Quá Khứ Còn Lại Gì?

Chương 36: "Tay chơi"




Một phóng viên chuyên săn ảnh ở những nơi sầm uất, xa xỉn nay lại bắt gặp người mẫu nổi tiếng ở đây. Sự kiện anh tham gia vô cùng riêng tư và có tính bảo mật nên không ai biết, người ta chỉ nhìn ảnh anh với hai cô gái rồi nói anh đi đêm về hôm với hết người đẹp này đến người đẹp nọ.

Nhiều người thậm chí quay xe 180* đang chê bai Trúc Linh không xứng với Kim Dạ thì giờ lại thấy thương khi cô có anh bạn trai trăng hoa, làm chủ cả một ao cá. Họ tội nghiệp cô là một trong số những con cá trong ao của Berry.

Cư dân mạng còn lên cả những kịch bản drama kiểu:

"hẹn Jessi tới khách sạn để hâm nóng tình yêu sau tin đồn, thực ra LinD chỉ là đánh lạc hướng".

" đổi tình với Ella để có hợp đồng bên Châu Âu"

" một chân đạp mấy thuyền, tham lam muốn nhiều người đẹp"

Rồi họ lại đặt LinD lên bàn cân với những người kia, càng nói càng thấy cô thua kém đủ đường.

Tuy nhiên vẫn có một lượng người ủng hộ idol của mình. Fan và antifan đốp chát nhau ầm ĩ trên mạng.

Quang Duy đang lái xe mà điện thoại dù tắt tiếng vẫn rung liên tục, cậu phải táp vào làn đậu xe để xem.

- Chết tiệt, anh ơi, lần này khủng rồi.

Kim Dạ mở mắt, nhàn nhạt hỏi:

- Lại chuyện gì?



Dạo này chỉ cần nghe Quang Duy nói giọng đó là Kim Dạ cảm giác được mình lại lên hot search rồi.

- Đây, anh xem đi.

Quang Duy đưa điện thoại mình cho Kim Dạ xem. Anh nhíu mày, chiếc xe ngay lập tức chuyển hướng về phía chung cư của bạn gái anh.

***

Trúc Linh về nhà đã khá muộn, vậy mà không có lấy một cuộc gọi hay tin nhắn của người yêu. Cô đâu biết khi dự sự kiện anh đã tắt máy. Chuẩn bị đi ngủ thì cô đọc được tin tức. Máu dồn lên não, gọi điện cho Kim Dạ thì toàn báo thuê bao. Cô tức giận, lại tưởng tượng người đàn ông của mình đang chăn ấm nệm êm nơi nào, cô bực bội đi đổi pass cửa. Những lúc như này, cô tự hỏi sao mình lại ngu ngốc khi yêu kẻ trăng hoa như Kim Dạ kia chứ!

Kim Dạ như ngồi trên đống lửa, lúc này mở máy gọi Trúc Linh thì thấy mấy cuộc gọi nhỡ. Có cả số bên công ty quản lý nhưng anh không bận tâm mà chỉ gọi cho cô gái của mình. Rất tiếc, cô chặn số anh rồi. Không chặn mới là lạ.

Tới cửa, Kim Dạ biết lần này nghiêm trọng hơn lần trước rồi, cô ấy không muốn cho anh vào nhà nữa nên đổi pass cửa rồi. Anh nhấn chuông, bên trong vẫn không đáp lại, chỉ bèn vừa gõ vừa gọi.

Trúc Linh thấy anh vẫn kiên trì, sợ anh gọi lớn ảnh của hàng xóm, dù gì cũng khuya rồi, để người ta phàn nàn cũng không hay ho gì. Cô bèn miễn cưỡng ra mở cửa. Nhìn anh ăn mặc chau chuốt không thấy đẹp mà chỉ thấy gai mắt, đi hẹn hai cô gái nên mới cầu kì như vậy sao?

- Đã lên giường chưa?

Trúc Linh lạnh nhạt xoay người vào nhà, Kim Dạ chưa bước vào cửa đã bị câu hỏi làm cho sốc ngang.

- Điện thoại không nghe, cửa không mở, hoá ra là em đang phá nhà à.

Kim Dạ nhìn thấy đồ đạc ngổn ngang dưới sàn, gối sofa bị ném dưới đất, mấy quyển tạp chí cũng bị hất văng xuống sàn, túi xách thì ném cho rơi hết đồ bên trong ra ngoài.



Anh ngồi xuống cạnh cô, dù đã khá mệt mỏi sau tiệc rượu nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi han:

- Nói anh nghe em cảm thấy thế nào?

Cứ nghĩ Trúc Linh sẽ làm ầm lên, khóc hay đánh chửi Kim Dạ, nhưng không, cô lại ngồi trên ghế nói chuyện nghiêm túc.

- Em vừa trải qua khủng hoảng của người phụ nữ đô thị sống một mình.

Cô không nói thẳng là mình bất ổn khi nghe tin bạn trai léng phéng với vài cô gái khác.

Kim Dạ ním môi gật đầu, rồi lặng lẽ đi nhặt đống đồ dưới đất lên.

- Kim Dạ, em nghĩ rồi, chúng ta đã trải qua một thời gian bên nhau, có nhiều lần đúng là vượt quá giới hạn. Nhưng em nghĩ lại rồi, hay là chúng ta trả lại tình bạn về đúng bản chất của nó đi. Em không giỏi yêu đương, ở bên một tay chơi như anh thật sự khiến em thấy mình ở một nơi không an toàn.

- Em nghĩ kỹ chưa?

Trúc Linh thấy Kim Dạ bình tĩnh lại đâm ra lo sợ. Anh không giải thích, cũng không dỗ dành cô như lần trước. Cô lúc này tim như muốn nhảy ra ngoài, anh mà gật đầu một cái chắc cô đau khổ chết mất.

- Em nghĩ kĩ rồi.

Miệng thì nói vậy nhưng hai tay Trúc Linh đang nắm chặt vào nhau.

- Nhưng anh không muốn làm bạn với em.