Mục Huyền Thần lại rụt cổ, song hồn, tỷ ấy thử là tốt nhất.
tiếp đó nói: “Ca, huynh quên à, nhị tỷ một thể
“Một hồn phách thử chết rồi, vẫn còn một hồn phách nữa, có thể từ từ hồi phục”.
“Cũng chỉ trong khoảng thời gian mấy vạn năm mà huynh rời đi thôi, chúng †a đã thử đến mấy trăm lần gì đó, kết quả... nhị tỷ không thành công, ta ăn nhầm phải Nghịch Chuyển thần đan, kết quả lại thành công tách được hồn phách ra khỏi ba hồn bảy phách, thành công chuyển thế rồi!”
Nghe vậy, Tân Ninh nhíu mày nói: “Đệ chắc chắn Vũ Đạm không thành công?”
“Chắc chắn a...".
Mục Huyền Thần cực kỳ khẳng định nói: “Mỗi lần tỷ ấy thử đều thất bại, có một hồn phách đã bị diệt rồi, phải mất rất lâu mới dùng một hồn phách khác để nuôi dưỡng ra hồn phách thứ hai, có lần tỷ ấy còn mất đến hơn một vạn năm mới hồi phục...”.
Nói đến đây, Mục Huyền Thần bỗng nhiên ngẩn ra.
“Chết tiệt!!”
Mục Huyền Thần lập tức vỗ đùi, mắng: “Đệ bị giốn rồi, nhị tỷ đã thành công từ lâu rồi, chết tiệt! Tỷ ấy lừa đệ!!!”
Nghe vậy, đầu Tân Ninh như muốn phình ra.
Một quả Thế Giới!
Cho dù là Thần Đế thì cũng sẽ ngao ngao chạy đến mà tranh cướp. Ba đứa đệ muội nhà mình lại cứ thế mà lãng phí mất rồi.
“Haiz...”.
Tân Ninh thở dài, nói bằng giọng bất lực: “Đợi đó đi, đợi phụ thân quay về, lão già cây Thế Giới kia chắc chắn sẽ đi mách tội với phụ thân, đến lúc đó ba bọn đệ có bị lột da rút gân thì cũng là nhẹ!”
Mục Huyền Thần không phản bác lại thêm.
Hắn cũng không dám phản bác cái gì.
“Các đệ đúng là làm bừaI”, Tân Ninh bỗng nhiên lại quát lên: “Đệ tưởng là, những Thần Đế trong Thương Mang Vân Giới thực sự là không thể xuống được dưới này hay sao? Chỉ là nếu xuống thì sẽ phải trả một cái giá quá đắt, lần này các đệ dùng quả Thế Giới để làm vật dẫn, coi như may mắn, nhưng nếu như xảy.
ra chuyện gì ngoài ý muốn...”.
“Không phải là giờ vẫn chưa có ngoài ý muốn sao?”, Mục Huyền Thần cười he he nói.
Nói cho cùng. Mục Huyền Thần và Mục Huyền Phong đã lấy nhị tỷ Mục Vũ Đạm thử thuốc.
Dù gì nhị tỷ khi sinh ra đã có hai thể hồn phách cùng dựa vào nhau để tồn †ại, một thể hồn phách chết đi thì thể còn lại vẫn có thể nuôi dưỡng lại.
Tân Ninh lập tức nói: “Đệ đến tiên giới bao nhiêu năm rồi?”
“Chính lúc kiếp thứ chín của đại ca kết thúc nhưng chưa quay về, nên đệ xuống đây, đại khái cũng có bốn năm vạn năm rồi...".
Mục Huyền Thần lập tức nói: “Lúc đó đệ đã biết, huynh không về chắc chắn là có vấn đề”.
“Đệ và lão tứ lúc đó đi tìm mẹ hai, muốn hỏi xem rốt cuộc là lúc nào đại ca mới về, bọn đệ còn chuẩn bị cùng huynh đi đánh ra ngoại vực để cứu cha chúng †a nữa kìa, sau khi huynh lịch kiếp, mẹ hai lại trở thành minh chủ của Cửu Thiên Vân Minh nên quyền hành nằm hết trong tay, bọn đệ chỉ đành phải hỏi bà ấy!”
Tần Ninh từ tốn nói: “Mẹ ta nói thế nào?”
Mục Huyền Thần gãi đầu, cười đầy vẻ chột dạ nói: “Mẹ hai bảo bọn đệ cút!”
Tần Ninh lập tức nói: “Từ những năm trước, ta nghe nói mối quan hệ của mẹ †a và mẹ tám của chúng ta đã không được tốt?”
“Ôi dào, cũng không đến nỗi không tốt”.
Mục Huyền Thần đứng dậy, đi sang ngồi xuống bên cạnh Tần Ninh cười nói: “Ca, huynh còn không biết à? Mục gia chúng ta...”.
“Có mẹ huynh Tân Mộng Dao và mẹ của Mục Viễn Phàm là Minh Nguyệt Tâm là hai người phụ nữ không ra gì... ghê gớm nhất!”
RâmI!!
Mục Huyền Thần còn đang nói đến nước bọt văng tung tóe thì thình lình bị Tân Ninh tát mạnh một cái vào sau ót hắn.
“A...", Mục Huyền Thần ôm cái ót của mình, vẻ mặt đau khổ. “Nói tiếng người!”, Tân Ninh hờ hững nói: “Nói năng tử tế, cái gì mà người
phụ nữ này người phụ nữ kia, giờ đệ nói năng hùng hồn như thế, nếu thực sự lôi mẹ ta và mẹ tám đến trước mặt đệ, đệ là người quỳ đầu tiên!”