Hắn ta chỉ chú ý Tần Ninh.
Truy sát Tần Ninh.
Lý Nhất Phong hắn ta có thể thừa nhận thiên mệnh, trở thành Thánh Nhân, thần nhân vô địch, phá vỡ sự trói buộc của thiên địa.
Giờ khắc này, ánh mắt hắn ta khóa chặt Tần Ninh ở trước mặt.
Sáu lôi văn, một bộ lôi khải cùng chín luồng ánh sáng lúc này đều trở nên ảm đạm.
Kể cả gương mặt Tần Ninh cũng là lộ ra vẻ yếu ớt.
"Uy của Vãng Sinh Đồng được chứ?"
Lý Nhất Phong thản nhiên nói.
"Ngươi luôn luôn tỏ ra lạnh nhạt như thế, nhưng Dương Phong Hoa và Dương Tử Hiên chết rồi, ngươi cũng không thể lạnh nhạt được đúng không? Nhìn thấy Dương Thanh Vân đau lòng, ngươi cũng không thể lạnh nhạt phải không? Kể cả việc ngươi không ngờ ta còn sống, ngươi cũng không thể lạnh nhạt chứ hả?”
Lý Nhất Phong cười nói: "Tần Ninh, sao cứ phải che giấu cảm xúc làm gì?"
Lý Nhất Phong mang theo nụ cười tràn đầy tự tin.
Tần Ninh không phải không thể giết! Là người, cho dù là là Thánh Nhân Tiên Nhân hay Thần Nhân thì cũng đều có nhược điểm.
Có nhược điểm, liền có thể giết.
Tần Ninh cũng không ngoại lệ.
"Lý Nhất Phong, lằng nhà lằng nhằng cái gì thế?"
Trưởng tộc Luyện Thiên quát: "Trước hết giết kẻ này, diệt Thanh Ninh các, rút Vương Giả, đại quân Ma tộc chúng ta trực tiếp tấn công tứ phương".
"Đến lúc ấy, Thiên Đế các các ngươi xuất thủ phối hợp Luyện Ngục Ma chúng ta phóng thích bốn tộc khác, ngũ đại tộc liên thủ đi tiêu diệt ngũ đại bá chủ khác là chuyện dễ như trở bàn tay".
"Đại lục Vạn Thiên này sẽ do Thiên Đế các các ngươi đại diện loài người thống trị, năm tộc chúng ta cũng coi là hoàn thành nhiệm vụ!"
Trưởng tộc Luyện Thiên giờ phút này vội vã nói.
Đúng là rất vội, bọn chúng chờ đợi mấy vạn năm, thử rất nhiều lần.
Lần này, cuối cùng cũng thành công.
Lý Nhất Phong nhíu mày lại, không bao lâu liền chầm chậm vung tay lên.
Hai mắt lúc này, hóa thành ánh sáng đen nhánh.
Một khí tức bàng bạc hội tụ.
"Tần Ninh, ngày chết của ngươi đến rồi đấy!"
Nói xong, chín đạo câu ngọc trên bầu trời điên cuồng hội tụ.
Trưởng tộc Luyện Thiên thấy cảnh này, ánh mắt vui mừng.
Trong nháy mắt bộc phát ra.
Trưởng tộc Luyện Thiên giờ phút này bao trùm hỏa diễm khắp thân thể.
Thiên địa phảng phất như bắt đầu cháy rừng rực.
Hắn ta không muốn thấy Lý Nhất Phong chậm rãi ung dung giết Tần Ninh, hai người liên thủ, Tần Ninh có mạnh cỡ nào thì cũng chỉ có một con đường chết.
"Ma Long Bào Hao!"
Luyện Thiên ném ra một quyền, hóa thành một con rồng Hỏa Diễm tấn công Tần Ninh.
Lý Nhất Phong thấy cảnh này thì nhướng mày, hơi bất mãn nhưng cũng không mở miệng.
Giờ khắc này, Lý Nhất Phong thi triển Vãng Sinh Đồng kết hợp với trưởng tộc Luyện Thiên, trong nháy mắt tấn công Tần Ninh.
Hai đại Vương Giả đỉnh cao đồng loạt ra tay.
Trong chớp nhoáng này, thiên địa phảng phất như bị hai người điều khiển, khí thế vô địch bay lên không.
"Tinh Thần Thiên Cung Quyết!"
Chỉ là, sau một khắc, một thanh âm đột nhiên vang lên.
Sau lưng Tần Ninh bỗng xuất hiện một bóng người.
Bàn tay dựng lên, một cây trường cung được hội tụ.
Không giống với trường cung hội tụ từ cửu linh chi khí do Tần Ninh ngưng tụ.
Trường cung này chính là tinh thần lực chân chính ngưng tụ.
Tinh thần lực thuần túy! Võ quyết Tinh Thần! Võ giả Tinh Mệnh! Bóng người kia nhặt cung cài tên.
Một mũi tên Tinh Thần hội tụ khí thế mạnh mẽ trong nháy mắt bắn giết mà ra.
Mũi tên phá không mà đi, phát ra tiếng rít bén nhọn.
Luyện Thiên giờ phút này không thể không lui ra phía sau, tránh thoát mũi tên kia.