Thạch Cảm Đương há miệng thở dốc, không nói nên lời.
Đây vốn là sự thật.
Dương Thanh Vân vốn là do sư phụ cực khổ nuôi dạy từ nhỏ đến lớn, coi như là con ruột cũng không phải là nói quá.
Đối với những người khác, Tần Ninh có đánh, có mắng nhưng từ khi bái Tần Ninh làm sư phụ đến nay, Thạch Cảm Đương chưa bao giờ nhìn thấy Tần Ninh mắng Dương Thanh Vân một lần nào cả.
Thật sự là yêu thương hơn cả con trai ruột.
Tất nhiên là Dương Thanh Vân cũng coi Tần Ninh như cha, như sư phụ, như cả bầu trời.
Chỉ riêng chuyện ngày xưa, Cửu U Đại Đế chỉ công nhận một mình Dương Thanh Vân là đồ đệ của mình là đủ hiểu.
Sau đó, lại có thêm Lý Nhất Phong có quan hệ cực kỳ tốt với Cửu U Đại Đế nhưng khi ấy, Tần Ninh vẫn không nhận hắn ta làm đồ đệ.
Tần Ninh là sư phụ của Dương Thanh Vân nhưng bọn họ lại còn thân thiết hơn cả cha con.
Đây là điều mà ai cũng biết.
Nhưng Dương Thanh Vân cũng không hề xem nhẹ người nhà của ông ta.
Đối với Thạch Cảm Đương, người thân chỉ chiếm có ba phần, còn Tần Ninh chiếm tới bảy phần.
Tiên Nhân phu nhân tiếp tục nói: "Những năm gần đây, ta vẫn luôn nói đến những chuyện không hay về Tần Ninh, không phải là vì ta giận hắn, buồn lòng vì hắn mà trên thực tế, ta rất muốn cảm ơn hắn".
"Nhờ hắn mà ta có thể gặp được Thanh Vân, một người phu quân vĩ đại đến như vậy, ta thật sự rất yêu chàng, chàng cũng rất yêu thương ta, tình cảm của vợ chồng bọn ta cực kỳ tốt".
"Ở trước mặt người ngoài, trông có vẻ như chàng rất uy phong nhưng khi đứng trước mặt ta, chàng cũng chỉ là một người chồng mà thôi".
"Ta giận Tần Ninh là bởi vì ta thực sự hâm mộ và ghen tị với hắn, ghen tị hắn khiến cho phu quân của ta nhớ mãi không quên..."
"Ghen tị hắn mới là người mà phu quân cam tâm tình nguyện bỏ lại hết thảy mọi thứ để bảo vệ hắn, mà không phải là ta...", nghe thấy vậy, ánh mắt của Thạch Cảm Đương trở nên khác thường.
Nói giống như là Dương Thanh Vân và Tần Ninh có một mối quan hệ mờ ám mà không dám để cho ai biết vậy.
"Con ta chết, ta phát điên, nhưng ta biết Tần Ninh còn đau khổ hơn cả ta".
"Điều làm cho hắn đau khổ chính là... hắn làm sao có thể đối mặt với đồ đệ của mình".
"Năm xưa, nếu ai dám sỉ nhục Dương Thanh Vân thì Tần Ninh nhất định sẽ giết kẻ đó mà không thèm chớp mắt một cái".
"Vậy mà hôm nay...", Tiên Nhân phu nhân thoáng dừng lại trong giây lát.
Hôm nay, con trai của Dương Thanh Vân bị người ta chém chết, Tần Ninh sẽ làm như thế nào đây?
Dường như Thạch Cảm Đương đã nhớ đến chuyện gì đó, ánh mắt của hắn ta thay đổi.
"Ngươi muốn nói gì? Mau nói đi!"
Cốc Tân Nguyệt mở miệng nói.
Thạch Cảm Đương tỏ vẻ u sầu, rồi nói: "Ta bỗng nhiên nhớ đến những chuyện trong quá khứ".
"Năm ấy, Dương Thanh Vân đi ra ngoài để rèn luyện, khiêu chiến các đệ tử có cùng cảnh giới của các môn phái khác, ông ta bị một vị trưởng lão của tông môn người ta chặt đứt một ngón tay, lúc ấy, sư phụ đã... giết sạch cả tông môn đó".
"Mấy người đệ tử như bọn ta đi ra ngoài rèn luyện, bị người ta đánh chết, sư phụ cũng chẳng nói gì...", Thạch Cảm Đương bất đắc dĩ nói: "Dù sao đi nữa thì sư phụ cũng không thể đứng yên mặc kệ Dương Thanh Vân bị người khác bắt nạt được...", nghe thấy vậy, bốn người Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên, Lý Nhàn Ngư và Giang Bạch đều im lặng.
"Vì sao... Tần Ninh lại quan tâm Dương Thanh Vân đến như vậy?"
Cuối cùng, Cốc Tân Nguyệt không nhịn được nữa bèn mở miệng hỏi.
Nàng ấy đã theo Tần Ninh từ rất lâu nên nàng ấy thật sự hiểu được rằng.
Tình cảm thầy trò giữa Tần Ninh và Dương Thanh Vân... thực sự rất sâu đậm.
Thạch Cảm Đương lắc đầu, nói: "Ta cũng không biết nữa, Dương Thanh Vân từng nói với ta rằng năm ấy, lần đầu tiên ông ta gặp sư phụ, sư phụ nhận ông ta làm đệ tử, lúc đó trong lòng ông ta vẫn còn không mấy vui vẻ...", mấy người bọn họ không nói thêm gì nữa.
Có lẽ cuộc đời chính là như vậy.
Có đôi khi chỉ cần là người ấy thì ta không thể nào dứt bỏ được.
Dù là tình yêu nam nữ, tình thầy trò hay tình huynh đệ, nói chung mọi thứ đều hết sức kỳ diệu, không thể giải thích rõ ràng được.
Cốc Tân Nguyệt cũng không cố chấp với chuyện đó nữa.