Diệp Chi Vấn nhìn về phía Huyền đại sư, không khỏi cười ha ha nói: “Ngươi không phải cũng vì hắn mà đến hay sao?”
“Vốn dĩ việc lấy được Tam Thanh tiên vực không phải vấn đề gì to tát, chỉ là †a cũng không ngờ được, ngươi lại ở bên trong Thượng Thanh Lâu”.
Giọng nói của Diệp Chi Vấn đều đều: “Tần Ninh à, ngươi có thể đi được đến ngày hôm nay, đúng là... có quá nhiều người quan tâm ngươi”.
Nghe vậy, Tân Ninh không khỏi cười nói: “Đó là đương nhiên, ngươi và ta đều biết, nguyên nhân là gì!”
Mà lúc này, Huyền đại sư đứng quay lưng lại với mọi người, dùng giọng khinh miệt nói: “Diệp Chỉ Vấn, ngươi ở tiên giới này cũng quá hiếu động rồi đấy, chỗ nào. cũng thấy có mặt của ngươi”.
“Dị tộc bên trong tiên giới có thể phát triển mạnh như thế, vị Diệp đại nhân như ngươi đây, hẳn là có công đầu nhỉ!”
Giọng điệu trong lời nói của Huyền đại sư mang theo vài phần châm chọc lạnh lùng.
Mà cùng lúc này, bốn đại Tiên Tôn Hàn Thanh Tiêu, Cảnh Chấn Vũ, Lôi Doanh, Ám Tòng Thiên đều đứng ở hai bên trái phải của Diệp Chi Vấn.
“Diệp đại nhân...”, sắc mặt Hàn Thanh Tiêu cực khó coi nói: “Vì sao bây giờ mới đến? Chúng ta đã hẹn trước rồi...”
Diệp Chi Vân liếc mắt nhìn Hàn Thanh Tiêu, lạnh lùng nói: “Mất chút thời gian ở Liệt Dương tiên vực”.
Ngay sau đó, Diệp Chi Vấn như có như không nhìn về phía Tần Ninh, cười nói: “Trong Liệt Dương tiên vực có một nhân vật yêu nghiệt kiệt xuất mà hàng ngàn hàng vạn năm nay mới xuất hiện được một người, tên là Cốc Tân Nguyệt, nay đang ở trong Xích Dương Tiên Môn tu hành, địa vị cực cao!”
“Tân Ninh, ngươi đối với nữ tử này, chắc không lạ chứ?” Nghe vậy, vẻ mặt Tân Ninh thoáng nghiêm lại. Cốc Tân Nguyệt.
Từ khi tạm biệt ở đại lục Vạn Thiên xong, hắn vẫn chưa gặp lại Cốc Tân Nguyệt.
Liệt Dương tiên vực.
Xích Dương Tiên Môn.
Diệp Chỉ Vấn lại chậm rãi cười nói: “Chẳng qua nghe nói, vị Cốc Tân Nguyệt kia cực kỳ lạnh lùng và kiêu ngạo, dường như chẳng còn nhớ đến Tần đại công tử nữa rồi, có lẽ quá khứ của các ngươi, cũng đã tan theo mây khói rồi”.
“Quá khứ nếu đã từng xảy ra, thì sẽ không thể tan theo mây khói”, Tân Ninh bình tĩnh đáp: “Nàng ấy không nhớ được ta, ta sẽ khiến cho nàng ấy từ từ nhớ lại!"
“Hy vọng là như vậy”, Diệp Chi Vấn cười ha ha nói: “Nhưng mà, nếu như: người trong lòng này của ngươi cũng là dị tộc đến từ ngoại vực thì sao? Tân Ninh ngươi sẽ giết nàng sao?”
Đầu mày Tần Ninh nhíu lại.
Năm đó hẳn cùng Cốc Tân Nguyệt tìm hiểu sâu về nhau, hắn từng cảm nhận được hồn hải của Cốc Tân Nguyệt.
Một hồn hải khô cằn rộng mênh mông, còn rộng hơn nhiều so với năm đó khi hắn còn ở cảnh giới Thần Đế.
Hắn vẫn luôn cảm thấy Cốc Tân Nguyệt không đơn giản.
Diệp Chi Vấn nói câu này, không cần thiết phải lừa hắn.
“Ta đối vưới dị tộc, là ôm lòng trừ khử, nhưng cũng phải xem, rốt cuộc là loại dị tộc gì!”
Tần Ninh lạ †a mặc dù không biết ngươi rốt cuộc đứng về phía bên nào của Thương Mang Vân Giới, nhưng đợi khi ta quay trở lại Thương Mang Vân Giới, thì ta ắt sẽ biết thôi”.
šp tục cười lạnh lùng nói: “Diệp Chi Vấn, đến tận ngày hôm nay,
“Đến lúc đó, hy vọng ngươi còn có thể như bây giờ, che giấu một cách đúng mực thân phận thật sự của mình”.
Nghe vậy, Diệp Chi Vấn mỉm cười, không nói gì nữa.
Sự tồn tại của Diệp Chi Vấn, giống như vận mệnh bám riết theo Tần Ninh trong suốt chín đời.
Diệp Chỉ Vấn luôn muốn giết chết Tân Ninh.
Nhưng cũng luôn không thành công.
Mà nay, đã đến đời thứ chín của Tân Ninh rồi.
Nếu như thân xác chín đời của Tân Ninh hoàn toàn dung hòa vào nhau, vậy thì mệnh số của Tần Ninh sẽ viên mãn, một số thứ của kiếp trước cũng sẽ lại xuất hiện.
Đến lúc đó, Diệp Vấn Chi muốn giết hẳn, có lẽ là không thể nữa.
Mà bây giờ...
Diệp Chi Vấn muốn giết hắn, cũng đã rất khó rồi.
“Eêêt
Lúc này, Huyền đại nhân quay lưng lại với mọi người, tay chắp phía sau, giọng nói đầy vẻ bất mãn: “Diệp Chỉ Vấn, đối thủ của ngươi là ta, không phải hắn,
ngươi hình như nhầm rồi!”
“Nếu đã đến rồi, ngươi cùng đừng mong chạy thoát, hai người chúng ta, quyết đấu một trận!”
“Thái Thần tiên vực, chỉ là cái thứ nhất, nhưng tuyệt đối sẽ không phải là cái cuối cùng, những ngày tháng sau đây còn dài, ta và ngươi cứ chống mắt mà xen”.
Diệp Chỉ Vấn nói xong, bàn tay phất một cái.
Hàn Thanh Tiêu, Cảnh Chấn Vũ, Ám Tòng Thiên, Lôi Doanh bốn đại Tiên Tôn đều biến mất theo.
“Ai dà, muốn chạy?”