kích phát khả năng sinh trưởng của một người, đặc biệt có lợi cho du hành giả Thần cấp thấp như ngươi. Có thể hiểu rằng, mang theo Hạt giống của Sự sinh trưởng, giống như là mang theo trạng thái Chúc phúc của Sự sinh trưởng vậy.
Chỉ riêng điều đấy đã đủ để khiến Turan cảm thấy nó vừa kiếm bộn. Hiệu quả trạng thái Chúc phúc của Sự sinh trưởng, nó là đã từng trải nghiệm, giúp ích thật sự rất nhiều. Cách đây một tuần, trạng thái ấy đã kết thúc, giờ được nghe bản thân lại có thể nhận được hiệu quả tương tự, nó thật là cao hứng.
Thế nhưng thần Syrathr chưa có dừng lại lời mình, tiếp tục:
– Ngoài ra, hạt giống cũng giúp ngươi hấp thu nguyên khí tốt hơn, từ đó phát huy ra kỹ năng cũng mạnh mẽ hơn. Về phần hơn bao nhiêu thì còn tùy thuộc vào sự hòa hợp của vật chủ với nó. Mặt khác, cứ cách một đoạn thời gian, một lượng Thần tinh nhất định sẽ phản hồi cho vật chủ. Cùng lúc ấy, nguyên khí tụ hợp trong hạt giống cũng sẽ bạo phát. Mắt nhìn, ngươi sẽ thấy đó không khác gì vô số những rễ cây cố ăn sâu khắp cơ thể mình vậy.
“Nói vậy, chẳng phải vừa nãy…”
Turan thốt thầm. Theo như lời thần Syrathr, chuyện nó vừa trải qua đến mức suýt mất đi cánh tay là rất giống.
– Có nguy hiểm? – Turan không nhịn được hỏi.
– Không. – thần Syrathr vẻ khó hiểu đáp – Ngươi chẳng phải vừa thăng Thần cấp đó ư, hẳn cũng đã trải nghiệm rồi chứ.
Turan nhíu mày nghĩ ngợi. Tình trạng của nó xem ra là khác với dự tính của thần Syrathr. Nó có ý muốn hỏi thêm về vấn đề này, lại thôi. Bây giờ không phù hợp. Nếu đối phương biết dấu hiệu viên đá sinh mạng của Velduran lẫn hạt giống trên người Turan đều đã yếu đi, thậm chí có khi biến mất luôn thì chẳng biết sẽ làm ra hành động như thế nào. Ít nhất, nó muốn trước tiên xác định tình hình thật sự là gì đã.
Thấy Turan không có vẻ gì muốn hỏi thêm, thần Syrathr nói tiếp:
– Phát triển đến giai đoạn trưởng thành, hạt giống sẽ cho ra hiệu quả tốt nhất, cho tới khi đạt đến cực hạn, nó sẽ ra hoa và kết quả. Phải, ngươi có thể tưởng tượng đó như là một cái cây mọc trong người mình. Tuy thuộc vào mục đích, ngươi có thể lựa chọn lấy hoa hoặc lấy quả, nhưng ghi nhớ rằng chỉ có một được sinh ra, và một cơ thể đã tiếp nhận qua một lần sinh trưởng của hạt giống sẽ không thể tiếp nhận cái thứ hai.
– Nhờ người khác thì sao?
Turan gần như là buột miệng thốt, nhưng cũng không có gì ngoài ý muốn. Chỉ là sau đó nhìn sắc mặt của thần Syrathr, nó liền rùng mình ớn lạnh. Không nghi ngờ gì, cô ta chính là đã định dùng cơ thể nó như một miếng đất màu mỡ mà trồng cây.
Dời đi ánh mắt như muốn bớt dọa dẫm tên du hành giả nhỏ yếu là Turan, thần Syrathr đáp:
– Được. Nhưng Hạt giống của Sự sinh trưởng không dễ tìm như vậy, lại chẳng phải ai cũng có thể sống sót qua việc cấy vào người, càng chẳng nói tới cả quá trình sinh trưởng của nó. Ngươi tính ra là may mắn.
Turan cảm nhận được ý giễu cợt từ lời của đối phương. Dù vậy, thay vì giận dữ hay bực tức, nó lại thầm thở phào một hơi. Gì thì gì, chuyện phát triển cho tới hiện tại vẫn có thể coi là tốt đẹp.
Dĩ nhiên, Turan chẳng hề có ý định giữ hoa hay cả quả cho riêng mình sau quá trình sinh trưởng ấy của Hạt giống của Sự sinh trưởng. Tốt thì có tốt, đến cùng vẫn là xuất từ chỗ thần Syrathr. Những lợi ích kia đối với nó đã đủ nhiều rồi.
Thế nhưng, nếu đối phương chẳng lên tiếng, Turan cũng chẳng đề cập đến làm gì. Nó đây là suýt mất đi cánh tay vì hạt giống ấy, giờ nói muốn chia sẻ cho cô ta thì chẳng khác gì tự hạ thấp bản thân quá thể. Nó còn chưa có kính sợ Chính thần của Sự sinh trưởng tới mức đó, nhất là vào lúc này.
Kế tiếp, thần Syrathr cũng không nói thêm gì đáng chú ý nữa, chỉ là nhắc nhở nó về nhiệm vụ, xong thì rời đi mất. Turan ở lại, bần thần hồi lâu. Mọi chuyện vừa diễn ra, nó đơn giản là nghĩ đến đâu thì làm đến đó, hoàn toàn không có thời gian để mà suy đoán lung tung.
– Thần Syrathr đột nhiên sao lại…
Turan nói nhỏ. Ấn tượng của nó về thần Syrathr phải gọi là cực kì xấu, cho nên nó chẳng bao giờ có thể hình dung ra được tình cảnh như vừa rồi sẽ xảy ra. Đối phương chẳng vì lý do gì, chợt lại xuống nước nhượng bộ nhiều điều, bất chấp rằng bản thân vừa đánh mất thứ gọi là Hạt giống của Sự sinh trưởng trên người nó.
Đáng tiếc, thần Syrathr rất cẩn thận, chẳng để lộ cho Turan chút manh mối nào. Cô ta chỉ gợi ý rằng, mèo Jorz có thể thay mình giải đáp cho nó.
Đến cùng, cũng là không có cách. Turan đứng dậy, quan sát một lượt xung quanh, vội vàng điều chỉnh tâm tình cho thoải mái phần nào, xong thì bước tới, tiếp tục lượt hưởng dụng của mình.
Vốn nghĩ tốc độ gia tăng tiến trình nâng cao Thần cấp của nó từ giờ sẽ trở lại như thường, nhưng thực tế cho thấy chỉ thêm được gấp ba bốn lần, còn kém khi ở chỗ tộc yêu tinh một nửa. Điều này củng cố cho ý nghĩ của Turan rằng Hạt giống của Sự sinh trưởng chẳng hề biến mất, chỉ là tạm thời yếu đi mà thôi.
Tuy nhiên, nghĩ đến lại chẳng phải là tồi tệ. Hạt giống của Sự sinh trưởng cách mỗi một đoạn thời gian sẽ phản hồi về cho Turan lượng Thần tinh đã hấp thụ, vậy thì nó cũng chẳng thua thiệt. Có điều, không biết lần phản hồi tiếp theo là khi nào mà thôi.
Turan đưa lòng bàn tay trái lên nhìn một lúc, lại bỏ xuống. Dấu hiệu viên đá sinh mạng của Velduran chừng như đã biến mất, và khác với Hạt giống của Sự sinh trưởng, nó chẳng có cách nào để xác định thực hư cả. Bây giờ, có lẽ là thời điểm phù hợp để Turan liên lạc với tên Tử thần Sứ đồ, báo cáo về vấn đề này. Dù sao thì nếu dấu hiệu thật sự biến mất, nhiệm vụ của nó là không thể hoàn thành được.
Về cách liên lạc, kì thực có rất nhiều. Cách thức dễ dàng nhất chính là thông qua dấu hiệu viên đá sinh mạng của Velduran mà tên Tử thần Sứ đồ đã giao cho Turan. Ngay lúc này, có khi hắn ta đã biết về chuyển biến bất thường ở chỗ nó rồi.
– Chậc. Chờ tới sau lượt hưởng dụng vậy.
Turan thốt. Hiện tại, nó thật không muốn bị làm phiền cho lắm. Hiệu suất hấp thu nguyên khí tiên thiên của bản thân tăng lên vài lần mang lại cho nó cảm giác vô cùng khoan khoái, khác hẳn trước đây.
Tử thần Sứ đồ vốn dĩ là có thể chủ động tới đây, hẳn cũng là đang bận bịu đi. Có lẽ sự hiện diện của thần Syrathr cách đây ít lâu làm cho hắn ta e ngại. Nếu đã thế, Turan chẳng cần phải nhọc công lo lắng làm chi cả. Chờ khi nào kéo dài quá lâu mà đối phương không xuất hiện thì nó mới liên lạc cũng không tính là muộn.
Nói đến, ngoài thông qua dấu hiệu viên đá sinh mạng của Velduran, cách liên lạc với Tử thần Sứ đồ có phần phiền phức hơn là đến thẳng một trụ sở của hội Tử thần Sứ đồ. Turan chưa có nhiều thông tin về cách mọi chuyện sẽ diễn ra, nhưng tin chắc sẽ không ngoài ý muốn. Gì thì gì, đối phương mới là phía cần lo lắng, để tâm tới nó hơn cả.