Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 487: Tiếp cận




Chương 487: Tiếp cận

Đưa tay nhặt lấy một miếng gỗ được đẽo gọt cẩn thận thành hình dáng con dao với vài đường nét màu xám đen vẽ lên trên bề mặt, Kull cất tiếng:

– Tác dụng gì?

– Bỏ qua lớp phòng ngự ma năng. Có thể p·hát n·ổ.

Đứa nhóc đáp ngay.

– Lực sát thương?

– Gần bằng không.

Kull nhướn mày, nhưng cũng không cảm thấy khó chịu. Một món vật dụng có thể xuyên qua lớp phòng ngự ma năng rồi p·hát n·ổ mang tới rất nhiều lợi ích trong chiến đấu, nhất là đối với một kẻ làm nhiệm vụ á·m s·át như nó.

Trên thực tế, những lớp màn chắn tạo ra từ ma năng của đám thuật sư và ma pháp sư là cực kì phiền phức. Trong hầu hết các tình huống, sát thủ sẽ lựa chọn hạ sát mục tiêu trước khi chúng kịp kích hoạt kỹ năng phòng ngự của mình. Mục tiêu của Kull hôm nay là cả một tổ đội bảy người, nên làm được như vậy là rất khó. Trừ phi cậu ngay từ đầu có thể hạ sát toàn bộ thuật sư và ma pháp sư.

– Giá cả? – Kull hỏi.

– Ba tấm.

– Đắt.

Lời là vậy, Kull vẫn đặt lên vị trí trước đó của con dao gỗ ba tấm kim loại dẹt dài chừng nửa tấc và ngang hơn một phân. Đứa nhóc vừa trông thấy liền đưa tay chộp tới, giấu đi mất luôn, như thể sợ rằng cậu sẽ đổi ý.

Kull chẳng buồn bận tâm bộ dáng đáng ghét ấy của đối phương, thay vào đó nhặt lên một vật bằng gỗ khác, lần này có hình trụ lớn vừa nắm tay.

– Đây là? – Kull cất tiếng.



– Lựu đạn gây nhiễu. Trước khi bùa chú hoàn thành kích hoạt hoặc ma pháp được hình thành xong, đặc biệt có hiệu quả.

Kull lộ vẻ ngạc nhiên. Gây nhiễu mặc dù chẳng có nghĩa là có thể chắc chắn ngăn chặn hay làm suy yếu chiêu thức của kẻ địch, nhưng một thuật sư hay ma pháp sư thông minh sẽ chẳng dám dại dột tiếp tục điều mình đang làm. Lý do khá đơn giản, chỉ cần một sai sót nhỏ, hậu quả sẽ khó mà lường trước được, làm m·ất m·ạng bản thân hay cả tổ đội cũng là không hề bất ngờ.

– Giá cả?

– Năm tấm.

Lần này lại là rẻ. Kull thật khó mà hiểu nổi cách ra giá của đứa nhóc này.

“Đây là đang kêu giá đại sao?”

Kull nghĩ thầm, và cho đó là rất có khả năng. Mặc dù biểu hiện hời hợt của đối phương trông như thật, nhưng chỉ có thế thì không thể qua mặt cậu được. Nếu ông chú kia mà có kể về Kull cho đứa nhóc thì hẳn nó đã chẳng dám giả vờ trước mặt cậu.

– Sáu tấm thế nào? – Kull lên tiếng.

– Không được. Nhất định phải năm tấm- hả?

Nhìn bộ dáng hoảng hốt cùng vẻ mặt càng lúc càng trở nên bối rối của đứa nhóc, Kull thật không nhịn được nhếch mép cười đầy ý trêu tức.

Nhưng có lẽ cậu đã đùa hơi quá, làm đối phương giờ vội vội vàng vàng gom dọn mấy món hàng của mình. Chẳng còn cách nào khác, Kull đành bảo:

– Đừng hốt. Tôi mua tất. Hết thảy ba mươi tấm, thế nào?

Động tác của đứa nhóc chậm lại, gương mặt hướng sang Kull, chẳng biết thế nào lại dần chuyển sang mếu máo.

– Bốn-bốn mươi tấm, nhé?! – Kull vội thốt.



Không có gì thay đổi, hoặc đúng ra thì, càng tệ hơn.

– Năm m…

Kull định nâng thẳng lên năm mươi tấm, nhưng thấy sắc mặt đứa nhóc tái mét, cắt không còn hột máu thì liền quả quyết đổi thành:

– Hai mươi tấm. Chốt giá.

Lúc này, đứa nhóc mới chịu ngừng lại động tác của mình, đẩy hết mấy món hàng về trước, cũng quay mặt đi, lầm bầm gì đấy.

“Mấy đứa nhóc đúng thật là phiền phức…”

Kull kế đến tranh thủ thời gian đi qua thêm một vài chỗ nữa, tìm mua cho mình những vật dụng cần thiết. Có lẽ là do may mắn, cậu chỉ mới đi qua ba nơi thì đã có đủ đồ cho bản thân, giả cả cũng là phải chăng.

Lúc này, Kull vẫn tiếp tục chờ đợi ở một góc phố. Tin tức truyền về từ phía bên kia có chút chậm, nhưng là còn nằm trong giới hạn. Lại nói, dù có muốn gấp cũng chẳng thể làm gì hơn. Tình huống bất đắc dĩ, cậu chỉ còn cách nhờ đến tình báo từ kẻ đã giao nhiệm vụ.

Bất chợt, từ bên hông Kull phát ra một vài sự dao động đặc thù. Cậu nhanh chóng bắt lấy chúng, cẩn thận phân tích, chẳng mất quá lâu liền cho ra kết quả.

Mục tiêu đã truy ra được, là một tổ đội bảy người, gồm một đấu sĩ dùng đao Thần cấp 15, một kiếm sĩ Thần cấp 15, một thuật sư Thần cấp 14, hai xạ thủ Thần cấp 14, một ma pháp sư Thần cấp 13 và một y thuật sư Thần cấp 12. Tổ đội này hiện đang nán lại ở một quán trọ gần cổng thành phía nam, có vẻ như là sáng sớm ngày mai sẽ lên đường rời đi, chẳng nghi ngờ gì là trở về thành Junil.

Kull mỉm cười. May mắn quả nhiên là đang đứng về phía nó. Cái tổ đội kia chắc cũng không thể ngờ rằng đang yên đang lành nghỉ ngơi lại bị người nhắm tới g·iết hại. Nhưng là, đến cùng cũng chỉ là một mạng mà thôi. Những hệ lụy đi kèm vì đấy, Kull đâu thèm quan tâm tới.

Nghĩ rồi, những bước chân thoăn thoắt liền được cất ra, nhanh chóng đưa cậu hướng về trước, ẩn hiện trong màn đêm.

Cổng thành phía nam vốn cách không xa chỗ Kull đã đứng chờ. Cậu không khó đoán trước được rằng mục tiêu muốn đi đâu. Vậy nên, chưa đầy năm phút, căn nhà trọ được nhắm tới đã ở trước mặt cậu.

Tuy nhiên, Kull vẫn chưa vội làm gì. Cậu cầm trên tay một xấp giấy tờ trông khá cũ kỹ vừa nhặt được ở một góc đường, từ tốn đọc lấy. Nội dung hoàn toàn không khiến cậu thất vọng, nói về bảy thành viên tổ đội kia, dù rằng không phải đầy đủ, nhưng tương đối chi tiết.



Vấn đề bây giờ là, bằng cách nào Kull có thể xâm nhập vào mà hạ sát đối phương. Mỗi nhà trọ đều có một hệ thống phòng vệ của riêng mình, giúp đảm bảo khách đến trọ có được những thời khắc nghỉ ngơi như ý muốn.

Dễ dàng nhất, tự nhiên là biến bản thân thành khách hàng của nhà trọ.

– Một phòng đơn? Muộn thế này?

Người tiếp tân cất tiếng hỏi, đưa tới ánh mắt dò xét. Anh ta cũng chẳng phải là bất ngờ gì, vì ở thành Tailor này vẫn thường có những vị khách như thế. Dù sao thì đối phương còn là du hành giả Thần cấp không thấp.

Kull gật nhẹ đầu, đáp:

– Sáng ngày mai có việc phải rời thành sớm. Không cần phải hỏi thêm chứ?

– Ừm. Nhận khách vào nửa đêm thế này, giá cả sẽ không thấp.

Vậy lại là đơn giản. Kull chẳng chút do dự liền đặt lên bàn một túi tiền, tin chắc nhiều hơn số mà người tiếp tân trông đợi. Đương nhiên cũng sẽ không quá nhiều, vì dễ dẫn đến nghi ngờ.

Thêm vài thủ tục nhàm chán nữa, Kull cuối cùng cũng nhận được chiếc chìa khóa phòng của mình. Đối phương còn niềm nở muốn đưa nó đến tận phòng, nhưng lập tức bị từ chối với lý do là cậu không thích con trai dẫn đường. Nửa đêm, giờ muốn gọi dậy một người nữ tiếp viên là không thỏa đáng. Nếu khách hàng đưa ra một món tiền nữa thì còn có thể suy xét thêm.

Cẩn thận đóng cửa phòng lại, Kull bắt đầu suy tính để lựa chọn chiến thuật phù hợp. Điều đầu tiên khiến cậu lấy làm lo lắng là, mục tiêu lần này khá dễ tiếp cận. Có lẽ, nguyên nhân là vì bọn họ tự tin với năng lực của bản thân. Dù sao thì một tổ đội với Thần cấp trung bình tới 14 thì chẳng có ai lại ngu ngốc nhằm vào cả.

Khả năng này là rất cao. Phải biết, Kull hiện tại cũng chỉ mới đạt tới Thần cấp 10 cách đây không lâu mà thôi. Lại nói, độ khó của nhiệm vụ vẫn còn nguyên đó, là ‘Cực khó’.

Nhà trọ này có tổng cộng ba tầng, gồm một trệt và hai lầu. Tầng trệt chỉ có sáu phòng trọ, hai tầng lầu mỗi tầng thì là mười hai phòng, cộng hết lại sẽ là ba mươi phòng cả thảy. Với số lượng lớn như thế, kiểm tra từng phòng trọ một là không hiệu quả, nhiều lắm chỉ tới phòng thứ mười là liền bị phát giác rồi. Dĩ nhiên nếu vận may vẫn còn đứng về phía Kull, cách này cũng là khả thi.

Một cách khác để điều tra đối tượng trong các phòng là trộm đọc danh sách đã được ghi chép. Chỉ là, không phải du hành giả nào cũng chấp nhận ghi danh tính của mình vào trong sổ của quán trọ, và chuyện đó càng khó xảy ra đối với những du hành giả Thần cấp cao. Cách này dễ thực hiện, lại không đáng tin cậy.

Cách cuối cùng, cũng là cách Kull đang định chọn, chính là trực tiếp tra hỏi nhân viên phục vụ nhà trọ, cụ thể hơn chính là anh chàng tiếp tân vừa rồi. Vấn đề là cậu khó mà xác định đối phương có biết về tổ đội bảy người kia, vì dù sao chuyện thay ca trong một quán trọ là tương đối bình thường. Nếu anh ta chẳng biết gì, vậy thì mọi chuyện đều hỏng.

Như vậy xem đến, những phương pháp thông thường là không thể áp dụng được cho trường hợp của Kull. Nếu thời hạn có thể nới ra đến một hoặc hai ngày, nhiệm vụ hẳn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Chỉ tiếc, cậu không thể chọn làm như thế.

– Vậy thì áp dụng phương pháp không thông thường.

Cùng với lời đó, Kull bước tới trước, nhẹ nhàng tiến ra hành lang, không quên đóng cánh cửa đã khóa trái lại, trên người lúc này cũng đã thay một bộ trang phục mới.