Ba người Tề Hạo gật đầu.
Bọn họ cứ cho rằng thánh vực Thiên Hồng này vô cùng bình yên.
Nhưng chuyện hôm nay đã dấy lên một hồi chuông cảnh tỉnh, cho bọn họ nhìn rõ tình hình của thánh vực hiện tại.
Huyết Ma tộc đã âm thầm khống chế Cửu U đài.
Nếu hôm nay Tần Ninh không đại náo một trận thì thử hỏi sau một ngàn năm nữa, một vạn năm nữa... cục diện sẽ ra sao đây?
Hai vị Thánh Hoàng tọa trấn.
Nghĩ cũng thấy sợ.
Hơn nữa, trưởng tộc Huyết Đế cấp bậc Thánh Đế của Huyết Ma tộc cũng đích thân ra tay.
Nếu không có một vị đại năng vô danh nào đó của thánh vực khác ra tay ngăn trở, có lẽ... hôm nay dù Tần Ninh ở đây thì cũng khó mà ổn định được thế cục.
"Tần Ninh".
Lúc này, từ phương xa có mười mấy bóng dáng bay tới.
Là bốn người Địch Nguyên, Tấn Triết, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi dẫn theo một nhóm người tới đây.
Người đứng đầu lại chính là U Hồn Thiên.
Mà bên cạnh U Hồn Thiên là hai đại hộ pháp Lý Tín, Sở Hà cùng nhóm U Phần, U Tịch, U Bình.
Diệp Viên Viên đi tới trước mặt Tần Ninh, nhỏ giọng nói: "U Vân Tiêu và U Phàm Sinh đã bị giết, ba vị Đại Thánh Vương của Cửu U đài cũng đã bỏ mình..."
"Còn lại một ít đệ tử nòng cốt thì cũng tổn thất mất hơn phân nửa".
Tần Ninh khẽ gật đầu.
Diệp Viên Viên lúc này cũng âm thầm thở phào.
Cũng may là U Hồn Thiên còn sống, cho nên dù Cửu U đài có bị tổn thương nguyên khí thì cũng sẽ có thể khôi phục lại.
Đương nhiên cũng phải chịu tổn thất không nhỏ.
Tần Ninh lúc này nhìn U Hồn Thiên, bình tĩnh nói: "Tại sao các người lại bị Ma tộc bắt đi không tiếng động rồi bị cầm tù hết vậy?"
Sắc mặt U Hồn Thiên trắng bệch, hiển nhiên những năm qua đã bị tra tấn không ít.
"Cảm ơn Tần Ninh công tử hành hiệp trượng nghĩa, U Hồn Thiên ta xin ghi tạc trong lòng".
U Hồn Thiên chân thành cảm tạ rồi mới đáp: "Chúng ta cũng bị hai tên Trương Vân và Liễu Dương lừa, dẫn một nhóm Thánh Vương và rất nhiều Thiên Thánh đến thánh cảnh Vị Ương, kết quả... bị Ma tộc phục kích, gần như là bị giết và bắt lại".
"Những năm qua, Ma tộc chỉ tra khảo những công việc hàng ngày, thông tin tính cách của chúng ta. Ban đầu ta còn không hiểu vì sao chúng không giết chúng ta luôn".
"Bây giờ..."
Sắc mặt U Hồn Thiên trở nên khó coi.
Bây giờ nhìn lại, Cửu U đài là một mảnh tan hoang, núi non sụp đổ, đình các vỡ vụn, đệ tử chết và bị thương phải lên đến mấy ngàn...
Quan trọng nhất là tổn thất quá nhiều Thiên Thánh cùng Địa Thánh!
Đây là nòng cốt của bọn họ!
Tần Ninh lẩm bẩm: "Thánh cảnh Vị Ương à..."
Giờ phút này, trưởng tộc Yến Thần cũng lên tiếng: "Ta luôn nghe nói đến thánh cảnh Vị Ương nhưng lại không biết nó ở đâu, truyền rằng đây là nơi ở của Vị Ương Thánh Đế, mà bên trong còn có một tòa Vị Ương cung!"
U Hồn Thiên nghe vậy thì cười khổ, đáp: "Ở ngay tại dãy U Vân, nơi giao nhau giữa U Châu và Yến Châu".
Từ nam chí bắc kéo dài ít nhất mười vạn dặm, từ đông sang tây rộng đến mấy trăm dặm, một mực là ranh giới của U Châu và Yến Châu.
Từ vùng cực nam đi lên, vắt ngang qua thánh vực Thiên Hồng, điểm kết là ở thánh hà Thiên Hồng.