Ngày hôm đó Phó Tạ ở bên ngoài gặp người, trong lúc đó có chút nhớ Hàn Anh, lợi dụng lý do thay quần áo quay về nội viện gặp Hàn Anh.
Hắn vừa mang theo Phó Bình đi vào nội viện, liền nhìn thấy Tẩy Xuân cùng với mấy người Nhuận Thu ngồi ở phía sau hành lang phơi nắng thiêu thùa may vá, liền thuận miệng hỏi một câu: “Phu nhân đâu?”
Tẩy Xuân còn chưa kịp trả lởi, Phó Tạ đã nhấc chân đi vào nhà chính.
Hắn vừa mới vào nhà chính, chợt nghe trong phòng ngủ truyền đến một tiếng vang nhỏ “Kata”, không khỏi mỉm cười một cái, A Anh lại lén lút xem thoại bản diễm tình rồi!
Nhưng không biết hôm nay nàng học được trò bịp bợm gì...
Phó Tạ nín cười, xốc rèm che lên đi vào phòng ngủ.
Hàn Anh đang ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm, trong tay cầm một cây trâm ngọc bích là cây trâm lấy ra trên búi tóc.
Phó Tạ thấy nàng hôm nay đeo đồ trang sức Lam Bảo Thạch, còn giả vờ giả vịt cài trâm ngọc bích, cũng không nói thẳng ra, đi đến Hàn Anh sau lưng ôm lấy nàng, nhẹ nhàng hít hà, quả nhiên nghe thấy được mùi thơm ngát kỳ dị của Hàn Anh, thân thể lúc này đã có phản ứng.
Hắn khẽ cười một tiếng, vô cùng khẩn trương kéo qua Hàn Anh hôn.
Trên đùi Hàn Anh còn để một cái hộp tinh xảo, nàng bị Phó Tạ hôn đến toàn thân mềm nhũn, cái hộp rơi trên mặt đất, phát ra một âm thanh giòn vang...