Chương 593: Biến cố
Darmil không để ý thêm tới đối phương. Nó cho rằng như thế đã là quá đủ. Dù sao hai bên còn chưa tới mức phải chém g·iết lẫn nhau. Hiện tại, quan sát tiếp trận chiến đang diễn ra mới là điều quan trọng hơn cả.
Chỉ có điều, người phụ nữ lại chẳng nghĩ như vậy. Cô ta hít sâu, dần lấy lại bình tĩnh. Bản thân thua thiệt dưới tay đối phương, không có nghĩa là cô ta sẽ chịu phép. Đến cùng, người phụ nữ tự tin rằng thế lực đứng sau mình hoàn toàn có thể chống đỡ, thậm chí ép c·hết tên thanh niên.
Do đó, bằng vài bước chân đầy thận trọng, người phụ nữ rút ngắn khoảng cách vừa bị chính mình tạo ra bởi cú nhảy lùi mà tới chỗ Darmil. Khác biệt là giờ cô ta lại không dám tới quá gần, ít nhất cũng phải khiến khoảng cách đủ cho nó không vung tay đánh tới cô được nữa.
Xong xuôi, người phụ nữ lên tiếng:
– Rốt cuộc, cậu muốn gì?
Giọng nói hàm chứa vẻ không cam tâm, nhưng rõ là bớt đi ý khiêu khích cùng xem thường vừa nãy gần hết rồi. Dù sao, có muốn hung hăng thì cũng phải xem còn giữ nổi mạng rời đi hay không.
– Tôi đã nói rõ, xem xong tôi sẽ đi.
Darmil hời hợt đáp, đến liếc mắt cũng không thèm nhìn đối phương, chăm chú quan sát trận chiến đang đến hồi kịch liệt. Con quái nhắm chừng đã mất đi gần một nửa lượng sinh lực rồi, sắp bắt đầu điên cuồng cắn phá bất chấp thương thế, đồng thời liên tục sử dụng các kỹ năng của bản thân. Từ lúc này trở đi, một sơ suất nhỏ liền có thể khiến cả tổ đội m·ất m·ạng như chơi.
Đương nhiên, chỉ đơn thuần dựa vào thực lực riêng của các thành viên tổ đội ở đây là không có cách nào gây khó khăn được cho con quái tinh anh cấp độ từ 20 này. Tuy nhiên, rất nhiều các loại vật phẩm và trang bị quý hiếm đã được lấy ra và sử dụng, không ngừng bổ sung và chống đỡ chiến trận, giúp tổ đội giữ vững đội hình.
Đánh g·iết một con quái tinh anh có thể không mang lại quá nhiều lợi ích để bù đắp lượng hao phí, nhưng mạng sống đến cùng vẫn luôn quan trọng hơn. Theo hướng lạc quan mà nói, nếu may mắn từ con quái rơi ra một món vật phẩm hiếm, thế thì lại càng tốt.
Vấn đề là, tổ đội này có vẻ như đã đánh giá thấp thực lực của con Sói nanh bạc tinh anh. Nhờ vào toàn bộ kỹ năng được kích hoạt cùng chênh lệch về cấp độ, con quái đã thực hiện được một cú táp cắt ngang qua lớp phòng thủ của đấu sĩ chính diện dù đã được cường hóa bởi nhiều tấm bùa từ thuật sư.
Đột biến này khiến các thành viên tổ đội không kịp trở tay, lại bằng vào tốc độ siêu việt của mình, con quái dễ dàng nhào tới lấy đi tính mạng của đấu sĩ, chỉ chừa lại một cái xác không đầu đang vội vàng tan biến thành vô vàn những đốm sáng li ti.
Cứ thế, đội hình gãy vỡ, hoàn toàn không còn khả năng cứu vãn. Con Sói nanh bạc tinh anh thừa thế t·ấn c·ông, trực tiếp bỏ qua đấu sĩ còn lại nhào vào hàng hậu phương.
Người phụ nữ biết không thể dây dưa thêm nữa, dứt khoát bỏ qua Darmil. Cô ta đã chấp nhận sự thật rằng một khi nó có ý đồ xấu, toàn đội sẽ bị hạ sát hết tại đây. Giờ chỉ có thể mong rằng người thanh niên thật sự đơn thuần muốn quan sát.
Sự tham gia của người phụ nữ nhanh chóng giúp tổ đội du hành giả đẩy lùi thế công của con Sói nanh bạc tinh anh, thậm chí còn gây cho con quái vài v·ết t·hương đáng lo ngại. Cô ta là một võ sư, v·ũ k·hí là băng tay có gắn kèm một lưỡi dao có thể tùy ý mở ra thu vào. Chính lưỡi dao ấy vào thời khắc mấu chốt đã khiến sinh lực của con sói bị giảm đáng kể.
“Họ có lẽ thật sự không cần giúp đỡ.”
Darmil nói thầm, hơi cảm thấy đáng tiếc. Tình hình như vậy đến xem, nó đã không có khả năng tham gia chiến đấu rồi.
Thế thì đành rời đi. Darmil nghĩ, đưa ra quyết định và hành động một cách quả quyết. Chỉ chốc, nó đã quay người, rảo bước đi được hơn chục mét.
Nhưng rồi, bước chân của Darmil ngừng lại. Nó vừa nghe được tiếng kêu đau đớn vang lên từ phía sau, còn là không chỉ một người. Ngoái đầu nhìn, nó thấy một cảnh tượng hung tàn đang diễn ra trước mắt.
Máu vẩy đầy khắp đồng cỏ lẫn với các mảnh thịt và xương bị xâu xé đang nhanh chóng tan biến thành những đốm sáng li ti mà bay mất. Không biết bằng cách nào, con Sói nanh bạc tinh anh lại giành được ưu thế về mình, cắn g·iết thêm ba người nữa, và giờ thì đang tiếp tục cuộc t·hảm s·át.
Tổ đội du hành giả chỉ còn bốn người như ong vỡ tổ chạy tán loạn, riêng có mỗi người phụ nữ là còn cố gắng chiến đấu, nhưng tiếc là hoàn toàn bị con sói làm ngơ.
Là do sát thương không đủ. Người phụ nữ mặc dù có thể chống đỡ được thế công của con Sói nanh bạc tinh anh, nhưng cô ta lại không khiến con quái có thể xem mình là một mối nguy hại. Có lẽ là do con sói sở hữu một kỹ năng hệ hồi phục hoặc phòng ngự nào đấy, giờ khi đã kích hoạt thì có thể bỏ qua sự q·uấy n·hiễu đến từ vị võ sư.
Thất bại một cách thảm hại, đến mức Darmil không kiềm được mà tặc lưỡi vẻ chán chường. Nó đã trông chờ hơn thế, nhưng xem ra những chuyến du hành luôn có thể xảy ra điều ngoài ý muốn. Lời Turan nói quả thật là đúng đắn.
– Cần tôi giúp một tay chứ?
Darmil hô lớn. Nó nghĩ giờ là thời cơ thích hợp để mình ra tay. Đối phương hẳn sẽ không xem nó đang tranh giành con mồi đi.
Người phụ nữ đang cật lực đuổi theo con Sói nanh bạc tinh anh, nghe thấy thì trợn mắt nhìn sang, hoàn toàn điên tiết, gắt lên:
– Giờ là lúc nào rồi-
Lời nói được nửa chừng thì im bặt. Vị võ sư ngừng bước, vẻ thất thần, đưa mắt nhìn tới ba người đồng đội cuối cùng đang vô vọng cố chạy khỏi nanh vuốt c·hết người của con quái tinh anh, lại chờ sau vài giây mới khẩn thiết thốt:
– Cầu xin cậu, giúp chúng tôi.
Xem ra còn chưa phát điên hẳn.
– Được thôi.
Darmil chỉ chờ có thế, nhận được sự cho phép lập tức nghiêng người nhào tới trước, trong tay cũng vung ra một thanh đại kiếm màu đen đang dần phát ra ánh sáng nhàn nhạt màu đỏ thẫm kéo theo phía sau.
Tốc độ của Darmil không tính là nhanh, nhưng đuổi theo con Sói nanh bạc tinh anh hoàn toàn là đủ. Dù sao thì con quái đang săn người, cứ cách một khoảng lại phải ngừng để ra đòn t·ấn c·ông, và tất nhiên sẽ chịu sự chống đỡ một cách tuyệt vọng đến từ con mồi.
Bằng một cú đạp chân thật mạnh, Darmil nhảy bổ đến, giơ thanh đại kiếm lúc này đã hoàn toàn bị phủ lấy lớp sương và ánh sáng màu đỏ thẫm. Khi nó đáp xuống cũng là khi nhát chém được tung ra, đầy uy lực và còn kèm theo độ sắc bén đến vô cùng.
Con sói dễ dàng nhận ra công kích đến từ Darmil, vội vàng đổi hướng di chuyển sang bên, thành công tránh né. Có điều, như thế cũng tức là con quái đã phải từ bỏ con mồi rõ ràng nằm rất sát cái miệng máu của mình rồi.
Kẻ địch mới đến không khiến con Sói nanh bạc tinh anh dè chừng chút nào, ngược lại càng thêm hung tợn. Tiến vào trạng thái như hiện tại, con quái chỉ muốn săn g·iết càng nhiều càng tốt, hoàn toàn không có ý định thoái lui. Huống hồ chi, với toàn bộ kỹ năng đã được kích hoạt, con quái cực kì tự tin vào chiến thắng của bản thân.
– Đến.
Darmil nâng kiếm, hất cằm thách thức. Mặc dù trạng thái lúc này của con sói không phải là tốt nhất, nhưng đánh một trận vẫn khiến nó thỏa mãn phần nào. Ngày qua ngày săn g·iết đám quái yếu nhớt kia đã khiến nó bứt rứt, khó chịu quá rồi.
Con Sói nanh bạc tinh anh chẳng rõ có hiểu ý thách thức đến từ Darmil hay không, nhưng gần như lập tức sau đó đã nhảy chồm đến, nhe răng, giơ vuốt lúc này lóe lên lớp ánh sáng màu bạc bén nhọn đâm tới mục tiêu.
Darmil đối diện đòn t·ấn c·ông ấy, mỉm cười. Nó phấn khích. Nó không có chút ý định tránh né nào, trực tiếp rướn người, vung kiếm. Một đòn toàn lực.
Thanh đại kiếm phủ lấy sương đỏ như rực cháy, kéo ra một vệt dài đỏ sậm từ từ tiêu tán, và đầu cuối của vệt đỏ đó chính là ngay cổ của con Sói nanh bạc tinh anh.
Nói đến, khó mà cảm nhận được bất kì sự v·a c·hạm nào xảy ra. Móng vuốt bén nhọn và sức nặng từ cú vồ của con sói cứ thế bị cắt ngang, kèm theo đấy là cả đầu của con quái bị làm cho đứt lìa. Cả cơ thể do vậy mà tách thành ba mảnh rơi ra đất.
Con Sói nanh bạc tinh anh còn chưa có c·hết đi, sinh lực thật sự là dồi dào. Thế nhưng ở trạng thái như hiện tại, c·ái c·hết chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.
Darmil ngẩn người. Nó hoàn toàn không ngờ đến là trận chiến mình mong chờ lại kết thúc chóng vánh đến vậy.
“Đây chẳng phải là một con quái tinh anh có cấp độ thấp nhất là 20 ư?”
Darmil thốt thầm, khó thể nào hiểu nổi. Nó hiện tại vẫn chỉ mới có Thần cấp 14 mà thôi, có muốn vượt cấp g·iết địch cũng không thể khủng bố như vậy mới đúng.
Bực tức, Darmil vung chân sút cái đầu sói văng đi, cũng từ đó kết liễu sinh mạng của con quái, làm cho tan thành vô vàn những đốm sáng li ti. Xong, nó cắm thanh đại kiếm ở một bên, chống nạnh trông về phía người phụ nữ đang đứng nhìn với gương mặt không rõ là thể hiện sự kinh hoàng hay sửng sốt. Đều là ngạc nhiên thôi.