Lúc này bốn phía vang lên tiếng gào rít.
Xích sắt liên tục hội tụ về phía Tần Ninh.
“Tăng lên cảnh giới ngang hàng với bổn vương, nhưng cuối cùng không phải thế lực cảnh giới của bổn vương!”
“Lực ngoại lai đề thăng ngắn ngủi, làm sao có thể so với tu chân chính…”, rắc rắc! Rắc rắc! Lời Hư Vô Sinh còn chưa nói hết.
Âm thanh rắc rắc lúc này vang lên.
Đến cả khóa Hư Không bây giờ giống như theo cơ thể Tần Ninh bành trướng mới bắt đầu bành trướng.
Vù vù… Cuối cùng âm thanh gãy lìa của xích sắt truyền ra, tán lạc đầy đất.
Thân ảnh Tần Ninh trong nháy mắt lao ra, một quyền nện xuống mặt Hư Vô Sinh.
“Cứ nói nhảm nhiều!”
Bụp… Một quyền kia thật sự đánh trên gò má Hư Vô Sinh.
Bụp… Quả đấm vừa nện xuống, quyền thứ hai đã đến.
Hư Vô Sinh gắng gượng bị đánh hai quyền.
“Khóa Hư Không!”
Từng đường xích sắt dây dưa thúc vào cơ thể Tần Ninh.
Sức mạnh hư vô truyền vào trong cơ thể Tần Ninh.
Nhưng Tần Ninh căn bản không để ý.
“Phá!”
Hai tay xé xích sắt, từng đường sức mạnh lưu động, một tiếng rắc rắc, xích sắt hư vô lại tan vỡ.
“Đánh đến khi ngươi phục!”
Trong nháy mắt, Tần Ninh gần sát Hư Vô Sinh, một quyền đập ra.
Hư Vô Sinh lúc này cũng nổi giận, một quyền đáp lại.
Bùm… Trong nháy mắt.
Hai người ở giữa không trung dùng phương pháp đánh nhau nguyên thủy nhất, đấm đến da thịt, đánh nhau chết sống.
Chỉ là lúc này Tần Ninh lấy lực song hồn long phượng mở rộng biển linh thức, trong nháy mắt ngang hàng với Hư Vô Sinh, công thêm sự độc đáo của Cửu Linh Tinh Thần quyết và Thiên Canh Lôi thể.
Sức mạnh bây giờ hoàn toàn bộc phát ra.
Hư Vô Sinh không phải là đối thủ.
Không bao lâu gò má và cơ thể của Hư Vô Sinh khắp nơi đều là máu ứ đọng.
Thể chất Vương Giả mạnh đến mức nào.
Nhưng quả đấm của Tần Ninh uy lực lớn hơn.
“Phụt…”, vết thương ngoài kia cuối cùng khơi dậy lục phủ ngũ tạng quay cuồng trong cơ thể Hư Vô Sinh, một ngụm máu tươi lúc này phun ra.
“Tần Ninh! U Vương!”
Hư Vô Sinh lúc này ánh mắt mang theo tức giận vô tận.
Tần Ninh muốn đánh chết ông ta như vậy sao?
Bị từng quyền từng quyền đánh chết?
Vậy Hư Vương ông ta tuyệt đối sẽ trở thành trò cười của đại lục Vạn Thiên! Chuyện này nhất quyết không cho phép.
“Hư Vô, khóa thiên!”
Lúc này hai tay Hư Vô Sinh vỗ ra.
Từng đường xích sắt hiện giờ ngưng tụ.
Nhưng lần này không giống.
Xích sắt kia không phải là giả, mà là chân thực! Từng đường xích sắt vây quanh Tần Ninh, tỏa ra bốn phía cơ thể hắn.
“Thần thể, thể Hư Vô!”
Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Những năm gần đây ngươi thật đúng là dại dột, chỉ là nặng với Thần thể, nhưng lại quên mất con đường bản thân ngươi nên đi!”
“Không tới lượt ngươi giáo huấn ta!”
“Không tới lượt sao?”
Tần Ninh cười nhạo một tiếng: “Vì sao ta cảm giác... đến lượt ta nhỉ?”
Lời vừa dứt, hai tay Tần Ninh lúc này chậm rãi nâng lên.
“Long đằng!”