"Người của Vạn Tiên Lâu tới rồi!"
Các võ giả thế lực khắp nơi xung quanh rối rít đưa mắt nhìn chăm chú.
Lần này thú vị rồi.
Bọn họ cũng rất tò mò, vị Tần Ninh cung chủ của Nguyên Hoàng cung rốt cuộc có bản lĩnh gì để cảm thấy mình có thể chọc Vạn Tiên Lâu?
Rõ ràng là chuyện không thể nào! "Tần Ninh, ngươi thật là to gan".
Một tiếng rống giận truyền ra khắp trăm dặm xung quanh.
Lúc trước ở chỗ này trên đảo Vạn Tiên Lâu võ giả, bị Tần Ninh hết thảy đuổi đi, Vạn Tiên Lâu chạy tới đại bộ đội, đã là biết chuyện gì xảy ra.
Kỳ Huỳnh trưởng lão bị giết chết.
Vạn Vô Thanh cũng bị giết chết.
Tất cả những điều này đều đến từ người đứng đầu Nguyên Hoàng cung nho nhỏ, Tần Ninh! Điều này đâu chỉ là vả mặt Vạn Tiên Lâu, đơn giản là làm mất hết mặt mũi của Vạn Tiên Lâu, ném dưới đất, hung hăng chà đạp.
Nếu như Vạn Tiên Lâu có thể nhịn được chuyện này.
Vậy Vạn Tiên Lâu dứt khoát không cần đặt chân ở vùng biển Thái Ất nữa.
"Tới rồi".
Tần Ninh ngẩng đầu nhìn một người đàn ông trung niên dẫn đầu.
"Vạn Thừa Phong...", đám người Bạch Nguyên Thuần cũng đưa ánh mắt nhìn người đàn ông dẫn đầu kia.
"Ông ta chính là Vạn Thừa Phong?"
Tần Ninh cười tủm tỉm nhìn về phía Vạn Thừa Phong, nói: "Ta to gan, nhưng cũng không to gan như Vạn Tiên Lâu các ngươi nói!"
Hả?
Hắn vừa thốt ra lời này, một đám Tiên Nhân của Vạn Tiên Lâu đều sửng sốt.
Tần Ninh không nhanh không chậm nói: "Từ lúc ta sáng lập ra Nguyên Hoàng cung đến nay đều không chủ động lấn hiếp người khác, nhà họ Lư đảo Tinh Túc đã quy thuận Nguyên Hoàng cung, người của Thiên Thông Đạo lại xông tới nhà họ Lư đảo Tinh Túc, diệt cả nhà họ Lư".
"Đây là vả mặt Nguyên Hoàng cung ta, vả mặt Tần Ninh ta!"
"Cho nên ta mới tiêu diệt Thiên Thông Đạo".
"Lấy gậy ông đập lưng ông!"
"Nhưng hết lần này tới lần khác, Minh Thủy Tuyền lại đến gây sự với ta, không có biện pháp, ta không thể làm gì khác hơn là giết bà ta, cùng với Tào Hạo Nhiên, Nghiêm Tử An đi theo bà ta đến".
Tần Ninh tiếp tục nói: "Chuyện đến nước này cũng có thể kết thúc, nhưng người của Vạn Tiên Lâu lại không muốn".