Quá Khứ Còn Lại Gì?

Chương 64: Người vợ




Hôm nay báo chí rầm rộ vụ người mẫu nổi tiếng viết tắt là B đã tranh thủ sử dụng cần sa khi đi công tác nước ngoài.

Tình cờ là Kim Dạ cũng đang có một show diễn trang bên Mỹ. Mà ở đây cần sa được hợp pháp hoá cho người trưởng thành. Dù là hợp pháp hoá nhưng Châu Á thì không. Vụ việc gây xôn xao dư luận, Berry bỗng được réo tên ầm ĩ trên mọi diễn đàn.

Trúc Linh nay rảnh rỗi đang chơi cùng con trai trong sân nhà, bỗng có điện thoại Andrea gọi:

- LinD, Berry có phải là người đó không?

- Gì ạ? Có chuyện gì à anh?

- Em đọc báo đi, anh sẽ gọi lại sau.

Cô tò mò xem vụ gì, lâu nay họ sống khá bình lặng, mọi việc đều đang khá thuận lợi.

Đọc được tiêu đề cô rất sốc, nhưng cô có niềm tin chồng mình không phải người như vậy. Cô bèn gọi cho Kim Dạ, nhưng mãi không có ai nghe máy. Cô ở nhà sốt ruột thấp thỏm, mọi người quen bắt đầu gọi điện hỏi han nhưng cô đều cố trấn an rằng vẫn ổn.

Kim Dạ kết thúc show bèn bị Quang Duy cho xem tin tức. Anh mở điện thoại ra, rất nhiều cuộc gọi nhỡ, anh gọi cho vợ mình trước tiên:

- Vợ à! Em đọc tin chưa?

- Em đọc rồi!

- Ừm, không có gì đâu, anh vừa dự show xong, sẽ về với hai mẹ con ngay.

- Kim Dạ!

Kim Dạ bị vợ gọi thẳng tên có chút bất an:



- Em không tin anh sao?

- Anh chỉ cần trả lời có hay không thôi. Anh có dùng cần sa không?

- Không!

Anh đáp lại chắc nịch, Trúc Linh càng yên tâm về linh cảm của mình. Cô nói:

- Anh không cần lo cho em và con. Về nhà bình an nhé, có hai mẹ con chờ!

- Cảm ơn em, yêu em!

Trúc Linh gọi cho Andrea:

- Anh, không phải chồng em đâu! Có việc này em cần anh giúp.

- Được!

Dưới sự giúp đỡ của Andrea, Trúc Linh vài tiếng sau đã có mặt tại công ty luật có tiếng. Dù phía công ty chủ quản của chồng cô đã lên tiếng phủ nhận nhưng cô vẫn muốn làm gì đó bảo vệ chồng mình. Do nay bảo mẫu nghỉ nên cô đã đem Bánh Mì Nhỏ đi theo.

Khi Berry còn chưa về nước thì người ta đã bắt gặp LinD - vợ anh và con trai đi ra từ công ty luật. Cánh phóng viên vây quanh hai mẹ con. Họ ngỡ ngàng khi không ngờ cô đã có con hơn 1 tuổi, hơn nữa lại rất xinh đẹp chỉnh chu, ăn mặc sang trọng kín đáo. Khác hẳn với hình dung sẽ là một cô vợ ôm con ở nhà đợi chồng, rồi trốn tránh dư luận, hoặc phải hoang mang bơ phờ mới phải chứ.

Andrea không yên tâm nên có cử bảo an của anh tới hỗ trợ LinD. Thật may vì suy nghĩ của anh có tác dụng. Trúc Linh không trốn tránh, chỉ che mắt con lại để tránh đèn flash, rồi nhẹ nhàng đưa con cho một bảo an tin cậy bế vào xe trước, còn mình ngẩng cao đầu đối diện với đám đông trước mặt.

" Có phải là Berry chồng cô không"

" Khi ở nhà anh ấy có sử dụng cần sa không"

" Cô có biết chồng mình dùng thứ đồ độc hại này không "



" Cô có niềm tin gì về chồng mình "

" Cô gặp luật sư có lẽ nào là thật để bào chữa cho Berry"

" Con của hai người có bị ảnh hưởng gì sau vụ việc này không "

" Các hợp đồng béo bở có vì thế mà sẽ liên lụy..."

Họ hỏi rất nhiều, rất dồn dập, thậm chí còn người còn nhao nhao lên suýt cả xô đẩy cô ngã.

Trúc Linh kiên định, cố đứng thật vững trên đôi giày cao gót bày tỏ quan điểm của mình:

" Người mà báo chí đưa tin không phải chồng tôi. Và việc này không làm ảnh của gì tới gia đình của tôi cả, chúng tôi tin tưởng lẫn nhau. Mong các vị không kéo các thành viên khác trong gia đình, đặc biệt là con trai của chúng tôi vào việc này".

Cô dõng dạc, một câu chồng tôi, hai câu chúng tôi.

" Sao cô lại khẳng định không phải chồng mình, và cô lấy đâu ra niềm tin lớn như vậy. Berry tới giờ vẫn còn chưa về nước".

Trúc Linh mỉm cười làm người ta khá ngạc nhiên, giờ mà cười có vẻ không không đúng cho lắm:

" Chính vì chồng tôi chưa về nên người vợ là tôi đây phải lên tiếng bảo vệ người bạn đời của mình, cũng là bố của con mình. Giây phút tôi quyết định lấy anh ấy, thì tôi đã tự nhủ rằng cả đời này sẽ tin tưởng, bất chấp thị phi hay khó khăn trong cuộc sống. Nếu không có niềm tin thì chúng tôi đã bỏ lỡ nhau rồi.

Là một người bạn trước, rồi thành người yêu, giờ là người vợ, tôi yêu và tin chồng mình. Chỉ cần anh ấy nói không phải thì nhất định là không phải!"

" Cô có sợ chính bản thân mình cũng sẽ bị việc này liên luỵ, có thể sự nghiệp và cuộc sống của cô sẽ ảnh hưởng tiêu cực?"

" Đứng ở đây để các vị hỏi câu này thì tôi đã không sợ gì rồi. Cả thế giới của tôi quan trọng nhất là gia đình mình. Có thể các vị không biết, vì tôi mà chồng tôi đã bỏ qua rất nhiều cơ hội thăng tiến có 102 trong sự nghiệp làm người mẫu của anh ấy, có những hợp đồng mà người khác mơ không có được, thì chồng tôi không chần chừ từ chối chỉ để yêu tôi. Cả đời tôi đi làm cũng chẳng bù nổi số lợi ích ấy. Nếu có người vì bạn hi sinh nhiều đến vậy, bạn có thể không tin tưởng không?"