“Nói chuyện thật ngông cuồng!”
Giọng nói của Cảnh Chấn Vũ tộc trưởng Cảnh Hỏa tộc sang sảng, cười ha ha nói: “Thanh Nguyên Bân, lão cẩu nhà ngươi thực sự cho rằng Tam Thanh tiên vực ngày nay vẫn phải nghe theo ba đại tông của các ngươi sao?”
Ba bá chủ, chín nhân vật cấp bậc Tiên Tôn đều lặng im không đáp.
Cảnh Chấn Vũ nói bằng giọng lạnh lùng: “Chỉ một Tần Ninh nho nhỏ mà năm lần bảy lượt khuấy đảo sóng gió, nhưng mà ba tông các ngươi lại vẫn bị hắn dắt mũi mà đi, lại không biết rằng hắn đang đưa các ngươi vào chỗ chết!”
“Năm đó, Thần Môn có thể bị diệt môn ngay tại căn cứ địa của mình, mặc dù Cửu Dương tộc và Cửu Âm tộc phải trả cái giá cực đắt bằng chính tộc nhân của mình, nhưng trên thực tế... cũng có sự giúp đỡ từ những tộc khác”.
“Mà nay, với nền tảng thực lực của ngũ tộc ta, tiêu diệt ba tông quả thực là có chút khó khăn, nhưng mà, trong mười hai đại tiên vực, lại có ai có thể giúp đỡ các ngươi?”
“Có điều, lại có người đến giúp chúng ta!”
Cảnh Chấn Vũ vẻ mặt lạnh lẽo: “Các tộc của chúng ta nhận được sự nhờ cậy của chư thần đến Tam Thanh tiên vực này, mặc dù giữa chúng ta có tồn tại bất hòa, nhưng chúng ta hiểu rõ hơn ai hết, duy chỉ có đoàn kết một lòng, thì chúng
†a mới có thể tiếp tục tồn tại!”
“Mà Nhân tộc Thú tộc của các ngươi, tiên giới có cả ngàn cả vạn chủng tộc, nhưng giữa các ngươi lại không hề hòa thuận”.
“Nhất là Nhân tộc các ngươi, đấu đá lẫn nhau, hãm hại lẫn nhau, càng giống lũ chuột nhắt bẩn thỉu sống trong cống rãnh hôi hám, khiến người ta buồn nôn!”
Giọng nói sang sảng vang vọng khắp cả bách vực đại địa. “Mặc dù Nhân tộc chúng ta có cả ngàn điều không phải!”
Một giọng nói già nua vang lên truyền đi khắp mọi ngõ ngách trong không gian.
“Nhưng, đây là nhà của chúng ta, chứ không phải là nơi để cho đám người các ngươi hoành hành ngang ngược!”
Giọng nói kia vang xa cả vạn dặm.
Bên cạnh chín vị Tiên Tôn của ba đại tông bỗng xuất hiện một bóng dáng thứ mười.
“Mạc Xuyên Tiên Đết”
Trương Linh Phong, Ngụy Húc, Vi Sinh Vũ cùng một số Tiên Đế tán tu nhìn vào bóng dáng to lớn đứng hiên ngang giữa đất trời kia, người nào người nấy. thầm trở nên nghiêm túc.
Không!
Không phải là Mạc Xuyên Tiên Đế.
Mà là Mạc Xuyên Tiên Tôn!
Lúc này, Tam Thanh tiên vực lại có thêm một vị Tiên Tôn nữa.
Vạn vực đại địa, vô số tiên nhân đều có thêm niềm tin nhìn về phía cao cao. trên bầu trời.
Mười bóng người cao lớn mang đầy uy nghiêm bất tận của các vị Tiên Tôn, có luồng sức mạnh ào ạt bao trùm khắp cả Tam Thanh tiên vực.
Rất nhiều người, nhiệt huyết sôi trào. Rất nhiều người, vẻ mặt lạnh lùng. Tân Ninh đứng trên một đỉnh núi ở Thái Ninh Vực, ngẩng đầu lên nhìn.
Không thể không nói, giữa Tiên Vương và Tiên Tôn có một khoảng cách xa như trời vực.
Hắn trước nay vẫn luôn nghĩ, mình cần phải trừ ma vệ đạo, bảo vệ hòa bình của tiên giới này.
Nhưng lần này, hết cách, hắn nay chỉ là cảnh giới Tiên Vương.
Hản chỉ đành ép buộc ba bá chủ trở mặt với ngũ đại dị tộc mà đánh nhau một trận sống còn.
Cho dù là vì thế mà sẽ chết cả Tiên Tôn, cũng chết cả Tiên Đế. Nhưng bây giờ đánh thì cơ hội thắng sẽ lớn hơn.
Sau này mới đánh, khả năng thua sẽ càng lớn.
Dị tộc theo đà ngày càng phát triển sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.
Nếu thực sự đợi đến lúc mà dị tộc chủ động tấn công, sẽ là lúc bọn chúng vô cùng tự tin, như vậy thì ai cũng chẳng thể ngăn chặn được bọn chúng!
Đại chiến đang không ngừng được mở rộng. Uÿnh!!!
Trong một khắc nào đó, có tiếng nổ khủng khiếp vang xa vạn dặm, trên bầu trời chớp tối.
Đây là thiên tượng báo có Tiên Đế đã hy sinh!
Có Tiên Đế đã bị giết rồi.