Nhưng bây giờ Chu Dịch đang nghĩ nên làm thế nào?
Tần Ninh trực tiếp đại giá đến chơi, rõ ràng là giết người, ông ta mặt đầy ngơ ngác không biết tại sao!
“Tần công tử, có gì thì nói, đừng tổn thương hòa khí!”, Chu Dịch lại nói.
Ông ta thật sự sợ.
Tần Ninh cũng là Vương Giả.
Tên nhãi này khi chưa là Vương Giả, giết Vương Giả cũng có thể làm được.
Bây giờ đến Vương Giả... vậy phải mạnh đến nhường nào?
Tần Ninh liếc Chu Dịch một cái, nói: “Nếu ngươi không biết chuyện tình thì bây giờ tránh ra, ta tha cho ngươi một mạng”.
“Hôm nay hễ là ngăn cản ta, ta đều ngần thừa nhận các ngươi biết rõ tình hình, giết không tha!”
Lời này vừa nói ra, Chu Dịch mặt liền biến sắc.
Lúc này muốn ngăn cản lại không dám ngăn cản.
“Hừ, Tần Ninh, ngươi coi Ngự Hư tông là chỗ nào mà ngươi giở trò lưu manh?”
“Đường chủ Lý Cù, bớt tranh cãi một chút”.
Chu Dịch vội vàng nói.
Tần Ninh không như những người khác, không thể dọa hắn, người càng dọa hắn thì càng xong đời.
“Chu Dịch, bổn tọa nếu mới nhậm chức đường chủ Ngự Hư tông, đương nhiên không sợ”.
“Ỷ vào thực lực Vương Giả đến Ngự Hư tông ta giở thói ngang ngược? Tần Ninh, ngươi còn chưa đủ...”
Chỉ là đường chủ Lý Cù còn chưa nói hết, giữa cổ máu tươi trào ra.
Hắn ta trợn tròn mắt ngón tay chỉ Tần Ninh, ô ô muốn nói gì, nhưng một câu cũng không nói được.
Một vị đường chủ Thiên Nhân thất bộ toi mạng.
Tần Ninh thu bàn tay về, hờ hững nói: “Người không liên quan thì cút đi, từ giờ phút này, Ngự Hư tông không còn tồn tại, ai còn ở bên trong Ngự Hư tông, chết đừng trách ta.
Một luồng hơi thở Vương Giả giải phóng.
Lúc này hơi thở tàn sát lạnh lẽo trong cơ thể Tần Ninh hoàn toàn hiện ra.
Lần này hắn thật sự nổi giận.
Thanh Ninh các bị thương, Dương Tử Hiên và Dương Phong Hoa chết.
Thiên Ngoại Tiên bị thương, Tiên Vũ Sinh chết, Tiên Hàm suýt chút nữa bỏ mạng.
Chuyện tốt Thiên Đế các làm.
Đâu đâu cũng nhằm vào hắn.
Nếu đã như vậy thì hắn phải làm phản kích.
Muốn chém cánh tay ta?
Vậy trước tiên chặt đứt thủ đoạn của ngươi! Đế Lâm Thiên, tỷ thí chân chính bắt đầu.
Lần này không tin ngươi không xuất hiện.
“Hư Vô Sinh, có gan làm thì phải có gan xuất hiện, sợ cái gì? Ta chẳng qua chỉ là một Vương Giả nhất phẩm đứng trước Vương Giả cửu phẩm ngươi, sợ ta làm gì?”
Một tiếng gầm thét truyền mười mấy dặm, toàn bộ Ngự Hư tông lúc này xôn xao.
Soạt soạt soạt… tiếng xé gió không ngừng vang lên.
Từng thân ảnh lúc này xuất hiện.
Càng ngày càng nhiều Thiên Nhân tụ tập ở chỗ này.
“Kẻ nào làm càn?”
“Chấp pháp đường Ngự Hư tông ở đâu, chém chết tên này!”
“Giết không tha!”
Một tiếng gầm thét của Tần Ninh chấn động toàn bộ Ngự Hư tông.
Từng vị Thiên Nhân lúc này hạ xuống, chen chúc tới xông về phía Tần Ninh.
Chu Dịch lúc này sắc mặt biến đổi lớn.
“Đừng động thủ, đừng động thủ!”