Phong Thần Châu

Chương 10717: Khí tức của mười người




Nhìn thấy bốn vị Tiên Vương đỉnh cấp lao về phía Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc, sắc mặt Tần Ninh bình lặng như nước.

Hắn vô cùng tự tin đối với thực lực của hai vị phu nhân nhà mình. Lúc này. Ánh mắt Tần Ninh dừng lại ở phía mười vị chiến sĩ của Thanh Giác tộc.

Khí tức của mười người này tựa như được bắt nguồn từ cùng một nơi, giữa bọn họ có một mối quan hệ vô cùng mật thiết.

Người nào người nấy thân hình cao to vạm vỡ, cơ bắp khắp người gồ lên, đến làn da cũng ánh lên ánh sáng màu lam nhàn nhạt.

Cho đến tận bây giờ, các tộc ở ngoại vực khi vào trong Thương Mang Đại Thế Giới hầu như đều có đặc điểm đặc thù.

Đông Hoàng tiên kiếm trong tay.

Tần Ninh nhìn mười bóng người to lớn đứng ở xung quanh, ánh mắt không. khỏi liếc về phía Cảnh Vân Minh bên ngoài lồng giam, mũi kiếm chỉ thẳng vào. ông ta, Tân Ninh cười nói: “Ngươi đừng vội, giết hết mười người này xong, tiếp theo chính là ngươi”.

Cảnh Vân Minh tay nắm lá cờ, đáy mắt đầy vẻ châm chọc.

Thăng nhãi này, thực sự cho là mình cái gì cũng làm được hay sao?

Mười chiến sĩ Thanh Giác tộc cấp bậc Tiên Vương đỉnh phong, vạn người

chọn một, đây không phải là một Tiên Vương đỉnh phong bình thường trong các Nhân tộc có thể sánh được.

Uỳnh... Chớp mắt, có tiếng nổ lớn vang lên.

Mười bóng người, ai nấy tay nắm các loại tiên binh khác nhau như đao, thương, kiếm, xiên, côn, gậy v.v... đồng thời xông lên.

Nhưng khi mười người này xông đến, mặc dù rõ ràng cảm thấy chiêu thức tấn công mà bọn họ thi triển đều không giống nhau, nhưng âm thầm lại sinh ra một sự tương hỗ, liên kết, phối hợp chặt chẽ.

Một kiếm của Tần Ninh chém về phía một người cầm côn trong số đó.

Chiến sĩ Thanh Giác tộc cầm côn kia thình lình xiết chặt cây côn bằng hai tay, sau đó chém xuống.

Uỳnh!!! Tiếng nổ trầm thấp bỗng vang lên. 'Thoáng chốc.

Tần Ninh cảm giác được một luồng sức mạnh khủng khiếp đến từ chín người còn lại đang áp đảo xuống người mình.

“Tấn công một người, cũng giống như tấn công cả mười...”. Tần Ninh lập tức hiểu ra.

Cảnh Vân Minh đứng bên ngoài lồng giam, hai tay khoanh lại, mắt đượm ý cười.

Hôm nay, sẽ chơi với Tân Ninh cho thật đã!

Nếu không phải vì Ôn Ngọc Trạch còn đang ở trong tay hắn, Tần Ninh... đã trở thành một thi thể từ lâu rồi!

Chỉ cần bắt sống Tân Ninh, sẽ có cả trăm nghìn cách để khiến hắn phải giao. Ôn Ngọc Trạch ra.

Tần Ninh bây giờ, cũng thực không dám giết chết Ôn Ngọc Thạch, một khi giết chết Ôn Ngọc Trạch, khiến vị đại nhân bên trong cơ thể hắn ta phát điên, thì cho dù là mấy vị Tiên Tôn già ở Tam Thanh tiên vực kia cũng sẽ chẳng thể ngăn chặn được.

Đương nhiên, Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc cũng không chặn được.

Chỉ có tộc trưởng của Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc mới biết được cách để khiến cho vị đại nhân kia có thể yên ổn mà sống dậy.

Một Tần Ninh dám làm mưa làm gió, quả thực nên giết.

Nhưng Tần Ninh lại đang giữ Ôn Ngọc Trạch trong tay, mà bọn họ cũng buộc phải cứu.

Uỳnh... Bên trong lồng giam, tiếng nổ lại vang lên.

Mươi Tiên Vương đỉnh phong của Thanh Giác tộc vừa tấn công, vừa phòng ngự, đạt đến đúng với cấp bậc được xưng tụng là Tiên Vương đỉnh cấp.

Chỉ chốc lát thì Tân Ninh cũng không thể tìm ra được cách để phá giải. Lại thêm. Hắn cũng chỉ là một Tiên Vương sơ cấp mà thôi.

Cách biệt về cảnh giới khiến dù hắn có rất nhiều bản lĩnh thì vẫn bị hạn chế, không thể bộc phát ra được.

Chẳng qua trong lúc giao đấu với mười người này, Tần Ninh đã dần phát hiện ra điểm khiếm khuyết trong cách bộc phát sức mạnh của mười chiến sĩ Thanh Giác tộc này.

“Khởi!”

Bỗng nhiên.

Bàn tay của Tân Ninh vẫy một cái.

Thiên Lung tiên tháp xoay tròn, sau đó hóa thành một tòa tháp cao đến cả trăm trượng lơ lửng ở trên đầu Tần Ninh.

“Va chạm của hai loại sức mạnh thô bạo, trên thế gian này loại sức mạnh thô bạo mà đáng sợ nhất, có lẽ chính là sức mạnh của sấm sét phải không?”

Lời của Tần Ninh vừa dứt. Uỳnh!!! Tiếng nổ trầm đục vang lên.

Bên trong Thiên Lung tiên tháp, từ tiên lôi Tam Thiên đến Tịch Diệt Thiên Lôi đang liên tục cuộn trào.

Loại tiên khí Vương phẩm này sau khi được lôi kiếp của Tần Ninh gột rửa, đến nay đã hợp nhất với tâm ý của Tần Ninh, nó thuần túy chính là một bể sét của Tần Ninh.

“Nữa này!”

Tần Ninh tay cầm Đông Hoàng tiên kiếm, nhìn về phía mười bóng dáng cao lớn.

Nếu không phải vì Ôn Ngọc Trạch còn đang ở trong tay hắn, Tần Ninh... đã trở thành một thi thể từ lâu rồi!

Chỉ cần bắt sống Tân Ninh, sẽ có cả trăm nghìn cách để khiến hắn phải giao. Ôn Ngọc Trạch ra.

Tần Ninh bây giờ, cũng thực không dám giết chết Ôn Ngọc Thạch, một khi giết chết Ôn Ngọc Trạch, khiến vị đại nhân bên trong cơ thể hắn ta phát điên, thì cho dù là mấy vị Tiên Tôn già ở Tam Thanh tiên vực kia cũng sẽ chẳng thể ngăn chặn được.

Uỳnh... Bên trong lồng giam, tiếng nổ lại vang lên.

Mươi Tiên Vương đỉnh phong của Thanh Giác tộc vừa tấn công, vừa phòng ngự, đạt đến đúng với cấp bậc được xưng tụng là Tiên Vương đỉnh cấp.

Chỉ chốc lát thì Tân Ninh cũng không thể tìm ra được cách để phá giải. Lại thêm. Hắn cũng chỉ là một Tiên Vương sơ cấp mà thôi.

Cách biệt về cảnh giới khiến dù hắn có rất nhiều bản lĩnh thì vẫn bị hạn chế, không thể bộc phát ra được.