Phu Quân Ngốc Vậy Mà Là Đại Tướng Quân

Chương 16: 16: Chè Đậu Xanh




Cố Ngôn nhìn giấy đặt hoa cúc lên liền ngồi xổm xuống, Tư An bên trong nhìn ta thấy hắn ngồi dưới nắng còn không có ý định đem hoa cúc vào liền nói vọng ra.

- Ngươi ngồi đó làm gì? Nắng như vậy muốn bị ngốc thêm sao? Ngươi nhanh đem hoa cúc vào đây, một lát ta cho ngươi thử món ngon.

Cố Ngôn đem hoa cúc trở vào, giấy lót để phơi hoa cúc cũng cẩn thận đặt qua một góc.

Tư An thấy cảnh này liền có chút buồn cười, nói:" Ngươi làm gì? Giấy đó cho dù có tận dụng lại cũng chỉ để viết chữ, không thể phơi hoa tiếp."

Cố Ngôn:" Ta từng thấy nhị đệ dùng giấy này để viết chữ, nhị đệ nói rất đắt, không thể phí phạm."

Tư An:" Ta cũng không dùng lãng phí nha, ta dùng để phơi hoa cúc, giấy ướt rồi sẽ khô có thể tận dụng lại để viết chữ."

Mấy hôm trước Tư An mua không ít đồ trong đó có giấy tuyên, sách để học còn có một khuôn mẫu chữ, mực với khay mực đều là mua đủ bộ để học viết chữ, Tư An muốn sống ở đây lâu dài trước tiên chính là nhận biết nhiều mặt chữ, nếu không sau này sẽ rất bất tiện, không có việc gì làm còn có thể dạy cho Cố Ngôn nhận biết mặt chữ.

Tư An không tính giữ lại giấy đã đem phơi hoa cúc, nhưng bộ dáng này của Cố Ngôn chắc chắn sẽ không đành lòng vứt đi nên cô sẽ không vứt mà giữ lại.

Tư An tìm trong nhà không có lọ thuỷ tinh liền dùng lọ gốm đem ra bên ngoài rửa sạch còn đem đi phơi nắng, Tư An dùng thìa thử mứt trái cây, sơn tra mùa này là mùa chua nhất, lúc nãy Tư An bỏ không ít đường, nhưng lúc nếm qua không có vị quá ngọt mà là chua chua ngọt ngọt.

Tư An nấu thêm một chút đợi mứt trái cây sền sệt lại mới đem lọ gốm đang phơi nắng vào, đợi thêm một lát mới cho mứt vào niên phong lại, nắng nóng nếu không bảo quản mứt trái cây kĩ chỉ sợ dùng được một tuần đã hư, Tư An nấu mứt chính là dùng linh tuyền, nên cho dù đem bán ra bên ngoài, người khác học theo thì thành phẩm cũng sẽ khác của cô, nên việc này tạm thời không cần lo tới, ngày mai Tư An sẽ đem mứt trái cây lên huyện để bán, Tư An lần này sẽ không bán công thức, dù sao công thức cũng rất đơn giản, cô lần này chính là có tính toán riêng.

Tư An còn để một ít mứt ở bên ngoài, buổi chiều sẽ làm dưa tròn trộn rau để một ít mứt trái cây lên phía trên.

Tư An đem dưa tròn đặt vào trong chậu nước, không có đá nên cô đành ướp lạnh dưa bằng cách này thôi.

Cô làm xong liền xoa eo, bắt đầu xử lí hoa cúc.

Quá trình xử lí hoa cúc rất đơn giản, hoa cúc phơi khô Tư An lấy một chút nước có pha linh tuyền vẫy vào chúng, đem hoa cúc bỏ vào nồi dùng lửa nhỏ để rang, ở nhà không có lò sấy nên Tư An chỉ có thể làm bằng cách thủ công như vậy.

Rang chỉ vừa nóng tới liền lấy ra, lại vẩy nước thêm một lần mà đem ra bên ngoài tiếp tục phơi nắng.

Tuy đơn giản nhưng mất không ít thời gian, lúc rang chính là khó nhất, phải đều chỉnh lửa hợp lý nếu quá nóng hoa sẽ khô rã từng cánh hoa, không còn nguyên vẹn, còn nhiệt độ không nóng tới lúc bảo quản hoa sẽ bị hư, không thể để dùng quá lâu.

Tư An làm xong mới đem đậu xanh đi nấu lên.

Trong sân nhà bọn họ có một cái cây rất lớn nhưng Tư An không biết nó là cây gì, bóng râm nó tạo chỉ được phân nữa sân, Tư An kêu Cố Ngôn đem hai cái ghế đẩu đặt bên dưới góc cây.

Tư An nấu đậu xanh rất nhanh liền xong, còn đổ nước ra một cái chậu rồi đặt nồi đậu xanh vào để làm lạnh, cách này tuy lâu một chút nhưng hiện tại làm gì có cách nào khác.

Nhà bọn họ không có hầm trữ đá, khi nào xây nhà Tư An nhất định xây thêm một hầm trữ đá bên dưới, thức ăn, rau củ phải trữ đá mới có thể tươi ngon, mứt trái cây cũng vậy.

Mấy hôm nữa Tư An còn muốn tìm nho để nhưỡng rượu, nhưng phỏng chừng nho không dễ kiếm.

Tư An đợi đậu xanh nguội bớt mới bỏ ra hai cái bát đem ra bên ngoài.

Cố Ngôn ngồi dưới bóng râm nhìn đám gà mái già, không biết đang suy nghĩ thứ gì.

Tư An đem đậu xanh đặt trước mặt hắn, nói:" Ăn đi, đậu xanh thanh nhiệt, buổi chiều ta làm dưa tròn trộn với mứt sơn tra cho ngươi ăn."

Cố Ngôn nhận lấy liền ngiêng đầu nhìn cô:" Mứt sơn tra là cái gì nha?"

Tư An:" Là thứ lúc nãy ta nấu, chua chua ngọt ngọt, ăn rất ngon."

Cố Ngôn không cùng thìa mà bưng chén lên uống một ngụm, trời oi bức đậu xanh lại thanh mát, không quá ngọt cũng không quá nhạt, Cố Ngôn uống hai hơi liền uống cạn một bát.

Cố Ngôn:" Thê tử nấu ăn ngon, còn không nói ta ngốc ăn cũng phí, thê tử là tốt với ta nhất."

Hắn nói xong liền nhẻo miệng cười, nụ cười không mang một chút tạp nệm nào, nhìn qua rất giống với hài tử đang lấy lòng người mình thích.

Tim Tư An đột nhiên đập nhanh, cô đưa tay sờ lên ngực liền thở dài một hơi.

Cái này chính là đụng vào lòng trấc ẩn của một người muốn có em trai sao?

Tư An:" Bên trong còn đậu xanh, ngươi muốn ăn thì vào trong lấy thêm đi."

Hôm nay nắng gắt hơn mọi hôm nhiều lắm, nếu để Tư An đo nhiệt độ ngoài trời có khi gần bốn mươi lăm độ chứ chẳng ít, Tư An ngồi ngẩn đầu lên nhìn bầu trời, rất trong còn rất xanh, mây cũng không có nhiều.

Cố Ngôn ngồi bên cạnh, trong tay cầm một chiếc máy bay giấy lúc nãy Tư An dùng giấy tuyên gắp cho hắn.