Tần Ninh nheo mắt nhìn mấy người, từ từ nói: “Chưa chết được”.
Một tiếng xé gió vang lên, Hạ Phương Ki lúc này bay vụt trở lại.
Nhưng phía sau Hạ Phương Ki là một hóa thân của Tần Ninh đang dùng một tay nâng vị quốc quân cổ quốc Đại Hạ này lên, sắc mặt lạnh nhạt.
Đám người cổ quốc Đại Hạ mà có cử động gì, vậy hóa thân bên cạnh Hạ Phương Ki sẽ giết chết ông ta ngay lập tức.
Nhìn thấy cảnh đó, tất cả đều đứng yên tại chỗ, không dám làm càn.
Mà trên thực tế, bọn họ cũng không hành động thêm gì được. Đến cả quốc quân còn không phải đối thủ của Tần Ninh thì người khác càng không phải nói.
“Thả ra đi!”
Tần Ninh nói vậy, hóa thân kia lập tức lui trở về bên cạnh Tần Ninh, ngạo nghễ đứng vững như một con rối, không hề nhúc nhích.
Thấy cảnh đó, tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Sắc mặt Hạ Phương Ki lúc này trắng bệch, máu tươi chảy ra từ khóe miệng, long bào cũng nhiều chỗ rách nát.
Tần Ninh từ từ nói: “Ba chiêu đã hẹn, ông hài lòng về kết quả chưa?”
Hạ Phương Ki im lặng không đáp.
Tần Ninh lại nói tiếp: “Đã vậy thì Cửu Hoang chiến xa sẽ ở lại chỗ ta, dùng xong ta sẽ trả lại cho cổ quốc Đại Hạ các người, ta không phải là người không giữ chữ tín”.
Sắc mặt Hạ Phương Ki biến đổi mấy lần.
Ông ta biết chỗ đáng sợ của Cửu Hoang chiến xa, nhưng cho dù vậy thì cũng không thể phát huy ra uy năng mạnh mẽ cỡ này khi vào tay Tần Ninh được!
Nhưng ông ta là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, có Tứ Phương Thiên Kính cơ mà!
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Hạ Phương Ki lúc này thật sự không biết nên làm gì nữa!
“Làm sao? Không phục à?”
Tần Ninh cười nói: “Cửu Hoang chiến xa tuy là do lão tổ cổ quốc Đại Hạ chế tạo, nhưng năm đó Cửu U Đại Đế từng giúp cổ quốc Đại Hạ các người sửa chữa nên không có thứ gì bì được với uy lực của xe chiến này, có điều đám con cháu các người lại không hiểu được tâm tư của lão tổ”.
“Chờ có một ngày cổ quốc Đại Hạ các người xuất hiện một người thông thái, thì sẽ biết Cửu Hoang chiến xa rốt cuộc đáng sợ đến cỡ nào”.
Hạ Phương Ki nói: “Bản quân nhận thua, Cửu Hoang chiến xa vốn là vật của cổ quốc Đại Hạ ta, Hạ Phương Ki ta hôm nay đồng ý cho ngươi mượn!”
Nói xong, mặt Hạ Phương Ki đỏ hết cả lên.
Nói như vậy cũng chỉ là để bản thân ông ta có thêm chút mặt mũi mà thôi.
Thực thế thì, hôm nay, không cho mượn thì cũng phải cho mượn!
“Nhưng còn một chuyện, ta cần đòi lại công bằng!”, Hạ Phương Ki lúc này nhìn Tần Ninh, vương khí tràn ngập, nói: “Ngươi giết thất vương gia và hoàng tử của cổ quốc Đại Hạ ta, chúng ta không thể bỏ qua như vậy được!”