Phong Thần Châu

Chương 1261: “Vậy cũng chưa chắc đâu!”  




 Tần Ninh nhìn Đỗ tiên sinh, nói: “Xem ra mấy vạn năm thời gian trôi qua, Ma tộc đã khôi phục lại, rồi chuẩn bị đến dâng mạng lần nữa à?”   

 

Lão Vệ lúc này nhấc Đỗ tiên sinh bằng một tay, bình tĩnh đứng vững.  

 

Mà Đỗ tiên sinh hiện giờ đã không còn bình tĩnh như trước nữa mà đôi mắt lộ rõ vẻ hoảng sợ.  

 

Hắn ta thế mà lại bị cắt ngang?  

 

Nhìn lão Vệ nhẹ nhàng nhấc mình lên bằng một tay, Đỗ tiên sinh hoảng sợ nói: “Ngươi... vượt qua cảnh giới Hóa Thần... cảnh giới Tam Vị...”  

 

Đỗ tiên sinh lúc này run rẩy.  

 

Hắn ta chính là Ma Hoàng quyền cao chức trọng của Ma tộc Xích Huyết, nhưng lúc này ở trong tay lão Vệ lại không khác gì trẻ con.  

 

Phải biết rằng, hắn ta là cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, xét về thực lực thì không kém gì Hạ Phương Ki.  

 

Lão nô bộc này hóa ra lại mạnh mẽ đến vậy.  

 

Mà mọi người nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi thán phục.  

 

Tư cách ngông cuồng của Tần Ninh không chỉ có dựa vào mình hắn, mà còn là lão nô bộc ít nói bên cạnh.  

 

Có thể dễ dàng ngăn cản một nhân vật vô địch Hóa Thần cửu chuyển, người này thật sự quá kinh khủng đi?  

 

Nhất thời, đám người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi cũng nhìn lão Vệ với ánh mắt kinh ngạc.  

 

Lão Vệ mạnh mẽ cỡ này mà lại tôn Tần Ninh làm chủ nhân, hơn nữa lại chăm sóc hắn từng li từng tí, tình nguyện ở phía sau Tần Ninh, không để lộ bất kỳ điều gì.  

 

Trên thực tế, lấy thực lực của lão Vệ thì hoàn toàn có thể khai sơn lập tông, kinh sợ tứ phương.  

 

Vượt qua cảnh giới Hóa Thần cửu chuyển, đó chính là vô địch!  

 

“Hiện giờ có thể nói chuyện bình thường được chưa?”  

 

Tần Ninh nhìn Đỗ tiên sinh, chậm rãi nói: “Tuyệt Ninh tông hóa ra là của Ma tộc à?”  

 

“Thú vị thật, thú vị thật, vậy thì đưa ta đến Tuyệt Ninh tông xem đi!”  

 

“Ngươi nằm mơ à!”  

 

Đỗ tiên sinh khẽ quát, dáng vẻ bất khuất thà chết còn hơn.  

 

“Vậy cũng chưa chắc đâu!”  

 

Tần Ninh nói xong, lão Vệ trực tiếp đánh xuống.  

 

Trong nháy mắt, cả người Đỗ tiên sinh run rẩy, phảng phất như bị điên vậy, xương cốt toàn thân như rời hết ra.  

 

Tần Ninh lười quan tâm, lão Vệ có đầy cách khiến tên này nói ra.  

 

Tần Ninh nhìn xuống bên dưới, từ từ bay xuống, rồi nhìn xung quanh.  

 

“Kể từ hôm nay, năm gia tộc lớn cứ thành thật ngoan ngoãn đi, ta đã xử lý xong chuyện cần làm, năm gia tộc lớn các người sau này hãy biết thân biết phận mà sống”.  

 


Thêm nữa, có Tần Ninh ở đây, bọn họ không dám.  

 

Lúc này, Tần Ninh nhìn thành cổ phía dưới, không nói nhiều mà quay người rời đi.  

Hắn cũng không định đại khai sát giới, chỉ là muốn tính sổ một lần vụ liên quan đến Tuyệt Ninh tông, đến Bắc Minh năm xưa.